古诗词

冬日杂兴

袁宏道

残菊收新药,丹书缀断编。cán jú shōu xīn yào,dān shū zhuì duàn biān。
砚呵胶婢指,苔老夹冰钱。yàn hē jiāo bì zhǐ,tái lǎo jiā bīng qián。
百衲支风惯,空杯见雪颠。bǎi nà zhī fēng guàn,kōng bēi jiàn xuě diān。
缄书报知已,霜满蜡花笺。jiān shū bào zhī yǐ,shuāng mǎn là huā jiān。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

和朱非二山间之作

袁宏道

愁绝苍龙岭,苔青万古铜。chóu jué cāng lóng lǐng,tái qīng wàn gǔ tóng。
㠉深凭绠汲,栈绝赖枝通。tóng shēn píng gěng jí,zhàn jué lài zhī tōng。
洞隔寒溪雪,僧归石璺风。dòng gé hán xī xuě,sēng guī shí wèn fēng。
半卷轻四岳,一笑傲三公。bàn juǎn qīng sì yuè,yī xiào ào sān gōng。

和朱非二山间之作

袁宏道

只觉川原变,宁知七曜同。zhǐ jué chuān yuán biàn,níng zhī qī yào tóng。
按图穷大地,卓笏量虚空。àn tú qióng dà dì,zhuó hù liàng xū kōng。
霞过遗仙影,云归识海风。xiá guò yí xiān yǐng,yún guī shí hǎi fēng。
人间三不朽,尘里一微虫。rén jiān sān bù xiǔ,chén lǐ yī wēi chóng。

和朱非二山间之作

袁宏道

极态穷工出,摩天插地孤。jí tài qióng gōng chū,mó tiān chā dì gū。
平开东震旦,坐想先供卢。píng kāi dōng zhèn dàn,zuò xiǎng xiān gōng lú。
曰石铛何在,青溪鹤也无。yuē shí dāng hé zài,qīng xī hè yě wú。
浩歌中夜月,万里湛冰壶。hào gē zhōng yè yuè,wàn lǐ zhàn bīng hú。

和朱非二山间之作

袁宏道

云懒飞难上,龙痴卧不醒。yún lǎn fēi nán shàng,lóng chī wò bù xǐng。
巴江寒荡日,郑火夜飞星。bā jiāng hán dàng rì,zhèng huǒ yè fēi xīng。
炉瀹千年液,松留太古青。lú yuè qiān nián yè,sōng liú tài gǔ qīng。
绿霞封石锁,应是护仙经。lǜ xiá fēng shí suǒ,yīng shì hù xiān jīng。

偕朱非二入少林至初祖洞

袁宏道

宿世同来否,青山记梦登。sù shì tóng lái fǒu,qīng shān jì mèng dēng。
云分新坠石,树老旧扶藤。yún fēn xīn zhuì shí,shù lǎo jiù fú téng。
古藓番文印,胡䰄壁影僧。gǔ xiǎn fān wén yìn,hú sāi bì yǐng sēng。
摩公真狡狯,只履去何曾。mó gōng zhēn jiǎo kuài,zhǐ lǚ qù hé céng。

话无言上人方丈

袁宏道

秋子拨秋烟,堂头二十年。qiū zi bō qiū yān,táng tóu èr shí nián。
还君半面识,乞我一蠡禅。hái jūn bàn miàn shí,qǐ wǒ yī lí chán。
石壁分窗看,松风对榻眠。shí bì fēn chuāng kàn,sōng fēng duì tà mián。
浮生成泛泛,俱有雪毛县。fú shēng chéng fàn fàn,jù yǒu xuě máo xiàn。

山中逢老衲少时从征有功者

袁宏道

头发遮眉白,归来五乳峰。tóu fā zhē méi bái,guī lái wǔ rǔ fēng。
梦中闻虏笑,定起看经慵。mèng zhōng wén lǔ xiào,dìng qǐ kàn jīng yōng。
戒铁支为枕,衲衣挂在松。jiè tiě zhī wèi zhěn,nà yī guà zài sōng。
闲时穿洞壁,欲去縳狞龙。xián shí chuān dòng bì,yù qù juàn níng lóng。

