古诗词

散木和前诗仍用韵答

袁宏道

小雨润苔枯,鱼人集晓湖。xiǎo yǔ rùn tái kū,yú rén jí xiǎo hú。
著书要惠子,作帖与官奴。zhù shū yào huì zi,zuò tiē yǔ guān nú。
夜语天台约,秋山瀑布图。yè yǔ tiān tái yuē,qiū shān pù bù tú。
霜花看渐老,着意养寒株。shuāng huā kàn jiàn lǎo,zhe yì yǎng hán zhū。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

五月十二日退如生辰蒙以诗见示聊述二章奏报

袁宏道

菖蒲弄碧柳垂轩,过雨闲看蛱蝶翻。chāng pú nòng bì liǔ chuí xuān,guò yǔ xián kàn jiá dié fān。
喜与老髯争一日,好同醉竹倒千樽。xǐ yǔ lǎo rán zhēng yī rì,hǎo tóng zuì zhú dào qiān zūn。
身依紫省黄枢地,梦绕青菱白藕村。shēn yī zǐ shěng huáng shū dì,mèng rào qīng líng bái ǒu cūn。
门下校书真女史,吴绡亲写佛前幡。mén xià xiào shū zhēn nǚ shǐ,wú xiāo qīn xiě fú qián fān。

五月十二日退如生辰蒙以诗见示聊述二章奏报

袁宏道

睡阑日影度疏寮,廿载君王罢早朝。shuì lán rì yǐng dù shū liáo,niàn zài jūn wáng bà zǎo cháo。
安石榴开红照地,御河水酿绿平桥。ān shí liú kāi hóng zhào dì,yù hé shuǐ niàng lǜ píng qiáo。
花前晓佩闻燕语,醉后春云梦楚腰。huā qián xiǎo pèi wén yàn yǔ,zuì hòu chūn yún mèng chǔ yāo。
近日蒙庄通大旨,间烧藜火注逍遥。jìn rì méng zhuāng tōng dà zhǐ,jiān shāo lí huǒ zhù xiāo yáo。

和退如初度与客谈仙次韵

袁宏道

竹树森疏翠绕身,与君连日坐花茵。zhú shù sēn shū cuì rào shēn,yǔ jūn lián rì zuò huā yīn。
乐邦有宅憨为主,仙路无程醉是因。lè bāng yǒu zhái hān wèi zhǔ,xiān lù wú chéng zuì shì yīn。
正好同看双舞袖,何须高著九阳巾。zhèng hǎo tóng kàn shuāng wǔ xiù,hé xū gāo zhù jiǔ yáng jīn。
直消数幅梅花纸,便作华胥世上民。zhí xiāo shù fú méi huā zhǐ,biàn zuò huá xū shì shàng mín。

送曹远生进士左迁宜川典史

袁宏道

百叠青山亦起澜,虚空赞毁岂相干。bǎi dié qīng shān yì qǐ lán,xū kōng zàn huǐ qǐ xiāng gàn。
幸逢梅福称先辈,却唤陶潜作长官。xìng féng méi fú chēng xiān bèi,què huàn táo qián zuò zhǎng guān。
溪雨松风聊簿领,云心石面且衣冠。xī yǔ sōng fēng liáo bù lǐng,yún xīn shí miàn qiě yī guān。
何妨周至来仙尉,便作集贤校理看。hé fáng zhōu zhì lái xiān wèi,biàn zuò jí xián xiào lǐ kàn。

与元定孝若同话归计用扇头韵

袁宏道

墙东何意独违时,峻坂飞驰梦亦危。qiáng dōng hé yì dú wéi shí,jùn bǎn fēi chí mèng yì wēi。
青岫渡头多少浪,白云高处有无岐。qīng xiù dù tóu duō shǎo làng,bái yún gāo chù yǒu wú qí。
闲思短棹歌渔父,静抱幽弦问子期。xián sī duǎn zhào gē yú fù,jìng bào yōu xián wèn zi qī。
且与提携山上去,不须瓶耻始杨卮。qiě yǔ tí xié shān shàng qù,bù xū píng chǐ shǐ yáng zhī。

秋日苦雨和退如太史

袁宏道

积雨如山卧不知,闭门犹自写秋诗。jī yǔ rú shān wò bù zhī,bì mén yóu zì xiě qiū shī。
高斋束筏安文几,侍女乘橇过酒卮。gāo zhāi shù fá ān wén jǐ,shì nǚ chéng qiāo guò jiǔ zhī。
麓处也应无燥地,巢栖未见有安枝。lù chù yě yīng wú zào dì,cháo qī wèi jiàn yǒu ān zhī。
题书为慰东邻子,梦里分明拥蔡姬。tí shū wèi wèi dōng lín zi,mèng lǐ fēn míng yōng cài jī。

秋日苦雨和退如太史

袁宏道

霆轰电射不终朝,何事阴淫怒不消。tíng hōng diàn shè bù zhōng cháo,hé shì yīn yín nù bù xiāo。
楼上女儿齐浣屧,宫中铜狄尽浮腰。lóu shàng nǚ ér qí huàn xiè,gōng zhōng tóng dí jǐn fú yāo。
汉官著笠趋龙尾,河鼓张油度鹊桥。hàn guān zhù lì qū lóng wěi,hé gǔ zhāng yóu dù què qiáo。
大道狭斜俱眼底,那堪十户九萧条。dà dào xiá xié jù yǎn dǐ,nà kān shí hù jiǔ xiāo tiáo。

