古诗词

石莲子

伍瑞隆

石上何曾有莲起,世间乃有石莲子。shí shàng hé céng yǒu lián qǐ,shì jiān nǎi yǒu shí lián zi。
小长圆黝劲莫当,比他莲子不相似。xiǎo zhǎng yuán yǒu jìn mò dāng,bǐ tā lián zi bù xiāng shì。
野人采摘向山嵎,是时秋尽山草死。yě rén cǎi zhāi xiàng shān yú,shì shí qiū jǐn shān cǎo sǐ。
踏柯攀藤不可知,扪来多在空岩里。tà kē pān téng bù kě zhī,mén lái duō zài kōng yán lǐ。
野人为我言,此物非偶尔。yě rén wèi wǒ yán,cǐ wù fēi ǒu ěr。
岩间石峭立,莲生付其址。yán jiān shí qiào lì,lián shēng fù qí zhǐ。
当时李广挟弓矢,晓行射石如射虎。dāng shí lǐ guǎng xié gōng shǐ,xiǎo xíng shè shí rú shè hǔ。
石也因之动颜色,坚不摧金石不止。shí yě yīn zhī dòng yán sè,jiān bù cuī jīn shí bù zhǐ。
主者既贞附者耻,斯莲劲实亦如此。zhǔ zhě jì zhēn fù zhě chǐ,sī lián jìn shí yì rú cǐ。
我因举此问野人,此事何人传与君。wǒ yīn jǔ cǐ wèn yě rén,cǐ shì hé rén chuán yǔ jūn。
是物无乃小小尔,实拳满袖空纷纶。shì wù wú nǎi xiǎo xiǎo ěr,shí quán mǎn xiù kōng fēn lún。
世间万物概有用,此物何用君胡陈。shì jiān wàn wù gài yǒu yòng,cǐ wù hé yòng jūn hú chén。
野人仰面忽鼓掌,空山日落君不赏。yě rén yǎng miàn hū gǔ zhǎng,kōng shān rì luò jūn bù shǎng。
秋风渐高晚天白,飞泉欲咽咽不响。qiū fēng jiàn gāo wǎn tiān bái,fēi quán yù yàn yàn bù xiǎng。
我荷长镵出深谷,子向前溪荡双桨。wǒ hé zhǎng chán chū shēn gǔ,zi xiàng qián xī dàng shuāng jiǎng。
忽然谈笑幽意并,山醪一酌为君饷。hū rán tán xiào yōu yì bìng,shān láo yī zhuó wèi jūn xiǎng。
幽期转促醉不得,回首千秋有馀想。yōu qī zhuǎn cù zuì bù dé,huí shǒu qiān qiū yǒu yú xiǎng。
此时与子张空拳,会心如山未堪强。cǐ shí yǔ zi zhāng kōng quán,huì xīn rú shān wèi kān qiáng。
更有清欢期,高楼月初上。gèng yǒu qīng huān qī,gāo lóu yuè chū shàng。
壶收玉矢声,骰冷金盘响。hú shōu yù shǐ shēng,tóu lěng jīn pán xiǎng。
巧思托射覆,灵心献双掌。qiǎo sī tuō shè fù,líng xīn xiàn shuāng zhǎng。
我手或应三,君拳恐非两。wǒ shǒu huò yīng sān,jūn quán kǒng fēi liǎng。
三三两两不可定,信者将疑諠者静。sān sān liǎng liǎng bù kě dìng,xìn zhě jiāng yí xuān zhě jìng。
兴洽偏宜想像深,量涩翻因揣摩醒。xīng qià piān yí xiǎng xiàng shēn,liàng sè fān yīn chuāi mó xǐng。
嗟哉斯莲不易求,为君豪饮添觥筹。jiē zāi sī lián bù yì qiú,wèi jūn háo yǐn tiān gōng chóu。
会须深囊贮清秘,花前文酒亦藏钩,君不见何吾周。huì xū shēn náng zhù qīng mì,huā qián wén jiǔ yì cáng gōu,jūn bù jiàn hé wú zhōu。

