古诗词

再和散木韵

袁宏道

藤纸书一通,裴诗王集中。téng zhǐ shū yī tōng,péi shī wáng jí zhōng。
时清传雅语,格婉变骚风。shí qīng chuán yǎ yǔ,gé wǎn biàn sāo fēng。
丽体收花露,方言辨鸟虫。lì tǐ shōu huā lù,fāng yán biàn niǎo chóng。
绿绨闲贮取,一一示诸公。lǜ tí xián zhù qǔ,yī yī shì zhū gōng。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

过二酉师旧斋

袁宏道

士老不曾官,女老不曾媒。shì lǎo bù céng guān,nǚ lǎo bù céng méi。
无媒知真性,不官见隐才。wú méi zhī zhēn xìng,bù guān jiàn yǐn cái。
守道七十载,寂寞类寒灰。shǒu dào qī shí zài,jì mò lèi hán huī。
逢山遍瑑句,得黍即衔杯。féng shān biàn zhuàn jù,dé shǔ jí xián bēi。
笔绝知麟获,人亡为国哀。bǐ jué zhī lín huò,rén wáng wèi guó āi。
科斗馀文字,残书化草莱。kē dòu yú wén zì,cán shū huà cǎo lái。
马鬣封三尺,文翁安在哉。mǎ liè fēng sān chǐ,wén wēng ān zài zāi。
空斋遗杖履,长叹续归来。kōng zhāi yí zhàng lǚ,zhǎng tàn xù guī lái。

从军行

袁宏道

百金装宝刀,千金买骏马。bǎi jīn zhuāng bǎo dāo,qiān jīn mǎi jùn mǎ。
投鞭瀚海陲,系马阴山下。tóu biān hàn hǎi chuí,xì mǎ yīn shān xià。
骆驼吼如云,黄羊阵满野。luò tuó hǒu rú yún,huáng yáng zhèn mǎn yě。
胶劲弩牙酸,霜重角声哑。jiāo jìn nǔ yá suān,shuāng zhòng jiǎo shēng yǎ。
虏女貌如花,提刀向空耍。lǔ nǚ mào rú huā,tí dāo xiàng kōng shuǎ。
白乳滴葡萄,千钟一时泻。bái rǔ dī pú táo,qiān zhōng yī shí xiè。

道傍柳

袁宏道

浓叶藏晓鸦,青条挽游骑。nóng yè cáng xiǎo yā,qīng tiáo wǎn yóu qí。
天株大道傍,阅尽行人泪。tiān zhū dà dào bàng,yuè jǐn xíng rén lèi。
风搅玉蛾翻,烟亸长眉醉。fēng jiǎo yù é fān,yān duǒ zhǎng méi zuì。
本无别离心,行人自憔悴。běn wú bié lí xīn,xíng rén zì qiáo cuì。

寄子髯

袁宏道

结发治诗书,交情沥肺肝。jié fā zhì shī shū,jiāo qíng lì fèi gān。
十年事熊胆,何止千馀丸。shí nián shì xióng dǎn,hé zhǐ qiān yú wán。
文字挟飞霜,千顷跃波澜。wén zì xié fēi shuāng,qiān qǐng yuè bō lán。
白发秃似冢,青云路转艰。bái fā tū shì zhǒng,qīng yún lù zhuǎn jiān。
举网珊瑚易,投珠明月难。jǔ wǎng shān hú yì,tóu zhū míng yuè nán。
闲情寄鱼鸟,小筑避暄寒。xián qíng jì yú niǎo,xiǎo zhù bì xuān hán。
过雨常移竹,当窗学种兰。guò yǔ cháng yí zhú,dāng chuāng xué zhǒng lán。
兴来摹柳字,愁至裂囚冠。xīng lái mó liǔ zì,chóu zhì liè qiú guān。
蹶足怜骐骥,冲天羡凤鸾。jué zú lián qí jì,chōng tiān xiàn fèng luán。
愿借扶摇力,为君送羽翰。yuàn jiè fú yáo lì,wèi jūn sòng yǔ hàn。