次良乡

袁宏道

劳碌岂堪怜,心情亦自偏。láo lù qǐ kān lián,xīn qíng yì zì piān。
闲中长似郁,途里却翛然。xián zhōng zhǎng shì yù,tú lǐ què xiāo rán。
草屦多生业,名山老去缘。cǎo jù duō shēng yè,míng shān lǎo qù yuán。
云岚成妄想,渴梦走鸣泉。yún lán chéng wàng xiǎng,kě mèng zǒu míng quán。

次定川和壁间韵

袁宏道

岁岁疲车马,劳劳憩此州。suì suì pí chē mǎ,láo láo qì cǐ zhōu。
精神渐耗减,名字益虚浮。jīng shén jiàn hào jiǎn,míng zì yì xū fú。
斜月微茫岫,平河散漫流。xié yuè wēi máng xiù,píng hé sàn màn liú。
西溪莲在否,持语去年鸥。xī xī lián zài fǒu,chí yǔ qù nián ōu。

定州见拙诗拓戏题

袁宏道

塔上烟煤句,何人勒此中。tǎ shàng yān méi jù,hé rén lēi cǐ zhōng。
鸣虚聊以蚓,篆壁偶如虫。míng xū liáo yǐ yǐn,zhuàn bì ǒu rú chóng。
蚀去宜苔藓,销来仗雨风。shí qù yí tái xiǎn,xiāo lái zhàng yǔ fēng。
而今真入石,泥土被丹红。ér jīn zhēn rù shí,ní tǔ bèi dān hóng。

宿赵州

袁宏道

入市不闻嚣,残阳半丽谯。rù shì bù wén xiāo,cán yáng bàn lì qiáo。
人家多画水,贾肆尚依桥。rén jiā duō huà shuǐ,jiǎ sì shàng yī qiáo。
禅梦采清磬,秋心动夜条。chán mèng cǎi qīng qìng,qiū xīn dòng yè tiáo。
柏林如见语,还汝旧时瓢。bǎi lín rú jiàn yǔ,hái rǔ jiù shí piáo。

晓出柏乡

袁宏道

未晓已先兴,轩车带睡登。wèi xiǎo yǐ xiān xīng,xuān chē dài shuì dēng。
官程胶齿饭,乡思折腰菱。guān chéng jiāo chǐ fàn,xiāng sī zhé yāo líng。
野店歌鬟女,孤庵瀹鼎僧。yě diàn gē huán nǚ,gū ān yuè dǐng sēng。
不酲亦不醒,沙里鼓鼟鼟。bù chéng yì bù xǐng,shā lǐ gǔ tēng tēng。

书所见

袁宏道

落日澹秋容,游云忽自重。luò rì dàn qiū róng,yóu yún hū zì zhòng。
斜披四五树,乱点两三峰。xié pī sì wǔ shù,luàn diǎn liǎng sān fēng。
马顾横桥水,僧归别路松。mǎ gù héng qiáo shuǐ,sēng guī bié lù sōng。
岩深不见寺,烟里忽闻钟。yán shēn bù jiàn sì,yān lǐ hū wén zhōng。

崤陵壁间见黄平倩诗怅然有怀和韵

袁宏道

角声催晓关,云冷梦初还。jiǎo shēng cuī xiǎo guān,yún lěng mèng chū hái。
秋是王维句,月如李白颜。qiū shì wáng wéi jù,yuè rú lǐ bái yán。
涸泉长念雨,笼鸟岂忘山。hé quán zhǎng niàn yǔ,lóng niǎo qǐ wàng shān。
拟把一竿去,相从水石间。nǐ bǎ yī gān qù,xiāng cóng shuǐ shí jiān。

潼关题壁

袁宏道

一枕簟花凉,魂清梦亦长。yī zhěn diàn huā liáng,hún qīng mèng yì zhǎng。
雌雷方唤醒,女魃乍迷藏。cí léi fāng huàn xǐng,nǚ bá zhà mí cáng。
云识鬘鬟气,风知菡萏香。yún shí mán huán qì,fēng zhī hàn dàn xiāng。
那能倦膏沐,千里酒兰汤。nà néng juàn gāo mù,qiān lǐ jiǔ lán tāng。