古诗词

途中怀大兄

袁宏道

十宵九入梦,明明知已逝。shí xiāo jiǔ rù mèng,míng míng zhī yǐ shì。
识得中阴来,未审寄何位。shí dé zhōng yīn lái,wèi shěn jì hé wèi。
前者四月初,恍忽上忉利。qián zhě sì yuè chū,huǎng hū shàng dāo lì。
光容若平昔,天服粲游戏。guāng róng ruò píng xī,tiān fú càn yóu xì。
伸纸与我读,奇文千馀字。shēn zhǐ yǔ wǒ dú,qí wén qiān yú zì。
梦中了了知,醒后都不记。mèng zhōng le le zhī,xǐng hòu dōu bù jì。
曾闻释子言,天乐稍浓腻。céng wén shì zi yán,tiān lè shāo nóng nì。
若非道种深,未免天色醉。ruò fēi dào zhǒng shēn,wèi miǎn tiān sè zuì。
记兄初生时,大姑兆奇瑞。jì xiōng chū shēng shí,dà gū zhào qí ruì。
丽人跃空飞,姑也承以袂。lì rén yuè kōng fēi,gū yě chéng yǐ mèi。
苦旅思乐宅,返促亦何异。kǔ lǚ sī lè zhái,fǎn cù yì hé yì。
但恐冶心多,减却道人气。dàn kǒng yě xīn duō,jiǎn què dào rén qì。
少日念欢场,鸣泉奔渴骥。shǎo rì niàn huān chǎng,míng quán bēn kě jì。
一卧三年茵,肌消如寒猬。yī wò sān nián yīn,jī xiāo rú hán wèi。
从兹稍谭仙,习静学观鼻。cóng zī shāo tán xiān,xí jìng xué guān bí。
朝坐一丝香,暮禅半幅被。cháo zuò yī sī xiāng,mù chán bàn fú bèi。
閤门杜色声,精神转强锐。gé mén dù sè shēng,jīng shén zhuǎn qiáng ruì。
蒙庄不去手,卓有出尘志。méng zhuāng bù qù shǒu,zhuó yǒu chū chén zhì。
几年客金马,渐识宗门事。jǐ nián kè jīn mǎ,jiàn shí zōng mén shì。
乞差既里还,刻苦相摩砺。qǐ chà jì lǐ hái,kè kǔ xiāng mó lì。
旦寻复昏披,研惟空有谛。dàn xún fù hūn pī,yán wéi kōng yǒu dì。
有如群婴儿,搩手量鹏翅。yǒu rú qún yīng ér,zhǎ shǒu liàng péng chì。
突闻物格言,石火掣飞燧。tū wén wù gé yán,shí huǒ chè fēi suì。
惑魔虽暂歼,狂使方为厉。huò mó suī zàn jiān,kuáng shǐ fāng wèi lì。
挈疑过龙湖,息求而得刺。qiè yí guò lóng hú,xī qiú ér dé cì。
一自直东华,先鸡每戒睡。yī zì zhí dōng huá,xiān jī měi jiè shuì。
日夜抱一编,形神俱焦瘁。rì yè bào yī biān,xíng shén jù jiāo cuì。
眼涩如有沙,舌乾无厚味。yǎn sè rú yǒu shā,shé qián wú hòu wèi。
国本既艰危,臣也难为退。guó běn jì jiān wēi,chén yě nán wèi tuì。
余时官闲局,弟也负书至。yú shí guān xián jú,dì yě fù shū zhì。
每当聚首时,言必穷幽邃。měi dāng jù shǒu shí,yán bì qióng yōu suì。
毒语攻沉疴,当机无回避。dú yǔ gōng chén kē,dāng jī wú huí bì。
俱悟昔时非,驰马歇狂辔。jù wù xī shí fēi,chí mǎ xiē kuáng pèi。
净侣偕数人,结期向北寺。jìng lǚ xié shù rén,jié qī xiàng běi sì。
下直即停车,六时声如沸。xià zhí jí tíng chē,liù shí shēng rú fèi。
合掌化如来,白毫与青髻。hé zhǎng huà rú lái,bái háo yǔ qīng jì。
东林十八贤,高举标奇致。dōng lín shí bā xián,gāo jǔ biāo qí zhì。
披此尘劳衣,缚人如鸟罻。pī cǐ chén láo yī,fù rén rú niǎo wèi。
便欲脱簪绂,指彼青山誓。biàn yù tuō zān fú,zhǐ bǐ qīng shān shì。
或假或休沐,次第作?计。huò jiǎ huò xiū mù,cì dì zuò guī jì。
余也先群飞,入山选幽翠。yú yě xiān qún fēi,rù shān xuǎn yōu cuì。
结茆四五间,日日眄归帜。jié máo sì wǔ jiān,rì rì miǎn guī zhì。
梦魂总不及,逝也一交臂。mèng hún zǒng bù jí,shì yě yī jiāo bì。
严亲头触石,聚哭空里肆。yán qīn tóu chù shí,jù kū kōng lǐ sì。
海内学道人,千里缄酸泪。hǎi nèi xué dào rén,qiān lǐ jiān suān lèi。
弟也冒雪行,十日走枭骑。dì yě mào xuě xíng,shí rì zǒu xiāo qí。
不忍见京华,何况旧邸第。bù rěn jiàn jīng huá,hé kuàng jiù dǐ dì。
寡妇一屋声,天地为阴曀。guǎ fù yī wū shēng,tiān dì wèi yīn yì。
立后以祈年,殷哀方小替。lì hòu yǐ qí nián,yīn āi fāng xiǎo tì。
传闻四月终,白旐出淮泗。chuán wén sì yuè zhōng,bái zhào chū huái sì。
余也偕诸衲,奔帆如云驶。yú yě xié zhū nà,bēn fān rú yún shǐ。
念公闻我来,追至寻阳际。niàn gōng wén wǒ lái,zhuī zhì xún yáng jì。
十日抵瓜仪,南北舟相次。shí rì dǐ guā yí,nán běi zhōu xiāng cì。
肝肠恸一割,石火迭相谓。gān cháng tòng yī gē,shí huǒ dié xiāng wèi。
富贵竟何成,金毛不如薙。fù guì jìng hé chéng,jīn máo bù rú tì。
十载无生学,劈莲微见意。shí zài wú shēng xué,pī lián wēi jiàn yì。
痛呼隔闻尘,天高日西坠。tòng hū gé wén chén,tiān gāo rì xī zhuì。
前者潘去华,梦中忽见示。qián zhě pān qù huá,mèng zhōng hū jiàn shì。
生平四良友,君家得其二。shēng píng sì liáng yǒu,jūn jiā dé qí èr。
赖兹切摩力,今亦生善地。lài zī qiè mó lì,jīn yì shēng shàn dì。
信我同心人,冥墨亦相缔。xìn wǒ tóng xīn rén,míng mò yì xiāng dì。
祠之柳浪馆,凡与白苏四。cí zhī liǔ làng guǎn,fán yǔ bái sū sì。
天上虽酷乐,勉来一竖义。tiān shàng suī kù lè,miǎn lái yī shù yì。
破矿出精金,刬却知见祟。pò kuàng chū jīng jīn,chǎn què zhī jiàn suì。
携手入莲邦,沙劫为兄弟。xié shǒu rù lián bāng,shā jié wèi xiōng dì。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

