古诗词

散木和前诗仍用韵答

袁宏道

小雨润苔枯,鱼人集晓湖。xiǎo yǔ rùn tái kū,yú rén jí xiǎo hú。
著书要惠子,作帖与官奴。zhù shū yào huì zi,zuò tiē yǔ guān nú。
夜语天台约,秋山瀑布图。yè yǔ tiān tái yuē,qiū shān pù bù tú。
霜花看渐老,着意养寒株。shuāng huā kàn jiàn lǎo,zhe yì yǎng hán zhū。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

虎丘

袁宏道

问此石上歌,何如生公说。wèn cǐ shí shàng gē,hé rú shēng gōng shuō。
石若解点头,闻歌亦当彻。shí ruò jiě diǎn tóu,wén gē yì dāng chè。

严陵

袁宏道

溪深六七寻,山高四五里。xī shēn liù qī xún,shān gāo sì wǔ lǐ。
纵有百尺钩,岂能到潭底。zòng yǒu bǎi chǐ gōu,qǐ néng dào tán dǐ。

严陵

袁宏道

文叔真有为,先生真无用。wén shū zhēn yǒu wèi,xiān shēng zhēn wú yòng。
试问宛洛都,谁似严滩重。shì wèn wǎn luò dōu,shuí shì yán tān zhòng。

严陵

袁宏道

举世轻寒酸,穷骨谁相敬。jǔ shì qīng hán suān,qióng gǔ shuí xiāng jìng。
如何严州城,亦以严为姓。rú hé yán zhōu chéng,yì yǐ yán wèi xìng。

严陵

袁宏道

或言严本庄,蒙庄之后者。huò yán yán běn zhuāng,méng zhuāng zhī hòu zhě。
或言汉梅福,君之妻父也。huò yán hàn méi fú,jūn zhī qī fù yě。

偶作

袁宏道

静里三三昧,多年得效方。jìng lǐ sān sān mèi,duō nián dé xiào fāng。
不知缘底事,动辄叹龚王。bù zhī yuán dǐ shì,dòng zhé tàn gōng wáng。

别无念

袁宏道

汉口来何易,湘江去不难。hàn kǒu lái hé yì,xiāng jiāng qù bù nán。
北风吹顺水,三日到齐安。běi fēng chuī shùn shuǐ,sān rì dào qí ān。

别无念

袁宏道

送君竹林祠,竹子何森森。sòng jūn zhú lín cí,zhú zi hé sēn sēn。
不痛别离肠,但伤知音心。bù tòng bié lí cháng,dàn shāng zhī yīn xīn。

别无念

袁宏道

辛苦李上人,白发寻知己。xīn kǔ lǐ shàng rén,bái fā xún zhī jǐ。
为尔住龙湖,尔胡殢于此。wèi ěr zhù lóng hú,ěr hú tì yú cǐ。

别无念

袁宏道

湖上望君切,江上送君苦。hú shàng wàng jūn qiè,jiāng shàng sòng jūn kǔ。
江上与湖上,计程一千五。jiāng shàng yǔ hú shàng,jì chéng yī qiān wǔ。

别无念

袁宏道

陆程华容道,水程京口驿。lù chéng huá róng dào,shuǐ chéng jīng kǒu yì。
良无黄金赠,感慨复何益。liáng wú huáng jīn zèng,gǎn kǎi fù hé yì。

别无念

袁宏道

谓尔真吾师,谓吾真尔友。wèi ěr zhēn wú shī,wèi wú zhēn ěr yǒu。
不知欧冶炉,肯铸顽铁否。bù zhī ōu yě lú,kěn zhù wán tiě fǒu。

别无念

袁宏道

海内交游多,何人可与语。hǎi nèi jiāo yóu duō,hé rén kě yǔ yǔ。
我欲知姓名,东西南北去。wǒ yù zhī xìng míng,dōng xī nán běi qù。

别无念

袁宏道

落魄苏季子,无官妻嫂欺。luò pò sū jì zi,wú guān qī sǎo qī。
尔若不见怜,飘零安可知。ěr ruò bù jiàn lián,piāo líng ān kě zhī。

滴沥蓬书壁

袁宏道

蓬形如广字,石骨间沙砾。péng xíng rú guǎng zì,shí gǔ jiān shā lì。
泉脉似融冰,飘空偶一滴。quán mài shì róng bīng,piāo kōng ǒu yī dī。