古诗词

陶石篑兄弟远来见访诗以别之

袁宏道

五步一花开,十步一花飞。wǔ bù yī huā kāi,shí bù yī huā fēi。
不知谁中子,郁郁吐清姿。bù zhī shuí zhōng zi,yù yù tǔ qīng zī。
恬淡僧标格,潇洒士威仪。tián dàn sēng biāo gé,xiāo sǎ shì wēi yí。
手提白玉尘,身披浅色衣。shǒu tí bái yù chén,shēn pī qiǎn sè yī。
徒步入闾门,挥羽上阶墀。tú bù rù lǘ mén,huī yǔ shàng jiē chí。
僮仆尽魁伟,一一晢而肥。tóng pū jǐn kuí wěi,yī yī zhé ér féi。
或言是山人,或言星相师。huò yán shì shān rén,huò yán xīng xiāng shī。
或云乡里子,闻声始觉非。huò yún xiāng lǐ zi,wén shēng shǐ jué fēi。
通刺无姓名,短纸摺不齐。tōng cì wú xìng míng,duǎn zhǐ zhé bù qí。
一揖径登床,草草寒喧而。yī yī jìng dēng chuáng,cǎo cǎo hán xuān ér。
执手不问病,捧腹但言饥。zhí shǒu bù wèn bìng,pěng fù dàn yán jī。
设黍呼儿子,蒸鱼命小妻。shè shǔ hū ér zi,zhēng yú mìng xiǎo qī。
广长舌有象,突兀语难羁。guǎng zhǎng shé yǒu xiàng,tū wù yǔ nán jī。
欲穷人外理,先剖世间疑。yù qióng rén wài lǐ,xiān pōu shì jiān yí。
五行何因起,天地何高卑。wǔ xíng hé yīn qǐ,tiān dì hé gāo bēi。
鹄乌何白黑,日月何盈亏。gǔ wū hé bái hēi,rì yuè hé yíng kuī。
生胡然而至,死胡然而?。shēng hú rán ér zhì,sǐ hú rán ér guī。
天胡然而喜,鬼胡然而悲。tiān hú rán ér xǐ,guǐ hú rán ér bēi。
事无微不究,语无响不奇。shì wú wēi bù jiū,yǔ wú xiǎng bù qí。
独不及臧否,一切细碎词。dú bù jí zāng fǒu,yī qiè xì suì cí。
玄旨穷三日,清言畅四肢。xuán zhǐ qióng sān rì,qīng yán chàng sì zhī。
爱君玺入理,恐我倦伤脾。ài jūn xǐ rù lǐ,kǒng wǒ juàn shāng pí。
未作经年别,先为五日辞。wèi zuò jīng nián bié,xiān wèi wǔ rì cí。
入宫寻西子,涉水吊鸱夷。rù gōng xún xī zi,shè shuǐ diào chī yí。
七十二螺髻,三万六坡璃。qī shí èr luó jì,sān wàn liù pō lí。
山水既奇敌,相得永因依。shān shuǐ jì qí dí,xiāng dé yǒng yīn yī。
有如重瞳郎,配合皇英妃。yǒu rú zhòng tóng láng,pèi hé huáng yīng fēi。
又如曹阿瞒,生逢大耳儿。yòu rú cáo ā mán,shēng féng dà ěr ér。
石公貌高古,林屋洞倾攲。shí gōng mào gāo gǔ,lín wū dòng qīng qī。
玉绕消夏湾,水啮十人矶。yù rào xiāo xià wān,shuǐ niè shí rén jī。
浪头悬闾里,屋底腥蛟螭。làng tóu xuán lǘ lǐ,wū dǐ xīng jiāo chī。
山鬼攀萝出,鲛人傍槛睎。shān guǐ pān luó chū,jiāo rén bàng kǎn xī。
卑者如鼋鼍,立者如象犀。bēi zhě rú yuán tuó,lì zhě rú xiàng xī。
幽者穿海底,高者蹑云梯。yōu zhě chuān hǎi dǐ,gāo zhě niè yún tī。
绿橘黄柑树,青牛白马祠。lǜ jú huáng gān shù,qīng niú bái mǎ cí。
土人之新果,乡女贡山鸡。tǔ rén zhī xīn guǒ,xiāng nǚ gòng shān jī。
胜事纷难记,名山到始知。shèng shì fēn nán jì,míng shān dào shǐ zhī。
一朝尽缥渺,一雨负莫釐。yī cháo jǐn piāo miǎo,yī yǔ fù mò lí。
归来为我言,山水见须眉。guī lái wèi wǒ yán,shān shuǐ jiàn xū méi。
长公八九纪,叔子二十诗。zhǎng gōng bā jiǔ jì,shū zi èr shí shī。
字字传寔迹,语语发光辉。zì zì chuán shí jì,yǔ yǔ fā guāng huī。
不独作者难,读者亦应稀。bù dú zuò zhě nán,dú zhě yì yīng xī。
谭罢理前问,愁未申后期。tán bà lǐ qián wèn,chóu wèi shēn hòu qī。
还将赤金子,试我白绵锤。hái jiāng chì jīn zi,shì wǒ bái mián chuí。
拈花怜佛笑,摘叶止儿啼。niān huā lián fú xiào,zhāi yè zhǐ ér tí。
蹶杀紫胡犬,踢倒西河狮。jué shā zǐ hú quǎn,tī dào xī hé shī。
击石原无竹,悟桃空有枝。jī shí yuán wú zhú,wù táo kōng yǒu zhī。
一番铜铁语,万仞箭锋机。yī fān tóng tiě yǔ,wàn rèn jiàn fēng jī。
病得发而减,客以乐忘疲。bìng dé fā ér jiǎn,kè yǐ lè wàng pí。
流连十许日,情短六个时。liú lián shí xǔ rì,qíng duǎn liù gè shí。
大夫一滴泪,错落贵珠玑。dà fū yī dī lèi,cuò luò guì zhū jī。
今日若为别,相顾浩涟洏。jīn rì ruò wèi bié,xiāng gù hào lián ér。
去去复去去,吴江落日低。qù qù fù qù qù,wú jiāng luò rì dī。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

