古诗词

集元定行记斋再赋得原字

袁宏道

净绿无馀地,鲜芳缀满盆。jìng lǜ wú yú dì,xiān fāng zhuì mǎn pén。
风回香出苑,雨洗碧澄轩。fēng huí xiāng chū yuàn,yǔ xǐ bì chéng xuān。
满壁长林字,盈襟易水痕。mǎn bì zhǎng lín zì,yíng jīn yì shuǐ hén。
客来谈白传,书去觅青原。kè lái tán bái chuán,shū qù mì qīng yuán。
托疾常浇药,无忧亦树萱。tuō jí cháng jiāo yào,wú yōu yì shù xuān。
幽弦清入润,淡墨远成村。yōu xián qīng rù rùn,dàn mò yuǎn chéng cūn。
见酒猩猩态,怜花栩栩魂。jiàn jiǔ xīng xīng tài,lián huā xǔ xǔ hún。
阶前三石瓮,座上五方言。jiē qián sān shí wèng,zuò shàng wǔ fāng yán。
难至穷仙朔,杯行谑赘髡。nán zhì qióng xiān shuò,bēi xíng xuè zhuì kūn。
闻歌半晷静,得采一堂喧。wén gē bàn guǐ jìng,dé cǎi yī táng xuān。
怒若乘秋鹘,竞如渴水猿。nù ruò chéng qiū gǔ,jìng rú kě shuǐ yuán。
瞑朝时错乱,醉醒客更番。míng cháo shí cuò luàn,zuì xǐng kè gèng fān。
户小停诗罚,筹多欣酒冤。hù xiǎo tíng shī fá,chóu duō xīn jiǔ yuān。
语深僮仆寐,觞苦教条昏。yǔ shēn tóng pū mèi,shāng kǔ jiào tiáo hūn。
入树河垂没,亚枝鸟渐翻。rù shù hé chuí méi,yà zhī niǎo jiàn fān。
归途传远炬,鸾卫已呵门。guī tú chuán yuǎn jù,luán wèi yǐ hē mén。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

竹枝词

袁宏道

武溪葱翠独称梁,正望黄山一点苍。wǔ xī cōng cuì dú chēng liáng,zhèng wàng huáng shān yī diǎn cāng。
三日风头两日雨,谢公昨夜拜梁王。sān rì fēng tóu liǎng rì yǔ,xiè gōng zuó yè bài liáng wáng。

竹枝词

袁宏道

侬家生长在河干,夫婿如鱼不去滩。nóng jiā shēng zhǎng zài hé gàn,fū xù rú yú bù qù tān。
冬夜趁霜春趁水,芦花被底一生寒。dōng yè chèn shuāng chūn chèn shuǐ,lú huā bèi dǐ yī shēng hán。

感事

袁宏道

湘山晴色远微微,尽日江头独醉归。xiāng shān qíng sè yuǎn wēi wēi,jǐn rì jiāng tóu dú zuì guī。
不见两关传露布,尚闻三殿未垂衣。bù jiàn liǎng guān chuán lù bù,shàng wén sān diàn wèi chuí yī。
边筹自古无中下,朝论于今有是非。biān chóu zì gǔ wú zhōng xià,cháo lùn yú jīn yǒu shì fēi。
日暮平沙秋草乱,一双白鸟避人飞。rì mù píng shā qiū cǎo luàn,yī shuāng bái niǎo bì rén fēi。

卢沟道中

袁宏道

驿路风尘苦,殊方伴侣稀。yì lù fēng chén kǔ,shū fāng bàn lǚ xī。
马犹思并辔,鸟也厌孤飞。mǎ yóu sī bìng pèi,niǎo yě yàn gū fēi。
树老春无态,云生山有衣。shù lǎo chūn wú tài,yún shēng shān yǒu yī。
红亭?一醉,留着斗寒威。hóng tíng pīn yī zuì,liú zhe dòu hán wēi。

良乡道中忆弟

袁宏道

同调古无有,相怜今亦稀。tóng diào gǔ wú yǒu,xiāng lián jīn yì xī。
如何万里去,又作两行飞。rú hé wàn lǐ qù,yòu zuò liǎng xíng fēi。
孤塔冲人立,寒云并马归。gū tǎ chōng rén lì,hán yún bìng mǎ guī。
长安三月里,好得看轻肥。zhǎng ān sān yuè lǐ,hǎo dé kàn qīng féi。

宿涿川

袁宏道

旅馆侵霜气,疏题度月明。lǚ guǎn qīn shuāng qì,shū tí dù yuè míng。
侍儿偎大语,黠鼠背灯行。shì ér wēi dà yǔ,xiá shǔ bèi dēng xíng。
别弟心常楚,离家梦不清。bié dì xīn cháng chǔ,lí jiā mèng bù qīng。
相去未半载,马足几千程。xiāng qù wèi bàn zài,mǎ zú jǐ qiān chéng。

