古诗词

如梦令·暮春

陈世祥

听说暮春来到。tīng shuō mù chūn lái dào。
不忍见花成草。bù rěn jiàn huā chéng cǎo。
欹枕问巫山,又被莺声唤觉。yī zhěn wèn wū shān,yòu bèi yīng shēng huàn jué。
黄鸟。huáng niǎo。
黄鸟。huáng niǎo。
有个人儿烦恼。yǒu gè rén ér fán nǎo。

陈世祥

明末清初江南通州人,字善百,号散木。明学祯举人。入清官知县。有《楚云章句》、《半豹吟》、《园集》、《含影词》、《种瑶草》等。 陈世祥的作品>>

猜您喜欢

鹊踏枝·冬闺

陈世祥

可怜残腊无多许。kě lián cán là wú duō xǔ。
剩雪零冰,还做凄凉雨。shèng xuě líng bīng,hái zuò qī liáng yǔ。
爇尽水沉无暖处。ruò jǐn shuǐ chén wú nuǎn chù。
好香不伴愁人住。hǎo xiāng bù bàn chóu rén zhù。
灯焰青荧花不吐。dēng yàn qīng yíng huā bù tǔ。
冷梦依稀,欲记无头绪。lěng mèng yī xī,yù jì wú tóu xù。
唤起侍儿痴不语,夜分应是多过午。huàn qǐ shì ér chī bù yǔ,yè fēn yīng shì duō guò wǔ。

鹊踏枝·柬诸公敬亭宴集。代作

陈世祥

记得瑶花栖绝巘。jì dé yáo huā qī jué yǎn。
转磴回溪,多少流云串。zhuǎn dèng huí xī,duō shǎo liú yún chuàn。
俯看万松攒翠线。fǔ kàn wàn sōng zǎn cuì xiàn。
南湖平展琉璃面。nán hú píng zhǎn liú lí miàn。
想到高人能缱绻。xiǎng dào gāo rén néng qiǎn quǎn。
摇笔豪情,玉斝飞如箭。yáo bǐ háo qíng,yù jiǎ fēi rú jiàn。
新月晓霞天不倦。xīn yuè xiǎo xiá tiān bù juàn。
千年韩李将无见。qiān nián hán lǐ jiāng wú jiàn。

鹊踏枝·春寒

陈世祥

未及春来愁已及。wèi jí chūn lái chóu yǐ jí。
春到梅花,花朵还重袭。chūn dào méi huā,huā duǒ hái zhòng xí。
饥雀啄抛红粒粒。jī què zhuó pāo hóng lì lì。
东君尽把幽香蛰。dōng jūn jǐn bǎ yōu xiāng zhé。
酒倦诗逋成悒悒。jiǔ juàn shī bū chéng yì yì。
拟泛轻舟,怕见归潮急。nǐ fàn qīng zhōu,pà jiàn guī cháo jí。
是处天涯愁尽入。shì chù tiān yá chóu jǐn rù。
一窗风雨灯花涩。yī chuāng fēng yǔ dēng huā sè。

渔家傲·渔父

陈世祥

未织晚烟纷似絮。wèi zhī wǎn yān fēn shì xù。
涛牙嚼雪扁舟度。tāo yá jué xuě biǎn zhōu dù。
网得鱼儿茭叶覆。wǎng dé yú ér jiāo yè fù。
呼阿妇。hū ā fù。
村中沽酒将钱去。cūn zhōng gū jiǔ jiāng qián qù。
半醉归来船倚树。bàn zuì guī lái chuán yǐ shù。
大江多少风波路。dà jiāng duō shǎo fēng bō lù。
阿妇向前乂手诉。ā fù xiàng qián yì shǒu sù。
君休误。jūn xiū wù。
风波除却何方住。fēng bō chú què hé fāng zhù。

渔家傲·烛花

陈世祥

蜂蜡为谁开并萼。fēng là wèi shuí kāi bìng è。
铜龙已下重门钥。tóng lóng yǐ xià zhòng mén yào。
多少相思无处着。duō shǎo xiāng sī wú chù zhe。
休见谑。xiū jiàn xuè。
紫明知道人消索。zǐ míng zhī dào rén xiāo suǒ。
旧梦新愁眉上阁。jiù mèng xīn chóu méi shàng gé。
今春较比年来恶。jīn chūn jiào bǐ nián lái è。
起剪烛花香灺落。qǐ jiǎn zhú huā xiāng xiè luò。
侬不错。nóng bù cuò。
是花一样春飘泊。shì huā yī yàng chūn piāo pō。