秋日苦雨和退如太史

袁宏道

河漕西下沸如汤,骤雨那知触禁墙。hé cáo xī xià fèi rú tāng,zhòu yǔ nà zhī chù jìn qiáng。
金马门前泥没象,铜驼陌上水平坊。jīn mǎ mén qián ní méi xiàng,tóng tuó mò shàng shuǐ píng fāng。
千家灯火然阴壑,五夜哀呼彻未央。qiān jiā dēng huǒ rán yīn hè,wǔ yè āi hū chè wèi yāng。
缚竹为箄通市口,大都风景似南方。fù zhú wèi bǐ tōng shì kǒu,dà dōu fēng jǐng shì nán fāng。

秋日苦雨和退如太史

袁宏道

家家釜里看游鱼,壁落都空那可居。jiā jiā fǔ lǐ kàn yóu yú,bì luò dōu kōng nà kě jū。
远觅瓜梨分孺子,共租楼阁展图书。yuǎn mì guā lí fēn rú zi,gòng zū lóu gé zhǎn tú shū。
哭声断处唯空巷,客梦还时想故庐。kū shēng duàn chù wéi kōng xiàng,kè mèng hái shí xiǎng gù lú。
忆昨柳浪亭上水,湖光千顷荡芙蕖。yì zuó liǔ làng tíng shàng shuǐ,hú guāng qiān qǐng dàng fú qú。

七夕同方子公蒋子厚弟小修避水长孺楼居

袁宏道

悔逐缁尘帝里游,除君何处可消愁。huǐ zhú zī chén dì lǐ yóu,chú jūn hé chù kě xiāo chóu。
蚍蜉失土先谋芥,野鹤移家亦傍鸥。pí fú shī tǔ xiān móu jiè,yě hè yí jiā yì bàng ōu。
稍质衣衫充酒品,尽搬香茗在书楼。shāo zhì yī shān chōng jiǔ pǐn,jǐn bān xiāng míng zài shū lóu。
帘开忽见新晴日,又到黄姑织女愁。lián kāi hū jiàn xīn qíng rì,yòu dào huáng gū zhī nǚ chóu。

为耿华平题先公册先公居江陵时以绣衣直指录囚不及格被谪

袁宏道

手掺丹笔泪沾巾,活却梧丘几许人。shǒu càn dān bǐ lèi zhān jīn,huó què wú qiū jǐ xǔ rén。
韩朗大多争日月,赞皇遗怨竟灰尘。hán lǎng dà duō zhēng rì yuè,zàn huáng yí yuàn jìng huī chén。
家贫自许门容驷,国瑞方知种有麟。jiā pín zì xǔ mén róng sì,guó ruì fāng zhī zhǒng yǒu lín。
试看成蹊桃与李,宁同枳棘一班春。shì kàn chéng qī táo yǔ lǐ,níng tóng zhǐ jí yī bān chūn。

刘元定斋中别诸社友时余有内人之戚

袁宏道

一竿直出帝城烟,马首弓尘仅一年。yī gān zhí chū dì chéng yān,mǎ shǒu gōng chén jǐn yī nián。
倦鸟早辞燕树雪,间花又上武溪船。juàn niǎo zǎo cí yàn shù xuě,jiān huā yòu shàng wǔ xī chuán。
伯鸾未得偕妻隐,和靖终当伴鹤眠。bó luán wèi dé xié qī yǐn,hé jìng zhōng dāng bàn hè mián。
白尽头颅应不返,青溪山下有鸣泉。bái jǐn tóu lú yīng bù fǎn,qīng xī shān xià yǒu míng quán。

早春过葵园次苏潜夫壁间韵余往过此八年矣

袁宏道

高斋只在郭门间,世外佳人共往还。gāo zhāi zhǐ zài guō mén jiān,shì wài jiā rén gòng wǎng hái。
老去心情浑念水,重来竹树已连山。lǎo qù xīn qíng hún niàn shuǐ,zhòng lái zhú shù yǐ lián shān。
幽花近暖争先发,好鸟逢春尽不闲。yōu huā jìn nuǎn zhēng xiān fā,hǎo niǎo féng chūn jǐn bù xián。
别后新功何所验,临溪且照旧容颜。bié hòu xīn gōng hé suǒ yàn,lín xī qiě zhào jiù róng yán。

登晴川阁望武昌

袁宏道

霜崖突出藓纱斑,铁笛临风去不还。shuāng yá tū chū xiǎn shā bān,tiě dí lín fēng qù bù hái。
百里帆墙千里水,一层城郭几层山。bǎi lǐ fān qiáng qiān lǐ shuǐ,yī céng chéng guō jǐ céng shān。
遥知郁郁葱葱地,只在熙熙攘攘间。yáo zhī yù yù cōng cōng dì,zhǐ zài xī xī rǎng rǎng jiān。
沙鸟窥鱼鸥觅渚,试看何物是清闲。shā niǎo kuī yú ōu mì zhǔ,shì kàn hé wù shì qīng xián。

夏日冯明甫郡公招游谢公岩同顾朗哉处士于野宗侯剧饮分韵得千字

袁宏道

刻秀堆岚岁几千,而今始落酒卮边。kè xiù duī lán suì jǐ qiān,ér jīn shǐ luò jiǔ zhī biān。
洞中歌板疑云出,石上觥筹似水传。dòng zhōng gē bǎn yí yún chū,shí shàng gōng chóu shì shuǐ chuán。
山简韵高无政事,羊公才大少诗篇。shān jiǎn yùn gāo wú zhèng shì,yáng gōng cái dà shǎo shī piān。
儿童拍手拦街语,老守风流胜昔贤。ér tóng pāi shǒu lán jiē yǔ,lǎo shǒu fēng liú shèng xī xián。