古诗词

感事

袁宏道

湘山晴色远微微,尽日江头独醉归。xiāng shān qíng sè yuǎn wēi wēi,jǐn rì jiāng tóu dú zuì guī。
不见两关传露布,尚闻三殿未垂衣。bù jiàn liǎng guān chuán lù bù,shàng wén sān diàn wèi chuí yī。
边筹自古无中下,朝论于今有是非。biān chóu zì gǔ wú zhōng xià,cháo lùn yú jīn yǒu shì fēi。
日暮平沙秋草乱,一双白鸟避人飞。rì mù píng shā qiū cǎo luàn,yī shuāng bái niǎo bì rén fēi。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

哭龙君御诗

袁宏道

多少人间死,于君特怆神。duō shǎo rén jiān sǐ,yú jūn tè chuàng shén。
玄言从此尽,白日奈何春。xuán yán cóng cǐ jǐn,bái rì nài hé chūn。
礼法雠狂士,乾坤侮俊人。lǐ fǎ chóu kuáng shì,qián kūn wǔ jùn rén。
再来如有意,莫见宰官身。zài lái rú yǒu yì,mò jiàn zǎi guān shēn。

鹤林寺和尚

袁宏道

竹里逢开士,花间觅著书。zhú lǐ féng kāi shì,huā jiān mì zhù shū。
禅观今果足,文字往因馀。chán guān jīn guǒ zú,wén zì wǎng yīn yú。
听雨知鱼乐,开轩任柳疏。tīng yǔ zhī yú lè,kāi xuān rèn liǔ shū。
自怜婴世网,敢复事空虚。zì lián yīng shì wǎng,gǎn fù shì kōng xū。

舟中

袁宏道

莫自夸强项,逢人且折腰。mò zì kuā qiáng xiàng,féng rén qiě zhé yāo。
微生信坎止,作吏也逍遥。wēi shēng xìn kǎn zhǐ,zuò lì yě xiāo yáo。
山月领归棹,江云凑晚潮。shān yuè lǐng guī zhào,jiāng yún còu wǎn cháo。
古来差快意,唯有一王乔。gǔ lái chà kuài yì,wéi yǒu yī wáng qiáo。

同江进之登金山

袁宏道

白浪三千顷,苍岩二十盘。bái làng sān qiān qǐng,cāng yán èr shí pán。
鲛人分夜火,龙女给晨餐。jiāo rén fēn yè huǒ,lóng nǚ gěi chén cān。
潮涌天难定,地孤石也寒。cháo yǒng tiān nán dìng,dì gū shí yě hán。
由来多胜迹,草里读碑残。yóu lái duō shèng jì,cǎo lǐ dú bēi cán。

同江进之登金山

袁宏道

宝楯千年碧,炉烟镇日青。bǎo dùn qiān nián bì,lú yān zhèn rì qīng。
穿藤逢石怒,倚险嗅波腥。chuān téng féng shí nù,yǐ xiǎn xiù bō xīng。
鼋过吞人影,潮来念佛经。yuán guò tūn rén yǐng,cháo lái niàn fú jīng。
幽期如可订,住此学沉冥。yōu qī rú kě dìng,zhù cǐ xué chén míng。

渡太湖

袁宏道

野树澄秋气,孤蓬罥晚晖。yě shù chéng qiū qì,gū péng juàn wǎn huī。
渔舟悬网出,溪叟载盐?。yú zhōu xuán wǎng chū,xī sǒu zài yán guī。
山叠鹦哥翠,浪驱白鸟飞。shān dié yīng gē cuì,làng qū bái niǎo fēi。
暮来风转急,吹水溅行衣。mù lái fēng zhuǎn jí,chuī shuǐ jiàn xíng yī。

泊西洞庭

袁宏道

白浪浸天冷,青山引黛长。bái làng jìn tiān lěng,qīng shān yǐn dài zhǎng。
朝童迷水怪,夜女出江黄。cháo tóng mí shuǐ guài,yè nǚ chū jiāng huáng。
种橘皆成市,凿山半作堂。zhǒng jú jiē chéng shì,záo shān bàn zuò táng。
路疑烦指点,洞口觅渔郎。lù yí fán zhǐ diǎn,dòng kǒu mì yú láng。

