古诗词

冬日杂兴

袁宏道

泻纸罗纹滑,飞枰石子寒。xiè zhǐ luó wén huá,fēi píng shí zi hán。
菊衰愁别蒂,鹤老梦归滩。jú shuāi chóu bié dì,hè lǎo mèng guī tān。
香重红膏泣,粉枯白蠹残。xiāng zhòng hóng gāo qì,fěn kū bái dù cán。
寄声询衲病,驰帖报花安。jì shēng xún nà bìng,chí tiē bào huā ān。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

别方子公

袁宏道

霜天客病难,何况千里去。shuāng tiān kè bìng nán,hé kuàng qiān lǐ qù。
空囊唯败锥,饥程如何度。kōng náng wéi bài zhuī,jī chéng rú hé dù。
客店指煤烟,穷乌啄冰树。kè diàn zhǐ méi yān,qióng wū zhuó bīng shù。
丁丁羸马铃,终夜相伴住。dīng dīng léi mǎ líng,zhōng yè xiāng bàn zhù。
怀刺二十载,毕竟无一遇。huái cì èr shí zài,bì jìng wú yī yù。
泻泪忆黄金,相仇复何故。xiè lèi yì huáng jīn,xiāng chóu fù hé gù。
聪明百倍人,百算百成误。cōng míng bǎi bèi rén,bǎi suàn bǎi chéng wù。
日日扶摇风,不肯吹飞絮。rì rì fú yáo fēng,bù kěn chuī fēi xù。
天高画戟门,谁是思深处。tiān gāo huà jǐ mén,shuí shì sī shēn chù。

大人寿日戏作

袁宏道

堂前冬青树,霜至叶婆娑。táng qián dōng qīng shù,shuāng zhì yè pó suō。
鸡鸣起衣冠,儿郎盛绮罗。jī míng qǐ yī guān,ér láng shèng qǐ luó。
八十两大家,鬓发如鹭蓑。bā shí liǎng dà jiā,bìn fā rú lù suō。
微笑动赪颊,鸠秋手摩挲。wēi xiào dòng chēng jiá,jiū qiū shǒu mó sā。
平明启扉闼,戚党相经过。píng míng qǐ fēi tà,qī dǎng xiāng jīng guò。
白马系垂杨,云冠高峨峨。bái mǎ xì chuí yáng,yún guān gāo é é。
或呈履与襦,或盛练与䋪。huò chéng lǚ yǔ rú,huò shèng liàn yǔ ē。
纷纷贫族子,趋走供鹭鹅。fēn fēn pín zú zi,qū zǒu gōng lù é。
门下诸术人,谀口若悬河。mén xià zhū shù rén,yú kǒu ruò xuán hé。
命宫直田宅,晚子更高科。mìng gōng zhí tián zhái,wǎn zi gèng gāo kē。
东邻老书塾,儒衫衣败荷。dōng lín lǎo shū shú,rú shān yī bài hé。
方丈诗一篇,高声自吟哦。fāng zhàng shī yī piān,gāo shēng zì yín ó。
社中诸法友,勉力事禅那。shè zhōng zhū fǎ yǒu,miǎn lì shì chán nà。
光阴如电掣,温言相切磋。guāng yīn rú diàn chè,wēn yán xiāng qiè cuō。
二婿白湖来,青衫夹两骡。èr xù bái hú lái,qīng shān jiā liǎng luó。
入门疾奔趋,不顾坎与坡。rù mén jí bēn qū,bù gù kǎn yǔ pō。
庖丁脍鱼肉,蛮奴治酒醝。páo dīng kuài yú ròu,mán nú zhì jiǔ cuō。
瓮开一径香,决口溜江波。wèng kāi yī jìng xiāng,jué kǒu liū jiāng bō。
金绿灿俳优,艳绮列青娥。jīn lǜ càn pái yōu,yàn qǐ liè qīng é。
开场演蟠桃,牙板随高歌。kāi chǎng yǎn pán táo,yá bǎn suí gāo gē。
袖钱出龚李,浓酒唾曹何。xiù qián chū gōng lǐ,nóng jiǔ tuò cáo hé。
兰膏尽一斛,上马五更多。lán gāo jǐn yī hú,shàng mǎ wǔ gèng duō。
京华宦游子,朝夕思旧窠。jīng huá huàn yóu zi,cháo xī sī jiù kē。
梦中听笑声,一寤出云萝。mèng zhōng tīng xiào shēng,yī wù chū yún luó。