送周观国还会稽兼寄陶周望兄弟

袁宏道

且莫听啼魂,烟岚路亦昏。qiě mò tīng tí hún,yān lán lù yì hūn。
山连内史宅,水到贺公门。shān lián nèi shǐ zhái,shuǐ dào hè gōng mén。
晓月兰桡市,春风黛绿村。xiǎo yuè lán ráo shì,chūn fēng dài lǜ cūn。
个年题壁处,霜洗旧苔痕。gè nián tí bì chù,shuāng xǐ jiù tái hén。

曾雷二太史过柳浪用杜韵

袁宏道

云岚深几曲,五月气犹寒。yún lán shēn jǐ qū,wǔ yuè qì yóu hán。
月下兼花下,林端史水端。yuè xià jiān huā xià,lín duān shǐ shuǐ duān。
愁来诗监押,老至道遮阑。chóu lái shī jiān yā,lǎo zhì dào zhē lán。
识得岁身计,尘劳也自安。shí dé suì shēn jì,chén láo yě zì ān。

曾雷二太史过柳浪用杜韵

袁宏道

劝我早经营,三山海上城。quàn wǒ zǎo jīng yíng,sān shān hǎi shàng chéng。
亦如怜素女,其那忤方平。yì rú lián sù nǚ,qí nà wǔ fāng píng。
青鸟曾经约,丹台也注名。qīng niǎo céng jīng yuē,dān tái yě zhù míng。
竹枝江上雨,难道是无情。zhú zhī jiāng shàng yǔ,nán dào shì wú qíng。

黄平倩久无书有僧自蜀来传其厌世余不信数日后陶周望书来云闻平倩有疾且求消息于余余谓小修曰必无他诗以志之

袁宏道

积雪峨嵋路,三年渺去鸿。jī xuě é méi lù,sān nián miǎo qù hóng。
岷江惟有浪,巫峡只闻风。mín jiāng wéi yǒu làng,wū xiá zhǐ wén fēng。
惊绝西僧语,愁深太史筒。jīng jué xī sēng yǔ,chóu shēn tài shǐ tǒng。
子瞻定不死,吾已料天公。zi zhān dìng bù sǐ,wú yǐ liào tiān gōng。

西来僧云平倩初病痹今已痊复志喜

袁宏道

西望嘉陵信,迢迢半影鸿。xī wàng jiā líng xìn,tiáo tiáo bàn yǐng hóng。
黄州元不死,白傅已无风。huáng zhōu yuán bù sǐ,bái fù yǐ wú fēng。
小近临邛黛,新开郫酒筒。xiǎo jìn lín qióng dài,xīn kāi pí jiǔ tǒng。
僧言真实否,吾欲让庞公。sēng yán zhēn shí fǒu,wú yù ràng páng gōng。