过毛太初见二甥

袁宏道

朝见卫叔宝,朗朗来照人。cháo jiàn wèi shū bǎo,lǎng lǎng lái zhào rén。
髻发若青丝,楚楚足精神。jì fā ruò qīng sī,chǔ chǔ zú jīng shén。
作对才五字,遽有惊人辞。zuò duì cái wǔ zì,jù yǒu jīng rén cí。
下筹读左史,酌酒诵唐诗。xià chóu dú zuǒ shǐ,zhuó jiǔ sòng táng shī。
阿舅无长处,素心差足师。ā jiù wú zhǎng chù,sù xīn chà zú shī。
居官万不可,谈艺一无知。jū guān wàn bù kě,tán yì yī wú zhī。
尔父敦俭朴,山居伴鹿麋。ěr fù dūn jiǎn pǔ,shān jū bàn lù mí。
郗公诚晚令,育长恐情痴。xī gōng chéng wǎn lìng,yù zhǎng kǒng qíng chī。
似之非贤者,不肖乃佳儿。shì zhī fēi xián zhě,bù xiào nǎi jiā ér。

述怀

袁宏道

少小读诗书,得意常孤往。shǎo xiǎo dú shī shū,dé yì cháng gū wǎng。
手提无孔锤,击破珊瑚网。shǒu tí wú kǒng chuí,jī pò shān hú wǎng。
香象绝众流,俊鹘起秋莽。xiāng xiàng jué zhòng liú,jùn gǔ qǐ qiū mǎng。
淫僻畏仁义,竹止羞罔两。yín pì wèi rén yì,zhú zhǐ xiū wǎng liǎng。
灭火事长途,何处税归鞅。miè huǒ shì zhǎng tú,hé chù shuì guī yāng。

梦子髯

袁宏道

渺渺山行路,青石荷盘盘。miǎo miǎo shān xíng lù,qīng shí hé pán pán。
男儿念同袍,诀绝伤肺肝。nán ér niàn tóng páo,jué jué shāng fèi gān。
同袍入我梦,展转忽无端。tóng páo rù wǒ mèng,zhǎn zhuǎn hū wú duān。
欲言不能陈,俯首但长叹。yù yán bù néng chén,fǔ shǒu dàn zhǎng tàn。
踏雪穿松径,长笑倚朱栏。tà xuě chuān sōng jìng,zhǎng xiào yǐ zhū lán。
四顾无僮仆,云气黑漫漫。sì gù wú tóng pū,yún qì hēi màn màn。
挥手辞我去,突发无巾冠。huī shǒu cí wǒ qù,tū fā wú jīn guān。
出门三两大,当道吠君还。chū mén sān liǎng dà,dāng dào fèi jūn hái。
前日送君行,君言举体酸。qián rì sòng jūn xíng,jūn yán jǔ tǐ suān。
今宵梦若此,得无小未安。jīn xiāo mèng ruò cǐ,dé wú xiǎo wèi ān。
觉来三叹息,举首泪阑干。jué lái sān tàn xī,jǔ shǒu lèi lán gàn。

狂歌

袁宏道

六藉信刍狗,三皇争纸上。liù jí xìn chú gǒu,sān huáng zhēng zhǐ shàng。
犹龙以后人,渐渐陈伎俩。yóu lóng yǐ hòu rén,jiàn jiàn chén jì liǎ。
嘘气若云烟,红紫殊万状。xū qì ruò yún yān,hóng zǐ shū wàn zhuàng。
醯鸡未发覆,瓮里天浩荡。xī jī wèi fā fù,wèng lǐ tiān hào dàng。
宿昔假孔势,自云铁步障。sù xī jiǎ kǒng shì,zì yún tiě bù zhàng。
一闻至人言,垂头色沮爽。yī wén zhì rén yán,chuí tóu sè jǔ shuǎng。