冬夜集顾升伯斋中剧谭偶成

袁宏道

荆火激焦声,釭焰吐红腻。jīng huǒ jī jiāo shēng,gāng yàn tǔ hóng nì。
吴酒贮杨妃,幽香泻荷芰。wú jiǔ zhù yáng fēi,yōu xiāng xiè hé jì。
格外发狂谭,一呼醒群睡。gé wài fā kuáng tán,yī hū xǐng qún shuì。
凉飔入檀林,败叶皆香气。liáng sī rù tán lín,bài yè jiē xiāng qì。
人间尘土事,了不关肠胃。rén jiān chén tǔ shì,le bù guān cháng wèi。
百年深障习,一分留文字。bǎi nián shēn zhàng xí,yī fēn liú wén zì。
抽空出妙丝,劈天展高翅。chōu kōng chū miào sī,pī tiān zhǎn gāo chì。
碌碌彼人奴,馀膻蔽天地。lù lù bǐ rén nú,yú shān bì tiān dì。
铅刀笑鱼肠,枭毛遮翡翠。qiān dāo xiào yú cháng,xiāo máo zhē fěi cuì。
铸金哭坡仙,百世想标帜。zhù jīn kū pō xiān,bǎi shì xiǎng biāo zhì。

戊戌除夕

袁宏道

余夕何所除,匝地除寒气。yú xī hé suǒ chú,zā dì chú hán qì。
除却好年光,不曾除世味。chú què hǎo nián guāng,bù céng chú shì wèi。
石小聚香多,垆焦听酒沸。shí xiǎo jù xiāng duō,lú jiāo tīng jiǔ fèi。
供佛洗频婆,插瓶鲜老卉。gōng fú xǐ pín pó,chā píng xiān lǎo huì。
脱箧理新装,藤纸万馀字。tuō qiè lǐ xīn zhuāng,téng zhǐ wàn yú zì。
蜡火照铅丹,如欲见肠胃。là huǒ zhào qiān dān,rú yù jiàn cháng wèi。
时事不堪书,下笔每惊悸。shí shì bù kān shū,xià bǐ měi jīng jì。
道书参谜机,禅理供嘲戏。dào shū cān mí jī,chán lǐ gōng cháo xì。

己亥元日晨起

袁宏道

鸡鸣拜圣人,同官六七辈。jī míng bài shèng rén,tóng guān liù qī bèi。
绛衫如葛絺,垆香起青蔼。jiàng shān rú gé chī,lú xiāng qǐ qīng ǎi。
古柏老于儒,拱揖向庭内。gǔ bǎi lǎo yú rú,gǒng yī xiàng tíng nèi。
花气熏一城,沙毂市茫昧。huā qì xūn yī chéng,shā gǔ shì máng mèi。
官卑心亦暇,骑马看年对。guān bēi xīn yì xiá,qí mǎ kàn nián duì。

灯市和三弟

袁宏道

摩肩尽冠簪,呵呼接留酂。mó jiān jǐn guān zān,hē hū jiē liú cuó。
空天蔽帏裳,高衢泥马汗。kōng tiān bì wéi shang,gāo qú ní mǎ hàn。
古肆列商周,异物穷番汉。gǔ sì liè shāng zhōu,yì wù qióng fān hàn。
瞠目不能名,横陈失真赝。chēng mù bù néng míng,héng chén shī zhēn yàn。
僻书与蠹迹,种种觅心玩。pì shū yǔ dù jì,zhǒng zhǒng mì xīn wán。
突然发一编,如穷归里闬。tū rán fā yī biān,rú qióng guī lǐ hàn。
轻纱障朱楼,烟衷露微粲。qīng shā zhàng zhū lóu,yān zhōng lù wēi càn。
笑韵自空飞,幽香度帘蒜。xiào yùn zì kōng fēi,yōu xiāng dù lián suàn。
不觉履綦疲,唯愁眼光慢。bù jué lǚ qí pí,wéi chóu yǎn guāng màn。
众中虑相失,一步几回唤。zhòng zhōng lǜ xiāng shī,yī bù jǐ huí huàn。