河间逢北去人寄书口号

袁宏道

为报东征使,行行路若干。wèi bào dōng zhēng shǐ,xíng xíng lù ruò gàn。
长途虽厌倦,弱体幸平安。zhǎng tú suī yàn juàn,ruò tǐ xìng píng ān。
逆旅春无况,离亭梦亦寒。nì lǚ chūn wú kuàng,lí tíng mèng yì hán。
愁心挥不断,日暮几千端。chóu xīn huī bù duàn,rì mù jǐ qiān duān。

夜行

袁宏道

野暗毛精土,天昏太史河。yě àn máo jīng tǔ,tiān hūn tài shǐ hé。
阴林晴见火,山店夜闻锣。yīn lín qíng jiàn huǒ,shān diàn yè wén luó。
独树疑人立,冲风似鬼过。dú shù yí rén lì,chōng fēng shì guǐ guò。
仆夫前慰我,官路已无多。pū fū qián wèi wǒ,guān lù yǐ wú duō。

邮亭小餐

袁宏道

独上长亭憩,溶溶水泊堤。dú shàng zhǎng tíng qì,róng róng shuǐ pō dī。
庖人供薄饼,童子荐香梨。páo rén gōng báo bǐng,tóng zi jiàn xiāng lí。
朱鬣鱼三寸,白花酒半提。zhū liè yú sān cùn,bái huā jiǔ bàn tí。
黄昏人欲去,窗外马频嘶。huáng hūn rén yù qù,chuāng wài mǎ pín sī。

高唐道中

袁宏道

好似苏季子,辞燕又向齐。hǎo shì sū jì zi,cí yàn yòu xiàng qí。
乡心随日暮,望眼尽天低。xiāng xīn suí rì mù,wàng yǎn jǐn tiān dī。
古道荒人影,寒沙重马蹄。gǔ dào huāng rén yǐng,hán shā zhòng mǎ tí。
如何愧小鸟,休占一枝栖。rú hé kuì xiǎo niǎo,xiū zhàn yī zhī qī。

过滕赠令尹赵年兄乾所

袁宏道

乘月过滕子,踏沙度薛城。chéng yuè guò téng zi,tà shā dù xuē chéng。
山云封去马,野葛翳行旌。shān yún fēng qù mǎ,yě gé yì xíng jīng。
官舍栽花遍,民家种柳成。guān shě zāi huā biàn,mín jiā zhǒng liǔ chéng。
停车门父老,之子有能声。tíng chē mén fù lǎo,zhī zi yǒu néng shēng。

舟中

袁宏道

白鸟当窗坐,青山映水行。bái niǎo dāng chuāng zuò,qīng shān yìng shuǐ xíng。
看云诸态冷,吊古百愁生。kàn yún zhū tài lěng,diào gǔ bǎi chóu shēng。
近海鱼争大,邻淮酒欲清。jìn hǎi yú zhēng dà,lín huái jiǔ yù qīng。
长亭不可数,回首吕梁城。zhǎng tíng bù kě shù,huí shǒu lǚ liáng chéng。

舟中同黄绮石沈广乘汤陆赋

袁宏道

天上飞王舄,人间附郭舟。tiān shàng fēi wáng xì,rén jiān fù guō zhōu。
霞光晴入市,云气晚成楼。xiá guāng qíng rù shì,yún qì wǎn chéng lóu。
肝胆皆知尽,腰肢各未休。gān dǎn jiē zhī jǐn,yāo zhī gè wèi xiū。
浮生尚五斗,空复念沧洲。fú shēng shàng wǔ dòu,kōng fù niàn cāng zhōu。

往有误传龙君御死者作诗哭之,后读塘报始知君御方立功塞上,喜不自胜,因并前诗存之以识之情

袁宏道

舌簇分明巧,情钟分外痴。shé cù fēn míng qiǎo,qíng zhōng fēn wài chī。
传君无妄死,累我断肠诗。chuán jūn wú wàng sǐ,lèi wǒ duàn cháng shī。
掷果娇胡女,从军小健儿。zhì guǒ jiāo hú nǚ,cóng jūn xiǎo jiàn ér。
阴山三丈雪,千里白旌旗。yīn shān sān zhàng xuě,qiān lǐ bái jīng qí。

哭龙君御诗

袁宏道

可怜千片玉,竟作一堆尘。kě lián qiān piàn yù,jìng zuò yī duī chén。
住世灯前影,居官浪里身。zhù shì dēng qián yǐng,jū guān làng lǐ shēn。
从来善饮啖,颇亦健精神。cóng lái shàn yǐn dàn,pǒ yì jiàn jīng shén。
曾不得四十,伤哉如此人。céng bù dé sì shí,shāng zāi rú cǐ rén。
15321234567»