为官苦

袁宏道

白羽落青松,玄霜化秋草。bái yǔ luò qīng sōng,xuán shuāng huà qiū cǎo。
燕市多冲飙,日暮红沙道。yàn shì duō chōng biāo,rì mù hóng shā dào。
男儿生世间,行乐苦不早。nán ér shēng shì jiān,xíng lè kǔ bù zǎo。
如何囚一官,万里枯怀抱。rú hé qiú yī guān,wàn lǐ kū huái bào。
出门逢故人,共说朱颜老。chū mén féng gù rén,gòng shuō zhū yán lǎo。
眼蒿如帚长,闲愁堆不扫。yǎn hāo rú zhǒu zhǎng,xián chóu duī bù sǎo。

丽阳驿题壁

袁宏道

近驿辩语声,人驿如而貌。jìn yì biàn yǔ shēng,rén yì rú ér mào。
昔当岁祲时,驿人奔浩浩。xī dāng suì jìn shí,yì rén bēn hào hào。
牵爷负男女,南出荆门道。qiān yé fù nán nǚ,nán chū jīng mén dào。
公安弹丸地,饥儿相号召。gōng ān dàn wán dì,jī ér xiāng hào zhào。
佣力及赁舂,经历几寒燥。yōng lì jí lìn chōng,jīng lì jǐ hán zào。
幸尔值稔年,次第还井灶。xìng ěr zhí rěn nián,cì dì hái jǐng zào。
乡音半相杂,衣服宛然肖。xiāng yīn bàn xiāng zá,yī fú wǎn rán xiào。
道傍垂白翁,昔见年犹少。dào bàng chuí bái wēng,xī jiàn nián yóu shǎo。
见我感且泣,壶浆相迎劳。jiàn wǒ gǎn qiě qì,hú jiāng xiāng yíng láo。
垂头语老翁,邑中今苦涝。chuí tóu yǔ lǎo wēng,yì zhōng jīn kǔ lào。
洼田无寸收,高乡有虫耗。wā tián wú cùn shōu,gāo xiāng yǒu chóng hào。
部符搜宿逋,县家敢迟鷔。bù fú sōu sù bū,xiàn jiā gǎn chí áo。
鬻田田不售,儿女输官钞。yù tián tián bù shòu,ér nǚ shū guān chāo。
壮者思逃移,沟壑生难料。zhuàng zhě sī táo yí,gōu hè shēng nán liào。
此乡小有年,敝邑敢相告。cǐ xiāng xiǎo yǒu nián,bì yì gǎn xiāng gào。
愿作庑下儿,驿人勿嘲笑。yuàn zuò wǔ xià ér,yì rén wù cháo xiào。

邺郡梦中诗

袁宏道

枕上见青天,明月光流地。zhěn shàng jiàn qīng tiān,míng yuè guāng liú dì。
空水色相函,千里无停翳。kōng shuǐ sè xiāng hán,qiān lǐ wú tíng yì。
微云起天末,缭绕忽成字。wēi yún qǐ tiān mò,liáo rào hū chéng zì。
或散或披丝,或累若椎髻。huò sàn huò pī sī,huò lèi ruò chuí jì。
属思尚未竟,候人催解辔。shǔ sī shàng wèi jìng,hòu rén cuī jiě pèi。
携梦入征途,马上犹啽呓。xié mèng rù zhēng tú,mǎ shàng yóu án yì。
翘首望漳河,停鞭思魏帝。qiào shǒu wàng zhāng hé,tíng biān sī wèi dì。

夏日过葡萄园赋得薰风自南来

袁宏道

移席就佳荫,萧散去巾带。yí xí jiù jiā yīn,xiāo sàn qù jīn dài。
南风倏然来,令我意通泰。nán fēng shū rán lái,lìng wǒ yì tōng tài。
是风如好语,妙契心所会。shì fēng rú hǎo yǔ,miào qì xīn suǒ huì。
又加渴时泉,一吸沁肝肺。yòu jiā kě shí quán,yī xī qìn gān fèi。
是风何所有,凉云与清濑。shì fēng hé suǒ yǒu,liáng yún yǔ qīng lài。
虽然经市嚣,冷冷意自在。suī rán jīng shì xiāo,lěng lěng yì zì zài。
禅宫有废圃,植槿以为柴。chán gōng yǒu fèi pǔ,zhí jǐn yǐ wèi chái。
虚旷多容风,雨具不须贷。xū kuàng duō róng fēng,yǔ jù bù xū dài。
尔我虽云贫,尚能施扫洒。ěr wǒ suī yún pín,shàng néng shī sǎo sǎ。
更施无系心,鼾声震地籁。gèng shī wú xì xīn,hān shēng zhèn dì lài。

