古诗词

往有误传龙君御死者作诗哭之,后读塘报始知君御方立功塞上,喜不自胜,因并前诗存之以识之情

袁宏道

舌簇分明巧,情钟分外痴。shé cù fēn míng qiǎo,qíng zhōng fēn wài chī。
传君无妄死,累我断肠诗。chuán jūn wú wàng sǐ,lèi wǒ duàn cháng shī。
掷果娇胡女,从军小健儿。zhì guǒ jiāo hú nǚ,cóng jūn xiǎo jiàn ér。
阴山三丈雪,千里白旌旗。yīn shān sān zhàng xuě,qiān lǐ bái jīng qí。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

宿迁道中阻风和方子公

袁宏道

黄河水浊如泥注,晓起颠风欲断渡。huáng hé shuǐ zhuó rú ní zhù,xiǎo qǐ diān fēng yù duàn dù。
白头舟子敛手愁,黑雾龙竿大王怒。bái tóu zhōu zi liǎn shǒu chóu,hēi wù lóng gān dà wáng nù。
黄熊庙倾庚辰死,潭底狝猴锁不住。huáng xióng miào qīng gēng chén sǐ,tán dǐ xiǎn hóu suǒ bù zhù。
龙骧万斛掀一毛,怪鸦作语湾头树。lóng xiāng wàn hú xiān yī máo,guài yā zuò yǔ wān tóu shù。
我告舟人亦偶然,神灵未必苦相怖。wǒ gào zhōu rén yì ǒu rán,shén líng wèi bì kǔ xiāng bù。
驱风走浪乞羊豕,神若有知神亦恶。qū fēng zǒu làng qǐ yáng shǐ,shén ruò yǒu zhī shén yì è。
僧伽古塔向米灵,月下心香聊一炷。sēng gā gǔ tǎ xiàng mǐ líng,yuè xià xīn xiāng liáo yī zhù。
假宠乞怜非我心,何以供养唯无惧。jiǎ chǒng qǐ lián fēi wǒ xīn,hé yǐ gōng yǎng wéi wú jù。
人生祸福有前期,辟若古邮亭上路。rén shēng huò fú yǒu qián qī,pì ruò gǔ yóu tíng shàng lù。

中山观长公雪浪石

袁宏道

银钩错落绕盆唇,遭时燬禁石仅存。yín gōu cuò luò rào pén chún,zāo shí huǐ jìn shí jǐn cún。
峨嵋积雪裹玄云,坐令灵擘羞季昆。é méi jī xuě guǒ xuán yún,zuò lìng líng bāi xiū jì kūn。
黑山夜渡蛟波翻,飞涛挂壁天迷昏。hēi shān yè dù jiāo bō fān,fēi tāo guà bì tiān mí hūn。
旋流入眼风生痕,一洗河比印板纹,石中应有道子魂。xuán liú rù yǎn fēng shēng hén,yī xǐ hé bǐ yìn bǎn wén,shí zhōng yīng yǒu dào zi hún。

天开岩

袁宏道

不到天开岩,不见此山奇僻趣。bù dào tiān kāi yán,bù jiàn cǐ shān qí pì qù。
辟如读书不读石鼓与丘坟,不知古人幻变突兀处。pì rú dú shū bù dú shí gǔ yǔ qiū fén,bù zhī gǔ rén huàn biàn tū wù chù。
石下常生有蒂云,石旁粘著无根树。shí xià cháng shēng yǒu dì yún,shí páng zhān zhù wú gēn shù。
骨格遒劲毛爪寒,山鬼吞声巨灵怖。gǔ gé qiú jìn máo zhǎo hán,shān guǐ tūn shēng jù líng bù。
灵隐寺前万窍风,石公山上一方雾。líng yǐn sì qián wàn qiào fēng,shí gōng shān shàng yī fāng wù。