二月十一日崇国寺踏月

袁宏道

寒色浸精蓝,光明见题额。hán sè jìn jīng lán,guāng míng jiàn tí é。
踏月遍九衢,无此一方白。tà yuè biàn jiǔ qú,wú cǐ yī fāng bái。
山僧尽掩扉,避月如避客。shān sēng jǐn yǎn fēi,bì yuè rú bì kè。
空阶写虬枝,格老健如石。kōng jiē xiě qiú zhī,gé lǎo jiàn rú shí。
霜吹透体寒,酒不暖胸膈。shuāng chuī tòu tǐ hán,jiǔ bù nuǎn xiōng gé。
一身加数毡,天街断行迹。yī shēn jiā shù zhān,tiān jiē duàn xíng jì。
虽有传柝人,见惯少怜惜。suī yǒu chuán tuò rén,jiàn guàn shǎo lián xī。
惜哉清冷光,长夜照沙碛。xī zāi qīng lěng guāng,zhǎng yè zhào shā qì。

偶成

袁宏道

入秋寒已来,将夏春未至。rù qiū hán yǐ lái,jiāng xià chūn wèi zhì。
暖气与寒官,相值如相避。nuǎn qì yǔ hán guān,xiāng zhí rú xiāng bì。
麦田无寸青,山容添老悴。mài tián wú cùn qīng,shān róng tiān lǎo cuì。
古梅不敢开,何况桃李媚。gǔ méi bù gǎn kāi,hé kuàng táo lǐ mèi。
京师重拜客,酬答有成例。jīng shī zhòng bài kè,chóu dá yǒu chéng lì。
强起出西街,天风吼涛势。qiáng qǐ chū xī jiē,tiān fēng hǒu tāo shì。
飞沙涩齿牙,雾眼挥酸泪。fēi shā sè chǐ yá,wù yǎn huī suān lèi。
未必诸高官,不省尘霾气。wèi bì zhū gāo guān,bù shěng chén mái qì。

看月

袁宏道

良月下空窗,秋水浸缃帙。liáng yuè xià kōng chuāng,qiū shuǐ jìn xiāng zhì。
寒气迫衣米,垂帷御风入。hán qì pò yī mǐ,chuí wéi yù fēng rù。
驱风月亦驱,转若麾旧识。qū fēng yuè yì qū,zhuǎn ruò huī jiù shí。
端坐不可忍,强起下檐立。duān zuò bù kě rěn,qiáng qǐ xià yán lì。
苦酒呼一杯,聊以宽风力。kǔ jiǔ hū yī bēi,liáo yǐ kuān fēng lì。
不惜待阳和,三春光景失。bù xī dài yáng hé,sān chūn guāng jǐng shī。
永夜伴清晖,寒士寒亦得。yǒng yè bàn qīng huī,hán shì hán yì dé。

游满井

袁宏道

出东门子城,古道二五折。chū dōng mén zi chéng,gǔ dào èr wǔ zhé。
破石蹶荒丘,云是故元碣。pò shí jué huāng qiū,yún shì gù yuán jié。
烧柳发柔条,卧槎吐红节。shāo liǔ fā róu tiáo,wò chá tǔ hóng jié。
石沟注涓水,寒鉴泻空洁。shí gōu zhù juān shuǐ,hán jiàn xiè kōng jié。
燕女竞游骖,罗袜带春雪。yàn nǚ jìng yóu cān,luó wà dài chūn xuě。
梅花堆鬋髻,波影动文缬。méi huā duī jiǎn jì,bō yǐng dòng wén xié。
青山酣远客,新鸟困啼舌。qīng shān hān yuǎn kè,xīn niǎo kùn tí shé。
红尘视此地,如秽与迷迭。hóng chén shì cǐ dì,rú huì yǔ mí dié。
汲泉烹一杯,肺腑沁香冽。jí quán pēng yī bēi,fèi fǔ qìn xiāng liè。
不惜看频频,可消奔竞热。bù xī kàn pín pín,kě xiāo bēn jìng rè。

裕陵陪祀示潘尚宝王太学弟小修

袁宏道

长陵一声钟,百官?革厉。zhǎng líng yī shēng zhōng,bǎi guān gé lì。
雷鸣集簪裳,空山醒龙蜕。léi míng jí zān shang,kōng shān xǐng lóng tuì。
明月度攲峦,凹影落虚砌。míng yuè dù qī luán,āo yǐng luò xū qì。
炬光烁松枝,千鸟展平翅。jù guāng shuò sōng zhī,qiān niǎo zhǎn píng chì。
红绶老史官,闲语先朝事。hóng shòu lǎo shǐ guān,xián yǔ xiān cháo shì。
屈指鼎湖年,仙人几回泪。qū zhǐ dǐng hú nián,xiān rén jǐ huí lèi。