三教堂诗为杜总戎日章

袁宏道

支公好骏马,俗以为不韵。zhī gōng hǎo jùn mǎ,sú yǐ wèi bù yùn。
头陀手铦戈,标格乃白俊。tóu tuó shǒu xiān gē,biāo gé nǎi bái jùn。
将军起马上,铁腕风雷迅。jiāng jūn qǐ mǎ shàng,tiě wàn fēng léi xùn。
朝踏雪山冰,夜眠青冢燐。cháo tà xuě shān bīng,yè mián qīng zhǒng lín。
豁然悟无生,心花见锋刃。huō rán wù wú shēng,xīn huā jiàn fēng rèn。
辟如担夫争,见者笔意进。pì rú dān fū zhēng,jiàn zhě bǐ yì jìn。
关捩偶相触,石火不容瞬。guān liè ǒu xiāng chù,shí huǒ bù róng shùn。
归来读诗书,如暗得灯烬。guī lái dú shī shū,rú àn dé dēng jìn。
堂堂三圣人,同宗偶异胤。táng táng sān shèng rén,tóng zōng ǒu yì yìn。
刻影求飞鸿,雾耶自生晕。kè yǐng qiú fēi hóng,wù yé zì shēng yūn。
白水涌冰轮,千江同一印。bái shuǐ yǒng bīng lún,qiān jiāng tóng yī yìn。

方子公自真州入燕客死清源诗以哭之

袁宏道

贫死何足悲,所悲为贫死。pín sǐ hé zú bēi,suǒ bēi wèi pín sǐ。
奄奄一息身,奔驰二千里。yǎn yǎn yī xī shēn,bēn chí èr qiān lǐ。
泣辞钟山云,梦渡吕梁水。qì cí zhōng shān yún,mèng dù lǚ liáng shuǐ。
百死到凊源,闻歌犹蹶起。bǎi sǐ dào qìng yuán,wén gē yóu jué qǐ。
新诗四五帙,函封寄杨子。xīn shī sì wǔ zhì,hán fēng jì yáng zi。
蛇蚓不成书,获麟止于此。shé yǐn bù chéng shū,huò lín zhǐ yú cǐ。
世相簿屡空,冥官岂相礼。shì xiāng bù lǚ kōng,míng guān qǐ xiāng lǐ。
气类自呼召,往见东野鬼。qì lèi zì hū zhào,wǎng jiàn dōng yě guǐ。
赢博即故乡,首丘端可已。yíng bó jí gù xiāng,shǒu qiū duān kě yǐ。
肥马轻裘魂,谅非君所喜。féi mǎ qīng qiú hún,liàng fēi jūn suǒ xǐ。

秦中杂咏

袁宏道

荒草披秦殿,秋花缀汉城。huāng cǎo pī qín diàn,qiū huā zhuì hàn chéng。
我行南山道,如阅古图经。wǒ xíng nán shān dào,rú yuè gǔ tú jīng。
遗迹依稀是,长老失其名。yí jì yī xī shì,zhǎng lǎo shī qí míng。
一步一伫思,断垒谁缔营。yī bù yī zhù sī,duàn lěi shuí dì yíng。
又如稽蠹简,冥搜损心精。yòu rú jī dù jiǎn,míng sōu sǔn xīn jīng。
虽以意推求,边傍非故形。suī yǐ yì tuī qiú,biān bàng fēi gù xíng。
西都赋所载,一一尽歌倾。xī dōu fù suǒ zài,yī yī jǐn gē qīng。
飞燕旧舜处,田夫扶来耕。fēi yàn jiù shùn chù,tián fū fú lái gēng。
沉香旧亭子,湖石尚娉婷。chén xiāng jiù tíng zi,hú shí shàng pīng tíng。
清风发虚窍,其中有性灵。qīng fēng fā xū qiào,qí zhōng yǒu xìng líng。