观音庵为一心隐斋上人题

袁宏道

古鎗百斛沸春雪,衲子如云谢不得。gǔ qiāng bǎi hú fèi chūn xuě,nà zi rú yún xiè bù dé。
堂头拊脾饭头饥,军持每注珠泉竭。táng tóu fǔ pí fàn tóu jī,jūn chí měi zhù zhū quán jié。
室中夜语秋花坠,举世三写乌焉字。shì zhōng yè yǔ qiū huā zhuì,jǔ shì sān xiě wū yān zì。
难将真药苦投人,衲衣偷裹菩萨泪。nán jiāng zhēn yào kǔ tóu rén,nà yī tōu guǒ pú sà lèi。
宴息六度万行场,敷演水月空花戏。yàn xī liù dù wàn xíng chǎng,fū yǎn shuǐ yuè kōng huā xì。
观音妙法最难思,山僧功德不可议。guān yīn miào fǎ zuì nán sī,shān sēng gōng dé bù kě yì。

千佛堂为玉轮上人题

袁宏道

千佛堂中千个佛,眼底诸君皆仿佛。qiān fú táng zhōng qiān gè fú,yǎn dǐ zhū jūn jiē fǎng fú。
旁边突立千佛岩,绀朱剥落千年物。páng biān tū lì qiān fú yán,gàn zhū bō luò qiān nián wù。
寒风十月枯青嶂,短尾饥猴跳枝上。hán fēng shí yuè kū qīng zhàng,duǎn wěi jī hóu tiào zhī shàng。
毗卢帽子茶褐衫,道是堂头老和尚。pí lú mào zi chá hè shān,dào shì táng tóu lǎo hé shàng。

般若台为无怀上人作

袁宏道

般若禅人晓禅味,辟如屋底看山翠。bān ruò chán rén xiǎo chán wèi,pì rú wū dǐ kàn shān cuì。
又如人持京师书,虽不是香有香气。yòu rú rén chí jīng shī shū,suī bù shì xiāng yǒu xiāng qì。
荒台老骨一片青,风吹日炙石文腥。huāng tái lǎo gǔ yī piàn qīng,fēng chuī rì zhì shí wén xīng。
携将三百溪藤纸,摩取四十二章经。xié jiāng sān bǎi xī téng zhǐ,mó qǔ sì shí èr zhāng jīng。

西林庵为从石上人题

袁宏道

西林禅人东林弟,朝作新诗暮作偈。xī lín chán rén dōng lín dì,cháo zuò xīn shī mù zuò jì。
将禅比诗不争多,色里胶青水中味。jiāng chán bǐ shī bù zhēng duō,sè lǐ jiāo qīng shuǐ zhōng wèi。
室中枯坐一绳床,窗风吹出沉香气。shì zhōng kū zuò yī shéng chuáng,chuāng fēng chuī chū chén xiāng qì。

集张园分得对字

袁宏道

秋芳老尽枯香在,缸花夜暖朱丝佩。qiū fāng lǎo jǐn kū xiāng zài,gāng huā yè nuǎn zhū sī pèi。
洞庭橘子割霜寒,碧碗青盘雅相对。dòng tíng jú zi gē shuāng hán,bì wǎn qīng pán yǎ xiāng duì。
钓月半窗吐薄晖,长眉小史换宫衣。diào yuè bàn chuāng tǔ báo huī,zhǎng méi xiǎo shǐ huàn gōng yī。
金炉火急焦声碎,杯面鱼珠点点飞。jīn lú huǒ jí jiāo shēng suì,bēi miàn yú zhū diǎn diǎn fēi。

步小修韵怀景升

袁宏道

江涛日夜锁梅冶,长髯仙人在其下。jiāng tāo rì yè suǒ méi yě,zhǎng rán xiān rén zài qí xià。
歌楼夜雨蜡灯红,袖压金厄点筹马。gē lóu yè yǔ là dēng hóng,xiù yā jīn è diǎn chóu mǎ。
箧中时有青铜泪,宾客无欢神色醉。qiè zhōng shí yǒu qīng tóng lèi,bīn kè wú huān shén sè zuì。
欲将心腹苦干人,前门投刺后门避。yù jiāng xīn fù kǔ gàn rén,qián mén tóu cì hòu mén bì。
世人眼塞开元钱,郡能读得贞观字。shì rén yǎn sāi kāi yuán qián,jùn néng dú dé zhēn guān zì。
百万抛来李白穷,十千唾手袁羊戏。bǎi wàn pāo lái lǐ bái qióng,shí qiān tuò shǒu yuán yáng xì。
沟水至清河至浊,汉宫不重东方朔。gōu shuǐ zhì qīng hé zhì zhuó,hàn gōng bù zhòng dōng fāng shuò。
火池老尽垂天翼,斥鴳公然乘羊角。huǒ chí lǎo jǐn chuí tiān yì,chì yàn gōng rán chéng yáng jiǎo。

