古诗词

醉太平·偶见

陈世祥

珊珊玉钩。shān shān yù gōu。
飘飘翠帱。piāo piāo cuì chóu。
倚栏觑见温柔。yǐ lán qù jiàn wēn róu。
是谁家画楼。shì shuí jiā huà lóu。
欲窥又羞。yù kuī yòu xiū。
欲行又留。yù xíng yòu liú。
盼人频转清眸。pàn rén pín zhuǎn qīng móu。
怎教人不愁。zěn jiào rén bù chóu。

陈世祥

明末清初江南通州人,字善百,号散木。明学祯举人。入清官知县。有《楚云章句》、《半豹吟》、《园集》、《含影词》、《种瑶草》等。 陈世祥的作品>>

猜您喜欢

虞美人·闺怨

陈世祥

搓成梅子圆如豆。cuō chéng méi zi yuán rú dòu。
是处清阴凑。shì chù qīng yīn còu。
一双蛱蝶邻家。yī shuāng jiá dié lín jiā。
可是绿阴深处、不留他。kě shì lǜ yīn shēn chù bù liú tā。
看来蜂蝶和花好。kàn lái fēng dié hé huā hǎo。
百遍随花绕。bǎi biàn suí huā rào。
只教春去任花飞。zhǐ jiào chūn qù rèn huā fēi。
怎不蜂蜂蝶蝶、也同归。zěn bù fēng fēng dié dié yě tóng guī。

南乡子·冬夜

陈世祥

雪压瓦楞寒。xuě yā wǎ léng hán。
阁着琵琶不忍弹。gé zhe pí pá bù rěn dàn。
今夜佩声偏觉冷,珊珊。jīn yè pèi shēng piān jué lěng,shān shān。
辜负玲珑玉一环。gū fù líng lóng yù yī huán。
锦被半床悭。jǐn bèi bàn chuáng qiān。
几遍添香只是单。jǐ biàn tiān xiāng zhǐ shì dān。
一朵灯花看妾笑,难难。yī duǒ dēng huā kàn qiè xiào,nán nán。
冬夜筹添不易阑。dōng yè chóu tiān bù yì lán。

南乡子·夏午觅睡

陈世祥

消暑展桃笙。xiāo shǔ zhǎn táo shēng。
五尺琉璃石上横。wǔ chǐ liú lí shí shàng héng。
问到睡乡才入境,心惊。wèn dào shuì xiāng cái rù jìng,xīn jīng。
度枕松风恰一声。dù zhěn sōng fēng qià yī shēng。
倦耳付深扃。juàn ěr fù shēn jiōng。
莫使松风唤得醒。mò shǐ sōng fēng huàn dé xǐng。
分付童儿闻剥啄,休听。fēn fù tóng ér wén bō zhuó,xiū tīng。
也向槐安国里行。yě xiàng huái ān guó lǐ xíng。

南乡子

陈世祥

怪来春、不和人聚。guài lái chūn bù hé rén jù。
知道将归,收拾花同去。zhī dào jiāng guī,shōu shí huā tóng qù。
可怜全学薄情郎,处处园林留不住。kě lián quán xué báo qíng láng,chù chù yuán lín liú bù zhù。
只有蝶儿相顾。zhǐ yǒu dié ér xiāng gù。
几多落花犹护。jǐ duō luò huā yóu hù。
也应念着寂寥人,时尝一到帘前路。yě yīng niàn zhe jì liáo rén,shí cháng yī dào lián qián lù。

醉落魄江上大风

陈世祥

一轮明月。yī lún míng yuè。
正照得、云山如雪。zhèng zhào dé yún shān rú xuě。
千里长江流不竭。qiān lǐ zhǎng jiāng liú bù jié。
扣榜而歌,多少人兴灭。kòu bǎng ér gē,duō shǎo rén xīng miè。
飘零半世馀长铗。piāo líng bàn shì yú zhǎng jiá。
醉来自把新诗说。zuì lái zì bǎ xīn shī shuō。
狂呼惊起蛟龙蛰。kuáng hū jīng qǐ jiāo lóng zhé。
掀倒青天,谁是英雄者。xiān dào qīng tiān,shuí shì yīng xióng zhě。