醉春风春叹

陈世祥

闷雨和愁坠。mèn yǔ hé chóu zhuì。
生把花时废。shēng bǎ huā shí fèi。
近来整日下帘栊,睡。jìn lái zhěng rì xià lián lóng,shuì。
睡。shuì。
睡。shuì。
香冷银囊,绣闲钿尺,只供憔悴。xiāng lěng yín náng,xiù xián diàn chǐ,zhǐ gōng qiáo cuì。
醒梦难回避。xǐng mèng nán huí bì。
凄凉刚一味。qī liáng gāng yī wèi。
从今真正不思量,谇。cóng jīn zhēn zhèng bù sī liàng,suì。
谇。suì。
谇。suì。
心系教枯,泪痕成积,枉然空费。xīn xì jiào kū,lèi hén chéng jī,wǎng rán kōng fèi。

醉春风久阴

陈世祥

最是鸣鸠横。zuì shì míng jiū héng。
硬与花成讼。yìng yǔ huā chéng sòng。
摧残万片葬新泥,痛。cuī cán wàn piàn zàng xīn ní,tòng。
痛。tòng。
痛。tòng。
屏曲香慵,帘旌腻逼,冷云无缝。píng qū xiāng yōng,lián jīng nì bī,lěng yún wú fèng。
未把愁来送。wèi bǎ chóu lái sòng。
又把愁来种。yòu bǎ chóu lái zhǒng。
无聊觅得却愁方,梦。wú liáo mì dé què chóu fāng,mèng。
梦。mèng。
梦。mèng。
白堕三升,黑甜一枕,讨他闲空。bái duò sān shēng,hēi tián yī zhěn,tǎo tā xián kōng。

天仙子·立夏

陈世祥

酒恶更嗔花气袅。jiǔ è gèng chēn huā qì niǎo。
起把落花和露扫。qǐ bǎ luò huā hé lù sǎo。
黄鹂一个上枝头,来报道。huáng lí yī gè shàng zhī tóu,lái bào dào。
添烦恼。tiān fán nǎo。
今日五更春去了。jīn rì wǔ gèng chūn qù le。
倦眼舒将烟渺渺。juàn yǎn shū jiāng yān miǎo miǎo。
是处溪山今绿绕。shì chù xī shān jīn lǜ rào。
却拈短棹问桃源,非故道。què niān duǎn zhào wèn táo yuán,fēi gù dào。
人间杳。rén jiān yǎo。
繁阴如雨无啼鸟。fán yīn rú yǔ wú tí niǎo。

千秋岁

陈世祥

愁城无外。chóu chéng wú wài。
就里还无内。jiù lǐ hái wú nèi。
多情伴我能无懈。duō qíng bàn wǒ néng wú xiè。
霜尖炉火弱,风闪灯光碎。shuāng jiān lú huǒ ruò,fēng shǎn dēng guāng suì。
雁过也,声声凄苦真同派。yàn guò yě,shēng shēng qī kǔ zhēn tóng pài。
道力愁中耐。dào lì chóu zhōng nài。
仙骨愁中蜕。xiān gǔ chóu zhōng tuì。
星宿劫,愁难坏。xīng sù jié,chóu nán huài。
梦孤身怯影,围减腰憎带。mèng gū shēn qiè yǐng,wéi jiǎn yāo zēng dài。
笑明朝,一年又去愁还在。xiào míng cháo,yī nián yòu qù chóu hái zài。

隔帘听迟阿秀不即,至为西樵司勋赋

陈世祥

看绽烛花双蒂,吐瓣人刚到。kàn zhàn zhú huā shuāng dì,tǔ bàn rén gāng dào。
罗帏笑揭声还悄。luó wéi xiào jiē shēng hái qiāo。
悄悄问檀郎,为侬懊恼。qiāo qiāo wèn tán láng,wèi nóng ào nǎo。
漏尽了。lòu jǐn le。
怎和衣、枕头歪靠。zěn hé yī zhěn tóu wāi kào。
忙相抱。máng xiāng bào。
檀郎轻笑。tán láng qīng xiào。
试向卿卿道。shì xiàng qīng qīng dào。
如年永夜铜壶杳。rú nián yǒng yè tóng hú yǎo。
听来偏错,故将人搅。tīng lái piān cuò,gù jiāng rén jiǎo。
未天晓。wèi tiān xiǎo。
明朝细和伊表。míng cháo xì hé yī biǎo。

剔银灯冬日敬亭宴集止宿

陈世祥

趁得晴郊淡荡。chèn dé qíng jiāo dàn dàng。
好载向、笋舆数两。hǎo zài xiàng sǔn yú shù liǎng。
一线湖光,四围林影,衬出晚霞如绛。yī xiàn hú guāng,sì wéi lín yǐng,chèn chū wǎn xiá rú jiàng。
扶筇山顶,便摘取、绛霞为酿。fú qióng shān dǐng,biàn zhāi qǔ jiàng xiá wèi niàng。
吟就问天奇唱。yín jiù wèn tiān qí chàng。
直唤醒、古人无恙。zhí huàn xǐng gǔ rén wú yàng。
刻烛诗成,倾瓢酒竭,我辈狂来差壮。kè zhú shī chéng,qīng piáo jiǔ jié,wǒ bèi kuáng lái chà zhuàng。
明朝重省,更笑倒、真狂非诳。míng cháo zhòng shěng,gèng xiào dào zhēn kuáng fēi kuáng。