伍瑞隆

伍瑞隆,字国开,号铁山,晚号鸠艾山人。香山(今中山)人。弱冠补弟子员。明熹宗天启元年(一六二一)解元。明思宗崇祯十年(一六三七)副榜。初授化州教谕,修《高州府志》,以信史称,擢翰林院待诏,迁户部主事,再迁员外郎,管仓场。十五年,任河南大梁兵巡道,旋署藩臬两司。谢病归。南明绍武帝立,拜太仆寺正卿。明亡,隐居邑之鸠艾山中。卒年八十二。善诗书画,有《临云集》、《辟尘集》、《金门草》、《白榆草》、《石龙草》、《雩乐林草》、《怀仙亭草》、《铁遂草》、《赋草》、《游梁草》、《少城别业近草》、《鸠艾山人赋》等。清康熙《香山县志》卷七、清乾隆《香山县志》卷六有传。伍瑞隆诗,诸别集多已佚,仅存日本内阁文库藏明天启四年刊本《临云集》十卷,该集一至五卷为诗,后五卷为文。今以《临云集》为底本整理。他书辑得佚诗,附于末卷之后。 伍瑞隆的作品>>

猜您喜欢

岁暮旅怀寄有开舍弟

伍瑞隆

城高日初出,幽思满前林。chéng gāo rì chū chū,yōu sī mǎn qián lín。
不见山中伴,空伤岁暮心。bù jiàn shān zhōng bàn,kōng shāng suì mù xīn。
微风送疏雨,残雪作春阴。wēi fēng sòng shū yǔ,cán xuě zuò chūn yīn。
节序年年过,生涯悲至今。jié xù nián nián guò,shēng yá bēi zhì jīn。

岁暮旅怀寄有开舍弟

伍瑞隆

同是残年色,愁中我自看。tóng shì cán nián sè,chóu zhōng wǒ zì kàn。
感时频下泪,忆弟独凭阑。gǎn shí pín xià lèi,yì dì dú píng lán。
山晚归乌疾,城高背日寒。shān wǎn guī wū jí,chéng gāo bèi rì hán。
一编秦汉玺,聊取寄清欢。yī biān qín hàn xǐ,liáo qǔ jì qīng huān。

岁暮旅怀寄有开舍弟

伍瑞隆

一别故山去,花期几度开。yī bié gù shān qù,huā qī jǐ dù kāi。
避人甘卧病,留客想登台。bì rén gān wò bìng,liú kè xiǎng dēng tái。
孤馆日将夕,残年思转哀。gū guǎn rì jiāng xī,cán nián sī zhuǎn āi。
城中万株柳,含态待春催。chéng zhōng wàn zhū liǔ,hán tài dài chūn cuī。

岁暮旅怀寄有开舍弟

伍瑞隆

乱竹残烧外,寒山归鸟边。luàn zhú cán shāo wài,hán shān guī niǎo biān。
春光生雪后,客思起灯前。chūn guāng shēng xuě hòu,kè sī qǐ dēng qián。
世路空双鬓,花开又一年。shì lù kōng shuāng bìn,huā kāi yòu yī nián。
不堪望乡处,孤剑倚长天。bù kān wàng xiāng chù,gū jiàn yǐ zhǎng tiān。

岁暮旅怀寄有开舍弟

伍瑞隆

终日坐寥寂,出门朋好疏。zhōng rì zuò liáo jì,chū mén péng hǎo shū。
喜逢故乡使,接得倚闾书。xǐ féng gù xiāng shǐ,jiē dé yǐ lǘ shū。
久客怜亲老,多愁复岁除。jiǔ kè lián qīn lǎo,duō chóu fù suì chú。
微吟对孤烛,萧瑟夜窗虚。wēi yín duì gū zhú,xiāo sè yè chuāng xū。

春怀

伍瑞隆

一从江上别,何李各离居。yī cóng jiāng shàng bié,hé lǐ gè lí jū。
风雨尊前泪,乡园岁暮书。fēng yǔ zūn qián lèi,xiāng yuán suì mù shū。
年华空复改,远道近何如。nián huá kōng fù gǎi,yuǎn dào jìn hé rú。
独有山阴棹,春来兴未疏。dú yǒu shān yīn zhào,chūn lái xīng wèi shū。

春怀

伍瑞隆

近得淩江信,怜君调转工。jìn dé líng jiāng xìn,lián jūn diào zhuǎn gōng。
见何知共和,访戴惜难同。jiàn hé zhī gòng hé,fǎng dài xī nán tóng。
白眼空尘世,青云自彩虹。bái yǎn kōng chén shì,qīng yún zì cǎi hóng。
相闻倘不远,或得慰山中。xiāng wén tǎng bù yuǎn,huò dé wèi shān zhōng。