小重山·宫词

陈世祥

铜辇音稀梦未真。tóng niǎn yīn xī mèng wèi zhēn。
笙歌他院落、总君恩。shēng gē tā yuàn luò zǒng jūn ēn。
金钗画月过黄昏。jīn chāi huà yuè guò huáng hūn。
凭谁伴、罗袖见秋痕。píng shuí bàn luó xiù jiàn qiū hén。
眉淡不堪颦。méi dàn bù kān pín。
流苏还自下、倚香茵。liú sū hái zì xià yǐ xiāng yīn。
隔花宫漏悄无闻。gé huā gōng lòu qiāo wú wén。
箫局火、香尽也难温。xiāo jú huǒ xiāng jǐn yě nán wēn。

踏莎行·简杨赤文兄弟

陈世祥

书簏堆愁,酒痕成泪。shū lù duī chóu,jiǔ hén chéng lèi。
风光只解供憔悴。fēng guāng zhǐ jiě gōng qiáo cuì。
古之贫者是何人,锦囊佳句来驴背。gǔ zhī pín zhě shì hé rén,jǐn náng jiā jù lái lǘ bèi。
是此生涯,尽多况味。shì cǐ shēng yá,jǐn duō kuàng wèi。
蠹馀鼠剩难教废。dù yú shǔ shèng nán jiào fèi。
今之贫者是何人,与君共拟诗瓢醉。jīn zhī pín zhě shì hé rén,yǔ jūn gòng nǐ shī piáo zuì。

踏莎行·秋意

陈世祥

团扇才轻,井梧初舍。tuán shàn cái qīng,jǐng wú chū shě。
金风飒踏鸳鸯瓦。jīn fēng sà tà yuān yāng wǎ。
绣帘未卷隔流萤,来回只在栏杆下。xiù lián wèi juǎn gé liú yíng,lái huí zhǐ zài lán gān xià。
露蕊柔零,月丝满泻。lù ruǐ róu líng,yuè sī mǎn xiè。
小鬟多事将萤打。xiǎo huán duō shì jiāng yíng dǎ。
扇儿悄动似能知,飞飞直上墙头者。shàn ér qiāo dòng shì néng zhī,fēi fēi zhí shàng qiáng tóu zhě。

踏莎行·竹塘寺寓同夏坦仙夜话

陈世祥

高笛横空,柔弦静月。gāo dí héng kōng,róu xián jìng yuè。
流萤几点都清绝。liú yíng jǐ diǎn dōu qīng jué。
坐来新露下梧桐,小凉时过罗衣摺。zuò lái xīn lù xià wú tóng,xiǎo liáng shí guò luó yī zhé。
云练孤飞,河绳低掣。yún liàn gū fēi,hé shéng dī chè。
百虫声里尘情歇。bǎi chóng shēng lǐ chén qíng xiē。
十年消受是真闲,梦魂较比当时贴。shí nián xiāo shòu shì zhēn xián,mèng hún jiào bǐ dāng shí tiē。

踏莎行·韫林为余书小青诗,仍属余代题

陈世祥

梦影惊潮,梨魂碎水。mèng yǐng jīng cháo,lí hún suì shuǐ。
伤心尽在新词里。shāng xīn jǐn zài xīn cí lǐ。
西湖一碧葬琼花,杜鹃叫断孤山尾。xī hú yī bì zàng qióng huā,dù juān jiào duàn gū shān wěi。
女子如斯,才人已矣。nǚ zi rú sī,cái rén yǐ yǐ。
古今多少如卿比。gǔ jīn duō shǎo rú qīng bǐ。
莫将薄命为才嗟,艳思谁使文成绮。mò jiāng báo mìng wèi cái jiē,yàn sī shuí shǐ wén chéng qǐ。