从军行赠程生

袁宏道

留都十月九塘报,程生拍手向东笑。liú dōu shí yuè jiǔ táng bào,chéng shēng pāi shǒu xiàng dōng xiào。
三百斤石一手提,自典冬衣买乌号。sān bǎi jīn shí yī shǒu tí,zì diǎn dōng yī mǎi wū hào。
玄霜十月道途难,雪花如石打马鞍。xuán shuāng shí yuè dào tú nán,xuě huā rú shí dǎ mǎ ān。
敝衣三尺不掩体,尚说淮南飞不寒。bì yī sān chǐ bù yǎn tǐ,shàng shuō huái nán fēi bù hán。
自从和议成反复,正使羁囚尚书戮。zì cóng hé yì chéng fǎn fù,zhèng shǐ jī qiú shàng shū lù。
天子咨嗟发帑金,经略提兵过鸭绿。tiān zi zī jiē fā tǎng jīn,jīng lüè tí bīng guò yā lǜ。
材官猛士气如云,玉刻腰带金麒麟。cái guān měng shì qì rú yún,yù kè yāo dài jīn qí lín。
朝廷岂无胡都堂,人问不少戚将军。cháo tíng qǐ wú hú dōu táng,rén wèn bù shǎo qī jiāng jūn。
往闻倭奴寇浙时,义乌贵者至千人。wǎng wén wō nú kòu zhè shí,yì wū guì zhě zhì qiān rén。
倭奴机关亦易与,结羊挥扇驱妇女。wō nú jī guān yì yì yǔ,jié yáng huī shàn qū fù nǚ。
十步一伏九步连,八尺神刀吼秋雨。shí bù yī fú jiǔ bù lián,bā chǐ shén dāo hǒu qiū yǔ。
程君切玉如切肉,倭刀虽强不过玉。chéng jūn qiè yù rú qiè ròu,wō dāo suī qiáng bù guò yù。

达磨影石

袁宏道

禅月罗汉天下绝,螺烟渗石光不灭。chán yuè luó hàn tiān xià jué,luó yān shèn shí guāng bù miè。
面纹漆黑眼生棱,衲衣袖展秋云洁。miàn wén qī hēi yǎn shēng léng,nà yī xiù zhǎn qiū yún jié。
幅巾谈道老先生,以刀割影影愈彻。fú jīn tán dào lǎo xiān shēng,yǐ dāo gē yǐng yǐng yù chè。
如虫蚀木偶成文,镜花岂必生枝节。rú chóng shí mù ǒu chéng wén,jìng huā qǐ bì shēng zhī jié。
中山废圃石如铁,白浪缠身卷飞雪。zhōng shān fèi pǔ shí rú tiě,bái làng chán shēn juǎn fēi xuě。
移向山中作一盆,飘然乘风苇可折。yí xiàng shān zhōng zuò yī pén,piāo rán chéng fēng wěi kě zhé。