癸丑除夕

伍瑞隆

惊心怜节序,况复雨中看。jīng xīn lián jié xù,kuàng fù yǔ zhōng kàn。
共道往年好,不如今夜寒。gòng dào wǎng nián hǎo,bù rú jīn yè hán。
凄迷三径竹,缱绻五辛盘。qī mí sān jìng zhú,qiǎn quǎn wǔ xīn pán。
醉里愁风物,长歌对鹖冠。zuì lǐ chóu fēng wù,zhǎng gē duì hé guān。

登凤塔

伍瑞隆

春阴连塔净,独上坐氤氲。chūn yīn lián tǎ jìng,dú shàng zuò yīn yūn。
俯听山中雨,平看天畔云。fǔ tīng shān zhōng yǔ,píng kàn tiān pàn yún。
割来城树色,划断海夷氛。gē lái chéng shù sè,huà duàn hǎi yí fēn。
何处猿啼切,风回送客闻。hé chù yuán tí qiè,fēng huí sòng kè wén。

春兴

伍瑞隆

径僻草新绿,山寒花未开。jìng pì cǎo xīn lǜ,shān hán huā wèi kāi。
偶来幽赏地,闲醉早春杯。ǒu lái yōu shǎng dì,xián zuì zǎo chūn bēi。
雨色晴飞去,猿声昼下来。yǔ sè qíng fēi qù,yuán shēng zhòu xià lái。
万峰如画里,无事好登台。wàn fēng rú huà lǐ,wú shì hǎo dēng tái。

春兴

伍瑞隆

数椽荫绿野,一径俯寒流。shù chuán yīn lǜ yě,yī jìng fǔ hán liú。
幽况澹于水,高怀虚似舟。yōu kuàng dàn yú shuǐ,gāo huái xū shì zhōu。
佳人芳草佩,仙客紫云裘。jiā rén fāng cǎo pèi,xiān kè zǐ yún qiú。
吾欲乘风去,相随到十洲。wú yù chéng fēng qù,xiāng suí dào shí zhōu。

春兴

伍瑞隆

为怜兰若好,步屧日皈依。wèi lián lán ruò hǎo,bù xiè rì guī yī。
隔水看花过,逢僧乞食归。gé shuǐ kàn huā guò,féng sēng qǐ shí guī。
新禽啭高树,残雪在山扉。xīn qín zhuàn gāo shù,cán xuě zài shān fēi。
相对寂无语,香台烟篆飞。xiāng duì jì wú yǔ,xiāng tái yān zhuàn fēi。

春兴

伍瑞隆

西畴盛箫鼓,南亩复犁锄。xī chóu shèng xiāo gǔ,nán mǔ fù lí chú。
静爱为农理,闲抄种秫书。jìng ài wèi nóng lǐ,xián chāo zhǒng shú shū。
孤尊拚潦倒,一鹤伴清虚。gū zūn pàn lǎo dào,yī hè bàn qīng xū。
世事皆如梦,疏慵且自如。shì shì jiē rú mèng,shū yōng qiě zì rú。

春兴

伍瑞隆

水上谁家月,朝来荡未平。shuǐ shàng shuí jiā yuè,cháo lái dàng wèi píng。
新莺怯孤啭,归雁喜同征。xīn yīng qiè gū zhuàn,guī yàn xǐ tóng zhēng。
云磴纡缭绕,风萝入杳明。yún dèng yū liáo rào,fēng luó rù yǎo míng。
高斋何所有,花外几峰晴。gāo zhāi hé suǒ yǒu,huā wài jǐ fēng qíng。

春兴

伍瑞隆

一雨来何急,空江上暮潮。yī yǔ lái hé jí,kōng jiāng shàng mù cháo。
隔花时漠漠,入竹故萧萧。gé huā shí mò mò,rù zhú gù xiāo xiāo。
寓目成今古,观空渐市朝。yù mù chéng jīn gǔ,guān kōng jiàn shì cháo。
因之澹忘味,不是为闻韶。yīn zhī dàn wàng wèi,bù shì wèi wén sháo。
3571234567»