东山晚望

袁宏道

转厌人间少,翻愁大地空。zhuǎn yàn rén jiān shǎo,fān chóu dà dì kōng。
石枯山眼白,霞射水头红。shí kū shān yǎn bái,xiá shè shuǐ tóu hóng。
浪恶惊三老,鱼稀祭五风。làng è jīng sān lǎo,yú xī jì wǔ fēng。
奇峰探不尽,点点乱流中。qí fēng tàn bù jǐn,diǎn diǎn luàn liú zhōng。

乞归不得

袁宏道

不放陶潜去,空陈李密情。bù fàng táo qián qù,kōng chén lǐ mì qíng。
有怀惭狗马,无路达神明。yǒu huái cán gǒu mǎ,wú lù dá shén míng。
竹影交愁字,莺啼作怨声。zhú yǐng jiāo chóu zì,yīng tí zuò yuàn shēng。
但凭因果在,陨血誓来生。dàn píng yīn guǒ zài,yǔn xuè shì lái shēng。

纪宦

袁宏道

薄宦经年许,心精好欲慵。báo huàn jīng nián xǔ,xīn jīng hǎo yù yōng。
诗书攻俗讳,耳目信尘封。shī shū gōng sú huì,ěr mù xìn chén fēng。
生女从呼囡,学音渐是侬。shēng nǚ cóng hū nān,xué yīn jiàn shì nóng。
令吴何所有,震泽两高峰。lìng wú hé suǒ yǒu,zhèn zé liǎng gāo fēng。

皇甫中璋

袁宏道

爱客常投辙,登盘必市鲜。ài kè cháng tóu zhé,dēng pán bì shì xiān。
茶烹无色水,香炼不燃烟。chá pēng wú sè shuǐ,xiāng liàn bù rán yān。
高十披先传,稽勋拾旧编。gāo shí pī xiān chuán,jī xūn shí jiù biān。
藤花缭閤子,点点缀青钱。téng huā liáo gé zi,diǎn diǎn zhuì qīng qián。

刘子威

袁宏道

盛事推弘正,高才足雁行。shèng shì tuī hóng zhèng,gāo cái zú yàn xíng。
丹台函姓字,石鼓筮文章。dān tái hán xìng zì,shí gǔ shì wén zhāng。
管库名伊吕,闭门读老庄。guǎn kù míng yī lǚ,bì mén dú lǎo zhuāng。
时贤零落尽,天壤一刘郎。shí xián líng luò jǐn,tiān rǎng yī liú láng。

刘子威

袁宏道

山居忘甲子,玄想证无生。shān jū wàng jiǎ zi,xuán xiǎng zhèng wú shēng。
天意私高士,人间瑞老成。tiān yì sī gāo shì,rén jiān ruì lǎo chéng。
文章不死药,形体岁星精。wén zhāng bù sǐ yào,xíng tǐ suì xīng jīng。
避世羞藜火,桃灯传五行。bì shì xiū lí huǒ,táo dēng chuán wǔ xíng。

县斋孤寂时曹以新王百谷黄道元方子公见过有赋

袁宏道

宦向清时懒,囊添旧日贫。huàn xiàng qīng shí lǎn,náng tiān jiù rì pín。
琴孤行赠客,鹤惯不疑人。qín gū xíng zèng kè,hè guàn bù yí rén。
怕死归婆子,休官谢鬼神。pà sǐ guī pó zi,xiū guān xiè guǐ shén。
寒云流日影,震气赤鳞鳞。hán yún liú rì yǐng,zhèn qì chì lín lín。

题方子公蓼莪馆

袁宏道

小筑依蒿里,高篇寄蓼莪。xiǎo zhù yī hāo lǐ,gāo piān jì liǎo é。
天空犹堕雪,垢苦不生萝。tiān kōng yóu duò xuě,gòu kǔ bù shēng luó。
夜月呼山鬼,秋坟咽楚歌。yè yuè hū shān guǐ,qiū fén yàn chǔ gē。
近轩多古柏,攀折泪如何。jìn xuān duō gǔ bǎi,pān zhé lèi rú hé。
15321234567»