过斮胫河

袁宏道

北风浩浩吹酒池,万娥夜舞糟丘堤。běi fēng hào hào chuī jiǔ chí,wàn é yè wǔ zāo qiū dī。
飞廉手把火旗麾,少师局天不敢啼。fēi lián shǒu bǎ huǒ qí huī,shǎo shī jú tiān bù gǎn tí。
是时独夫眼方缬,古鼎排庭沥豹血。shì shí dú fū yǎn fāng xié,gǔ dǐng pái tíng lì bào xuè。
妲己颓红倚曲栏,野人霜下踏冰裂。dá jǐ tuí hóng yǐ qū lán,yě rén shuāng xià tà bīng liè。
须臾縳致轩墀前,皴肌凛凛颠垂雪。xū yú juàn zhì xuān chí qián,cūn jī lǐn lǐn diān chuí xuě。
斮胫传视血淋漓,仰天大笑璎珠绝。cuò jìng chuán shì xuè lín lí,yǎng tiān dà xiào yīng zhū jué。
已见愚臣心孔多,又见耄叟骨如铁。yǐ jiàn yú chén xīn kǒng duō,yòu jiàn mào sǒu gǔ rú tiě。
殿外执圭声唯唯,圣度如天鉴似水。diàn wài zhí guī shēng wéi wéi,shèng dù rú tiān jiàn shì shuǐ。
西方罪臣老更尪,口衔枯草谈阴阳。xī fāng zuì chén lǎo gèng wāng,kǒu xián kū cǎo tán yīn yáng。
朝披雨雪夜眠霜,哀茕瘗朽目汪汪,何异爝火仰三光。cháo pī yǔ xuě yè mián shuāng,āi qióng yì xiǔ mù wāng wāng,hé yì jué huǒ yǎng sān guāng。

绿云庵为苍麓禅人题

袁宏道

天女乘空洒蓝水,秋云染就层山里。tiān nǚ chéng kōng sǎ lán shuǐ,qiū yún rǎn jiù céng shān lǐ。
泻地稍天万尺长,客雾邮风二十里。xiè dì shāo tiān wàn chǐ zhǎng,kè wù yóu fēng èr shí lǐ。
筼筜谷前君山侧,水冷山枯行不得。yún dāng gǔ qián jūn shān cè,shuǐ lěng shān kū xíng bù dé。
藤花格子竹方床,眼里丛梢如旧识。téng huā gé zi zhú fāng chuáng,yǎn lǐ cóng shāo rú jiù shí。

河阳

袁宏道

潘郎种花如种麻,百里霜锄耘锦霞。pān láng zhǒng huā rú zhǒng má,bǎi lǐ shuāng chú yún jǐn xiá。
扫香少女红没丫,东渠西沚浮落花。sǎo xiāng shǎo nǚ hóng méi yā,dōng qú xī zhǐ fú luò huā。
潘郎去后委泥沙,春风如旅归无家。pān láng qù hòu wěi ní shā,chūn fēng rú lǚ guī wú jiā。
道傍瘿树怒槎牙,明星木者时老鸦,鸟鬟三尺衩裆斜。dào bàng yǐng shù nù chá yá,míng xīng mù zhě shí lǎo yā,niǎo huán sān chǐ chǎ dāng xié。

骊山怀古

袁宏道

薄云浅照玫瑰红,一笑君王三举烽。báo yún qiǎn zhào méi guī hóng,yī xiào jūn wáng sān jǔ fēng。
羯鼓楼头鼓一通,霓裳夜舞玻璃风。jié gǔ lóu tóu gǔ yī tōng,ní shang yè wǔ bō lí fēng。
赭山梁海老英雄,凿地出天开幽宫。zhě shān liáng hǎi lǎo yīng xióng,záo dì chū tiān kāi yōu gōng。
月珠如炬衔两龙,三泉照澈白日同。yuè zhū rú jù xián liǎng lóng,sān quán zhào chè bái rì tóng。
蓬莱方丈远不逢,方士谈仙如镂空。péng lái fāng zhàng yuǎn bù féng,fāng shì tán xiān rú lòu kōng。
?舸满载稚芙蓉,堆珠积玉海波中。gě mǎn zài zhì fú róng,duī zhū jī yù hǎi bō zhōng。
千岁老狐穴深丛,阴厓占断石帘栊。qiān suì lǎo hú xué shēn cóng,yīn yá zhàn duàn shí lián lóng。
飞乌吐火烧青松,鸣雨鸣风怪哉虫。fēi wū tǔ huǒ shāo qīng sōng,míng yǔ míng fēng guài zāi chóng。