崇国寺葡萄园集黄平倩钟君威谢在杭方子公伯修小修剧饮

袁宏道

入门似出门,莎畦布平远。rù mén shì chū mén,shā qí bù píng yuǎn。
十亩蕃草龙,垂天棼鬘鬋。shí mǔ fān cǎo lóng,chuí tiān fén mán jiǎn。
古根老巉石,凉荫厚深巘。gǔ gēn lǎo chán shí,liáng yīn hòu shēn yǎn。
茫茫三夏云,有舒而无卷。máng máng sān xià yún,yǒu shū ér wú juǎn。
分栋理孙枝,凿泉通小畎。fēn dòng lǐ sūn zhī,záo quán tōng xiǎo quǎn。
树上酒提偏,波面流杯满。shù shàng jiǔ tí piān,bō miàn liú bēi mǎn。
榴花当觥筹,但诉花来缓。liú huā dāng gōng chóu,dàn sù huā lái huǎn。
一呼百螺空,江河决平衍。yī hū bǎi luó kōng,jiāng hé jué píng yǎn。
流水成糟醨,鬓髭沾苔藓。liú shuǐ chéng zāo lí,bìn zī zhān tái xiǎn。
侍立尽酲颠,不辨杯与?。shì lì jǐn chéng diān,bù biàn bēi yǔ。
翘首望裈中,天地困沈沔。qiào shǒu wàng kūn zhōng,tiān dì kùn shěn miǎn。
未觉七贤达,异乎三子撰。wèi jué qī xián dá,yì hū sān zi zhuàn。

端阳日集诸公葡萄社分得未字

袁宏道

榴花飐清渠,潋潋红波沸。liú huā zhǎn qīng qú,liàn liàn hóng bō fèi。
十里菖蒲风,一幄芰荷气。shí lǐ chāng pú fēng,yī wò jì hé qì。
行年三十馀,辟若午将未。xíng nián sān shí yú,pì ruò wǔ jiāng wèi。
乐事竟虚无,劳劳长世味。lè shì jìng xū wú,láo láo zhǎng shì wèi。
试把朱砂觞,一洗滞肠胃。shì bǎ zhū shā shāng,yī xǐ zhì cháng wèi。
野性发云岚,粲若新开卉。yě xìng fā yún lán,càn ruò xīn kāi huì。
世事本闲闲,无端生怖畏。shì shì běn xián xián,wú duān shēng bù wèi。
无论失算非,得算亦无谓。wú lùn shī suàn fēi,dé suàn yì wú wèi。
不有出世人,焉知酒杯贵。bù yǒu chū shì rén,yān zhī jiǔ bēi guì。

和钟君威花字

袁宏道

官贫僻冶游,僧贫僻种花。guān pín pì yě yóu,sēng pín pì zhǒng huā。
两贫戏问取,身困意何奢。liǎng pín xì wèn qǔ,shēn kùn yì hé shē。
数亩葡萄棚,下马如到家。shù mǔ pú táo péng,xià mǎ rú dào jiā。
良朋递指引,佳会屡停车。liáng péng dì zhǐ yǐn,jiā huì lǚ tíng chē。
竹石能几何,使我心忽遐。zhú shí néng jǐ hé,shǐ wǒ xīn hū xiá。
自来悭饮者,咽酒亦如茶。zì lái qiān yǐn zhě,yàn jiǔ yì rú chá。
瓮瓶高累累,腹罄卧平沙。wèng píng gāo lèi lèi,fù qìng wò píng shā。
欢呼达迄半,一里无栖鸦。huān hū dá qì bàn,yī lǐ wú qī yā。
藻文沾白帢,禅榻倒乌纱。zǎo wén zhān bái qià,chán tà dào wū shā。
衫栏沽酒尽,或恐到袈裟。shān lán gū jiǔ jǐn,huò kǒng dào jiā shā。

和黄平倩落字

袁宏道

诸君且停諠,听我酒正约。zhū jūn qiě tíng xuān,tīng wǒ jiǔ zhèng yuē。
禅客匏子卮,文士银不落。chán kè páo zi zhī,wén shì yín bù luò。
酒人但盆饮,无得滥杯杓。jiǔ rén dàn pén yǐn,wú dé làn bēi biāo。
痛饮勿移席,极欢勿嘲谑。tòng yǐn wù yí xí,jí huān wù cháo xuè。
当杯勿议酒,屈罚无过却。dāng bēi wù yì jiǔ,qū fá wú guò què。
种种皆欢候,违者三大爵。zhǒng zhǒng jiē huān hòu,wéi zhě sān dà jué。