谢于楚由川入楚将东归歙复北上有姬在燕也

袁宏道

蹄轮汨汨几曾间,鬓发萧骚尘满颜。tí lún mì mì jǐ céng jiān,bìn fā xiāo sāo chén mǎn yán。
卷里携来三峡水,梦中吟去九华山。juǎn lǐ xié lái sān xiá shuǐ,mèng zhōng yín qù jiǔ huá shān。
一江春月浮轻舸,万树浓花念小鬟。yī jiāng chūn yuè fú qīng gě,wàn shù nóng huā niàn xiǎo huán。
世态饱经咸苦尽,争如归卧酒垆间。shì tài bǎo jīng xián kǔ jǐn,zhēng rú guī wò jiǔ lú jiān。

雁字

袁宏道

几回联络几回分,整整斜斜自作群。jǐ huí lián luò jǐ huí fēn,zhěng zhěng xié xié zì zuò qún。
龙女波中呈样帖,天孙机上出回文。lóng nǚ bō zhōng chéng yàng tiē,tiān sūn jī shàng chū huí wén。
长戈偶散平沙月,春蚓时盘塞壮云。zhǎng gē ǒu sàn píng shā yuè,chūn yǐn shí pán sāi zhuàng yún。
翔鹄惊鸿徒有语,家鸡那得健如君。xiáng gǔ jīng hóng tú yǒu yǔ,jiā jī nà dé jiàn rú jūn。

雁字

袁宏道

长锋短折布空轮,笔势萧疏绝点尘。zhǎng fēng duǎn zhé bù kōng lún,bǐ shì xiāo shū jué diǎn chén。
万转岂能无别意,千行何事只书人。wàn zhuǎn qǐ néng wú bié yì,qiān xíng hé shì zhǐ shū rén。
青腰玉女霜前牍,大翮先生化后身。qīng yāo yù nǚ shuāng qián dú,dà hé xiān shēng huà hòu shēn。
浙水巴江从此去,漫将老健敌清新。zhè shuǐ bā jiāng cóng cǐ qù,màn jiāng lǎo jiàn dí qīng xīn。