夏日同龚散木能者崔晦之邹伯学李子髯携妓泛舟和尚桥

袁宏道

白舫形如鹄,青娥姓是卢。bái fǎng xíng rú gǔ,qīng é xìng shì lú。
衣香泥翡翠,扇影怯鹈鹕。yī xiāng ní fěi cuì,shàn yǐng qiè tí hú。
石竹和人籁,山花爇野炉。shí zhú hé rén lài,shān huā ruò yě lú。
遥看十里水,一片芙蓉湖。yáo kàn shí lǐ shuǐ,yī piàn fú róng hú。

夏日同龚散木能者崔晦之邹伯学李子髯携妓泛舟和尚桥

袁宏道

试说鸳鸾侣,何如鸥鹭群。shì shuō yuān luán lǚ,hé rú ōu lù qún。
溪光描翠黛,竹影写罗裙。xī guāng miáo cuì dài,zhú yǐng xiě luó qún。
云日鱼鳞气,霞波雉尾文。yún rì yú lín qì,xiá bō zhì wěi wén。
鹤飞冲树起,天半一声闻。hè fēi chōng shù qǐ,tiān bàn yī shēng wén。

病起独坐

袁宏道

荒草绿如烟,何秋不可怜。huāng cǎo lǜ rú yān,hé qiū bù kě lián。
病家无客至,小犬亦高眠。bìng jiā wú kè zhì,xiǎo quǎn yì gāo mián。
开帙寻诗料,添衣缺酒钱。kāi zhì xún shī liào,tiān yī quē jiǔ qián。
闭门读庄子,秋水马蹄篇。bì mén dú zhuāng zi,qiū shuǐ mǎ tí piān。

病起偶题

袁宏道

对客心如怯,窥铜只自怜。duì kè xīn rú qiè,kuī tóng zhǐ zì lián。
负暄疏败发,发箧理残篇。fù xuān shū bài fā,fā qiè lǐ cán piān。
名岂儒冠误,病因浊酒痊。míng qǐ rú guān wù,bìng yīn zhuó jiǔ quán。
浮生喻泡影,何以乐青年。fú shēng yù pào yǐng,hé yǐ lè qīng nián。

病起偶题

袁宏道

独坐真成闷,孤砧急暮声。dú zuò zhēn chéng mèn,gū zhēn jí mù shēng。
乾坤偏恶道,世路几狂生。qián kūn piān è dào,shì lù jǐ kuáng shēng。
骚雅原无命,湖山剩有情。sāo yǎ yuán wú mìng,hú shān shèng yǒu qíng。
一丘何不可,身外即浮萍。yī qiū hé bù kě,shēn wài jí fú píng。

病起偶题

袁宏道

强欲亲暾日,无那怯晓风。qiáng yù qīn tūn rì,wú nà qiè xiǎo fēng。
缠绵悲二竖,坐起仗双童。chán mián bēi èr shù,zuò qǐ zhàng shuāng tóng。
世路他如梦,浮名我失弓。shì lù tā rú mèng,fú míng wǒ shī gōng。
一番三径里,秋菊又成空。yī fān sān jìng lǐ,qiū jú yòu chéng kōng。

病起偶题

袁宏道

不断青云梦,难堪白发情。bù duàn qīng yún mèng,nán kān bái fā qíng。
跳梁山鬼妒,落莫酒人轻。tiào liáng shān guǐ dù,luò mò jiǔ rén qīng。
色界身终苦,无生学未成。sè jiè shēn zhōng kǔ,wú shēng xué wèi chéng。
浮沤能几许,枉自觅枯荣。fú ōu néng jǐ xǔ,wǎng zì mì kū róng。

花朝即事

袁宏道

雨过庭花好,开尊亦自幽。yǔ guò tíng huā hǎo,kāi zūn yì zì yōu。
不知今夕醉,消得几年愁。bù zhī jīn xī zuì,xiāo dé jǐ nián chóu。
一朵新红甲,四筵半白头。yī duǒ xīn hóng jiǎ,sì yán bàn bái tóu。
久知行乐是,老矣复何求。jiǔ zhī xíng lè shì,lǎo yǐ fù hé qiú。

江涨

袁宏道

滟滪三冬雪,潇湘五月波。yàn yù sān dōng xuě,xiāo xiāng wǔ yuè bō。
疾流翻地转,远势触云过。jí liú fān dì zhuǎn,yuǎn shì chù yún guò。
县尉临江祭,巴人下水歌。xiàn wèi lín jiāng jì,bā rén xià shuǐ gē。
世平无孟珙,父老恨如何。shì píng wú mèng gǒng,fù lǎo hèn rú hé。

即事

袁宏道

俗态有如此,谁云道不贫。sú tài yǒu rú cǐ,shuí yún dào bù pín。
黄金贵贱士,乌帽是非人。huáng jīn guì jiàn shì,wū mào shì fēi rén。
公叔绝交甚,东方慢世真。gōng shū jué jiāo shén,dōng fāng màn shì zhēn。
浮云看物理,浪迹混风尘。fú yún kàn wù lǐ,làng jì hùn fēng chén。