古诗词

和五弟韵

袁宏道

覆地苍云湿,垂天绿沈浓。fù dì cāng yún shī,chuí tiān lǜ shěn nóng。
窗开生翠叠,箔卷腻烟重。chuāng kāi shēng cuì dié,bó juǎn nì yān zhòng。
妥尾千梢凤,拿空万部龙。tuǒ wěi qiān shāo fèng,ná kōng wàn bù lóng。
入风旗纛乱,敲月佩环从。rù fēng qí dào luàn,qiāo yuè pèi huán cóng。
嶰谷追遗律,筼筜墨旧踪。xiè gǔ zhuī yí lǜ,yún dāng mò jiù zōng。
高寒排雨气,潇飒冷云胸。gāo hán pái yǔ qì,xiāo sà lěng yún xiōng。
漾壁颓蓝水,遮门浩碧峰。yàng bì tuí lán shuǐ,zhē mén hào bì fēng。
湘娥斑潋滟,庄叟籁于喁。xiāng é bān liàn yàn,zhuāng sǒu lài yú yóng。
铜干平欺柏,霜髯欲傲松。tóng gàn píng qī bǎi,shuāng rán yù ào sōng。
横分清偃蹇,侧亸醉龙钟。héng fēn qīng yǎn jiǎn,cè duǒ zuì lóng zhōng。
铁画唐钩锁,粗村杜刃锋。tiě huà táng gōu suǒ,cū cūn dù rèn fēng。
帚书豪蔡格,箭栝美吴侬。zhǒu shū háo cài gé,jiàn guā měi wú nóng。
碎影琉璃榻,鲜香琥珀钟。suì yǐng liú lí tà,xiān xiāng hǔ pò zhōng。
他时裁笋箨,规制取芙蓉。tā shí cái sǔn tuò,guī zhì qǔ fú róng。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

山中逢老僧

袁宏道

念珠策得定功成,绝壑松涛夜夜行。niàn zhū cè dé dìng gōng chéng,jué hè sōng tāo yè yè xíng。
说与时贤都不省,依稀记得老阳明。shuō yǔ shí xián dōu bù shěng,yī xī jì dé lǎo yáng míng。

山中逢老僧

袁宏道

一室长关谷底泉,儿孙阅过几霜颠。yī shì zhǎng guān gǔ dǐ quán,ér sūn yuè guò jǐ shuāng diān。
松根夜壁时来往,不省人间有睡眠。sōng gēn yè bì shí lái wǎng,bù shěng rén jiān yǒu shuì mián。

山中逢老僧

袁宏道

爱把苍竿搅月湍,山风吹顶不曾寒。ài bǎ cāng gān jiǎo yuè tuān,shān fēng chuī dǐng bù céng hán。
竹林寺里寻常去,乞得西僧梵本看。zhú lín sì lǐ xún cháng qù,qǐ dé xī sēng fàn běn kàn。

山中逢老僧

袁宏道

课得西崖杉柏成,山中知面不知名。kè dé xī yá shān bǎi chéng,shān zhōng zhī miàn bù zhī míng。
少时曾学收云法,拟把一囊送我行。shǎo shí céng xué shōu yún fǎ,nǐ bǎ yī náng sòng wǒ xíng。

山中逢老僧

袁宏道

坐破松岩不记年,衲衣长是裹溪烟。zuò pò sōng yán bù jì nián,nà yī zhǎng shì guǒ xī yān。
天池寺里犹嫌近,更住天池绝巘边。tiān chí sì lǐ yóu xián jìn,gèng zhù tiān chí jué yǎn biān。

明空住柳浪五月附余舟南下别于归宗道上因作柳浪三叠以送之

袁宏道

青池白石每谈空,销却寒缸几炷红。qīng chí bái shí měi tán kōng,xiāo què hán gāng jǐ zhù hóng。
记取柳浪湖上柳,夜禅听尽碧丝风。jì qǔ liǔ làng hú shàng liǔ,yè chán tīng jǐn bì sī fēng。

明空住柳浪五月附余舟南下别于归宗道上因作柳浪三叠以送之

袁宏道

碧溪影里一僧归,漾得云光上衲衣。bì xī yǐng lǐ yī sēng guī,yàng dé yún guāng shàng nà yī。
记取柳浪湖上水,縠纹风起鹭鸶飞。jì qǔ liǔ làng hú shàng shuǐ,hú wén fēng qǐ lù sī fēi。

明空住柳浪五月附余舟南下别于归宗道上因作柳浪三叠以送之

袁宏道

不炉话尽晚窗烟,闲剔春芽自煮泉。bù lú huà jǐn wǎn chuāng yān,xián tī chūn yá zì zhǔ quán。
记取柳浪湖上月,隔花呼起放生船。jì qǔ liǔ làng hú shàng yuè,gé huā hū qǐ fàng shēng chuán。

过归宗寺

袁宏道

墨池秋水石苔寒,晋碣唐书野火残。mò chí qiū shuǐ shí tái hán,jìn jié táng shū yě huǒ cán。
一丈草青绀殿里,争教赤眼不心酸。yī zhàng cǎo qīng gàn diàn lǐ,zhēng jiào chì yǎn bù xīn suān。

芜湖舟中同范长白念公看月

袁宏道

夜深蕉帢带寒澌,隔水青梧辨露枝。yè shēn jiāo qià dài hán sī,gé shuǐ qīng wú biàn lù zhī。
问取无心老衲子,几人消得幻琉璃。wèn qǔ wú xīn lǎo nà zi,jǐ rén xiāo dé huàn liú lí。

芜湖舟中同范长白念公看月

袁宏道

夜泉香锻石垆红,听尽寒松带雪风。yè quán xiāng duàn shí lú hóng,tīng jǐn hán sōng dài xuě fēng。
算取人间几月子,江心瓯面复瓶中。suàn qǔ rén jiān jǐ yuè zi,jiāng xīn ōu miàn fù píng zhōng。

芜湖舟中同范长白念公看月

袁宏道

青山不改黛螺春,孤閤娉婷是女神。qīng shān bù gǎi dài luó chūn,gū gé pīng tíng shì nǚ shén。
一脔秋光半匣水,人间多少热忙人。yī luán qiū guāng bàn xiá shuǐ,rén jiān duō shǎo rè máng rén。

采石蛾眉亭

袁宏道

空江石壁瘦鳞鳞,腻绿颓斑酣冶春。kōng jiāng shí bì shòu lín lín,nì lǜ tuí bān hān yě chūn。
扫取山光为黛粉,尽教荡子作仙人。sǎo qǔ shān guāng wèi dài fěn,jǐn jiào dàng zi zuò xiān rén。

采石蛾眉亭

袁宏道

拟将杯棬作家乡,卧月横烟梦几场。nǐ jiāng bēi quān zuò jiā xiāng,wò yuè héng yān mèng jǐ chǎng。
况是蛾眉消得死,争教白也不郎当。kuàng shì é méi xiāo dé sǐ,zhēng jiào bái yě bù láng dāng。

采石蛾眉亭

袁宏道

是处烟岚挂齿否,懒将时事罥心神。shì chù yān lán guà chǐ fǒu,lǎn jiāng shí shì juàn xīn shén。
青山也许人酬价,学得云闲是主人。qīng shān yě xǔ rén chóu jià,xué dé yún xián shì zhǔ rén。