雁字

袁宏道

常时风卷复霞舒,万翥勾勾点点疏。cháng shí fēng juǎn fù xiá shū,wàn zhù gōu gōu diǎn diǎn shū。
云里岂烦苍颉氏,空中谁读典坟书。yún lǐ qǐ fán cāng jié shì,kōng zhōng shuí dú diǎn fén shū。
鹅溪展去绡千丈,榆塞回时载几车。é xī zhǎn qù xiāo qiān zhàng,yú sāi huí shí zài jǐ chē。
毛颖秃来今在否,月天试问老蟾蜍。máo yǐng tū lái jīn zài fǒu,yuè tiān shì wèn lǎo chán chú。

雁字

袁宏道

绢素无功法不传,几将封事达天边。juàn sù wú gōng fǎ bù chuán,jǐ jiāng fēng shì dá tiān biān。
青山早似含锋笔,碧雾浓如渗纸烟。qīng shān zǎo shì hán fēng bǐ,bì wù nóng rú shèn zhǐ yān。
体势已超鸾翥上,契书知在鸟官前。tǐ shì yǐ chāo luán zhù shàng,qì shū zhī zài niǎo guān qián。
明霞淡月疏疏见,染取成都十样笺。míng xiá dàn yuè shū shū jiàn,rǎn qǔ chéng dōu shí yàng jiān。

雁字

袁宏道

瘦画娟娟半欲攲,分如钗服络如丝。shòu huà juān juān bàn yù qī,fēn rú chāi fú luò rú sī。
千行写尽黄姑练,一字题成碧落碑。qiān xíng xiě jǐn huáng gū liàn,yī zì tí chéng bì luò bēi。
南浦逆风文破碎,西江披雨墨淋漓。nán pǔ nì fēng wén pò suì,xī jiāng pī yǔ mò lín lí。
斜骞蔓引黄沙去,谱出胡笳出塞诗。xié qiān màn yǐn huáng shā qù,pǔ chū hú jiā chū sāi shī。

雁字

袁宏道

篆烟划月过潇湘,流丽森疏缀几行。zhuàn yān huà yuè guò xiāo xiāng,liú lì sēn shū zhuì jǐ xíng。
禅客辨来知半满,儒生记去识边傍。chán kè biàn lái zhī bàn mǎn,rú shēng jì qù shí biān bàng。
回波影出双钩拓,暮雨催成急就章。huí bō yǐng chū shuāng gōu tuò,mù yǔ cuī chéng jí jiù zhāng。
凤鸟不来河洛隐,年年编录为谁忙。fèng niǎo bù lái hé luò yǐn,nián nián biān lù wèi shuí máng。

雁字

袁宏道

秋风漠漠散毫端,谩道迷烟逗浦难。qiū fēng mò mò sàn háo duān,mán dào mí yān dòu pǔ nán。
细去云棱如界墨,密来星点似铅丹。xì qù yún léng rú jiè mò,mì lái xīng diǎn shì qiān dān。
才从梦笔驿前过,又向造书台上看。cái cóng mèng bǐ yì qián guò,yòu xiàng zào shū tái shàng kàn。
入夜几声嘹喨去,梧桐枝上一钩寒。rù yè jǐ shēng liáo liàng qù,wú tóng zhī shàng yī gōu hán。

雁字

袁宏道

轻飘乱洒入纤浓,挂角羚羊那有纵。qīng piāo luàn sǎ rù xiān nóng,guà jiǎo líng yáng nà yǒu zòng。
鸦点纷纭呈恶札,鹰蟠险怒出狂锋。yā diǎn fēn yún chéng è zhá,yīng pán xiǎn nù chū kuáng fēng。
征图每暗蓬婆雪,退墨虚留石廪峰。zhēng tú měi àn péng pó xuě,tuì mò xū liú shí lǐn fēng。
我亦频年有蠹癖,扶摇犹可一相从。wǒ yì pín nián yǒu dù pǐ,fú yáo yóu kě yī xiāng cóng。