千秋岁·为吴尔世母节寿

陈世祥

笑捧霞觞,代君陈祝。xiào pěng xiá shāng,dài jūn chén zhù。
万岁冰桃今岁熟。wàn suì bīng táo jīn suì shú。
四海交游歌寿母,三春风物先华屋。sì hǎi jiāo yóu gē shòu mǔ,sān chūn fēng wù xiān huá wū。
伫期颐,褒节孝,君家独。zhù qī yí,bāo jié xiào,jūn jiā dú。
三十七年贞志笃。sān shí qī nián zhēn zhì dǔ。
三十七年庭训足。sān shí qī nián tíng xùn zú。
兼父兼师心更曲。jiān fù jiān shī xīn gèng qū。
当初茹苦唯熊胆,而今色养真仁粟。dāng chū rú kǔ wéi xióng dǎn,ér jīn sè yǎng zhēn rén sù。
湛夫人,百世后,留芳躅。zhàn fū rén,bǎi shì hòu,liú fāng zhú。

踏青游清明日同西樵、介夫至法海寺

陈世祥

烘日匀风,春光着人轻茜。hōng rì yún fēng,chūn guāng zhe rén qīng qiàn。
绣草路、泥香成片。xiù cǎo lù ní xiāng chéng piàn。
觅谁侬,和笑走,弓鞋初倦。mì shuí nóng,hé xiào zǒu,gōng xié chū juàn。
更是处、池塘簇蒲拖柳,闲杀画船歌板。gèng shì chù chí táng cù pú tuō liǔ,xián shā huà chuán gē bǎn。
把酒楼头,凭阑望中平衍。bǎ jiǔ lóu tóu,píng lán wàng zhōng píng yǎn。
叹此日、春光都贱。tàn cǐ rì chūn guāng dōu jiàn。
彩旗空,绒索冷,秋千荒院。cǎi qí kōng,róng suǒ lěng,qiū qiān huāng yuàn。
总听彻、归途小亭妖曲。zǒng tīng chè guī tú xiǎo tíng yāo qū。
依旧楚天云远。yī jiù chǔ tiān yún yuǎn。

八六子·挑灯僧舍,风雪畏人,凄然有尘中之戚

陈世祥

坐僧寮。zuò sēng liáo。
何来风雪,欺人窗纸频敲。hé lái fēng xuě,qī rén chuāng zhǐ pín qiāo。
看壁上横刀自吼,床头斗酒孤倾,可怜缊袍。kàn bì shàng héng dāo zì hǒu,chuáng tóu dòu jiǔ gū qīng,kě lián yūn páo。
是谁潦倒吾曹。shì shuí lǎo dào wú cáo。
半枕故乡离梦,十年流水诗瓢。bàn zhěn gù xiāng lí mèng,shí nián liú shuǐ shī piáo。
不禁得短鬓,恰如秋叶,奇云灭影,好花减片,拼向水国几家渔父,烟林一个山樵。bù jìn dé duǎn bìn,qià rú qiū yè,qí yún miè yǐng,hǎo huā jiǎn piàn,pīn xiàng shuǐ guó jǐ jiā yú fù,yān lín yī gè shān qiáo。
兴还饶。xīng hái ráo。
多他这卷离骚。duō tā zhè juǎn lí sāo。

意难忘送曹顾庵学士还武塘,同用高字

陈世祥

客也无聊。kè yě wú liáo。
况栖迟岁晚,风物萧萧。kuàng qī chí suì wǎn,fēng wù xiāo xiāo。
酒坛差共慰,墨阵颇能豪。jiǔ tán chà gòng wèi,mò zhèn pǒ néng háo。
容笑傲、有吾曹。róng xiào ào yǒu wú cáo。
垒块正须浇。lěi kuài zhèng xū jiāo。
但输他、青衫湿了,还对檀槽。dàn shū tā qīng shān shī le,hái duì tán cáo。
夜阑月小天高。yè lán yuè xiǎo tiān gāo。
更霜华痕重,逼向征袍。gèng shuāng huá hén zhòng,bī xiàng zhēng páo。
谈深嫌漏急,曲缓寄弦幺。tán shēn xián lòu jí,qū huǎn jì xián yāo。
无奈事、可怜宵。wú nài shì kě lián xiāo。
别恨总难抛。bié hèn zǒng nán pāo。
怕看来、晓江风色,似雪寒涛。pà kàn lái xiǎo jiāng fēng sè,shì xuě hán tāo。