鹊踏枝·病绪

陈世祥

憨病如愁谁见慰。hān bìng rú chóu shuí jiàn wèi。
着甚来由,陡地思量悔。zhe shén lái yóu,dǒu dì sī liàng huǐ。
花片片飞春不系。huā piàn piàn fēi chūn bù xì。
燕儿争取愁他坠。yàn ér zhēng qǔ chóu tā zhuì。
翠损红零羞问婢。cuì sǔn hóng líng xiū wèn bì。
只有菱花,是我真知已。zhǐ yǒu líng huā,shì wǒ zhēn zhī yǐ。
强起无情还欲睡。qiáng qǐ wú qíng hái yù shuì。
罗帏更被香憔悴。luó wéi gèng bèi xiāng qiáo cuì。

鹊踏枝·愁

陈世祥

潦倒十年愁窟里。lǎo dào shí nián chóu kū lǐ。
病酒逋诗,意兴都无几。bìng jiǔ bū shī,yì xīng dōu wú jǐ。
愁绪世间何物比。chóu xù shì jiān hé wù bǐ。
青衫湿似邗江水。qīng shān shī shì hán jiāng shuǐ。
着地寻来谁可避。zhe dì xún lái shuí kě bì。
好月名花,加倍添人泪。hǎo yuè míng huā,jiā bèi tiān rén lèi。
最叵天公无意味。zuì pǒ tiān gōng wú yì wèi。
生生风雨将春废。shēng shēng fēng yǔ jiāng chūn fèi。

鹊踏枝·上曲阳春日

陈世祥

依旧春来生绿草。yī jiù chūn lái shēng lǜ cǎo。
风雪无端,偏阻行人道。fēng xuě wú duān,piān zǔ xíng rén dào。
归梦不成频又觉。guī mèng bù chéng pín yòu jué。
可怜只是欢娱少。kě lián zhǐ shì huān yú shǎo。
也似江南山色好。yě shì jiāng nán shān sè hǎo。
曾见花开,一样蜂儿闹。céng jiàn huā kāi,yī yàng fēng ér nào。
闲着莫教楼上眺,乡心早比愁先到。xián zhe mò jiào lóu shàng tiào,xiāng xīn zǎo bǐ chóu xiān dào。

鹊踏枝·责草

陈世祥

抹雨拖烟愁色重。mǒ yǔ tuō yān chóu sè zhòng。
千里长途,为甚年年种。qiān lǐ zhǎng tú,wèi shén nián nián zhǒng。
惯把行人来断送。guàn bǎ xíng rén lái duàn sòng。
楼头一望青无缝。lóu tóu yī wàng qīng wú fèng。
狼藉好花铺作供。láng jí hǎo huā pù zuò gōng。
南北东西,是处惟伊横。nán běi dōng xī,shì chù wéi yī héng。
勾引香闺春绪动。gōu yǐn xiāng guī chūn xù dòng。
新泥污损鞋尖凤。xīn ní wū sǔn xié jiān fèng。

鹊踏枝·问柳

陈世祥

烟柳成丝无甚系。yān liǔ chéng sī wú shén xì。
只是桥边,日日嘶征骑。zhǐ shì qiáo biān,rì rì sī zhēng qí。
故把长条垂到地。gù bǎ zhǎng tiáo chuí dào dì。
分明做就离亭意。fēn míng zuò jiù lí tíng yì。
满院飞花狼藉坠。mǎn yuàn fēi huā láng jí zhuì。
坠向筵前,扑面如人泪。zhuì xiàng yán qián,pū miàn rú rén lèi。
卷作球儿吹又碎。juǎn zuò qiú ér chuī yòu suì。
浮萍一夜遮池水。fú píng yī yè zhē chí shuǐ。