雁字

袁宏道

一行行起布青天,只在明沙远水边。yī xíng xíng qǐ bù qīng tiān,zhǐ zài míng shā yuǎn shuǐ biān。
孤点乍随如带墨,数群中断似残笺。gū diǎn zhà suí rú dài mò,shù qún zhōng duàn shì cán jiān。
莺簧借与填新曲,凤史烦为记往年。yīng huáng jiè yǔ tián xīn qū,fèng shǐ fán wèi jì wǎng nián。
莫道书成借虐燄,江南洲渚有秦烟。mò dào shū chéng jiè nüè yàn,jiāng nán zhōu zhǔ yǒu qín yān。

雁字

袁宏道

儒生习气总难除,万转千番楮墨馀。rú shēng xí qì zǒng nán chú,wàn zhuǎn qiān fān chǔ mò yú。
入地也应为带草,化虫依旧作蟫鱼。rù dì yě yīng wèi dài cǎo,huà chóng yī jiù zuò yín yú。
江南塞北难移性,兄弟妻孥总解书。jiāng nán sāi běi nán yí xìng,xiōng dì qī nú zǒng jiě shū。
一扫云间狂迹去,研光千尺展空虚。yī sǎo yún jiān kuáng jì qù,yán guāng qiān chǐ zhǎn kōng xū。

送王以明先生赴南都试

袁宏道

把酒新听百舌鸣,苍烟尽处看君行。bǎ jiǔ xīn tīng bǎi shé míng,cāng yān jǐn chù kàn jūn xíng。
梨花雨涨春流疾,柳絮风香画桨轻。lí huā yǔ zhǎng chūn liú jí,liǔ xù fēng xiāng huà jiǎng qīng。
宝剑危冠真国士,高牙大纛尽门生。bǎo jiàn wēi guān zhēn guó shì,gāo yá dà dào jǐn mén shēng。
秋来怒翮天池老,不怕垂天化不成。qiū lái nù hé tiān chí lǎo,bù pà chuí tiān huà bù chéng。

曾退如雷何思过柳浪湖时退如初度有诗见示次韵答之

袁宏道

醉里乌藤手自扶,闲随鸥鹭过澄湖。zuì lǐ wū téng shǒu zì fú,xián suí ōu lù guò chéng hú。
一江浩雪浮箕舌,千亩深篁露顶颅。yī jiāng hào xuě fú jī shé,qiān mǔ shēn huáng lù dǐng lú。
且与青娥删白发,保将五岳换三孤。qiě yǔ qīng é shān bái fā,bǎo jiāng wǔ yuè huàn sān gū。
烟峦好在消摇侣,惭愧虚名老顾厨。yān luán hǎo zài xiāo yáo lǚ,cán kuì xū míng lǎo gù chú。

和退如舟中韵退如访道回家有新姬并以为嘲

袁宏道

霞光犹绕芰荷衣,红袖前迎远客归。xiá guāng yóu rào jì hé yī,hóng xiù qián yíng yuǎn kè guī。
玄鬓返来犹可辨,丹砂健后却疑非。xuán bìn fǎn lái yóu kě biàn,dān shā jiàn hòu què yí fēi。
三山誓许鸾台入,一鹤终随弄玉飞。sān shān shì xǔ luán tái rù,yī hè zhōng suí nòng yù fēi。
云作风神花作语,看君战胜几多肥。yún zuò fēng shén huā zuò yǔ,kàn jūn zhàn shèng jǐ duō féi。

初夏同惟学惟长舅尊游二圣禅林检藏有述

袁宏道

一尊高阁许从容,眺尽南湖与北峰。yī zūn gāo gé xǔ cóng róng,tiào jǐn nán hú yǔ běi fēng。
青叶黄衣馀碍在,玉函珠匣总尘封。qīng yè huáng yī yú ài zài,yù hán zhū xiá zǒng chén fēng。
空江隐隐流清梵,别壁沉沉起暮钟。kōng jiāng yǐn yǐn liú qīng fàn,bié bì chén chén qǐ mù zhōng。
昏黑谈经人不去,知君学佛意初浓。hūn hēi tán jīng rén bù qù,zhī jūn xué fú yì chū nóng。