古诗词

舟中望黄山

袁宏道

识面二十年,登临才半次。shí miàn èr shí nián,dēng lín cái bàn cì。
濡雨出层岚,未曾留一字。rú yǔ chū céng lán,wèi céng liú yī zì。
青山笑主人,何事近相易。qīng shān xiào zhǔ rén,hé shì jìn xiāng yì。
墨潘汗巉岏,数尽他家事。mò pān hàn chán wán,shù jǐn tā jiā shì。
主人忽沉想,为君搆幽丽。zhǔ rén hū chén xiǎng,wèi jūn gòu yōu lì。
兀然三四峰,反覆无可记。wù rán sān sì fēng,fǎn fù wú kě jì。
孱陵一万家,家家立生翠。càn líng yī wàn jiā,jiā jiā lì shēng cuì。
倍远倍高寒,淡冶如秋睡。bèi yuǎn bèi gāo hán,dàn yě rú qiū shuì。
昔我登郡楼,微芒见葱髻。xī wǒ dēng jùn lóu,wēi máng jiàn cōng jì。
越三峡而南,千里尽平地。yuè sān xiá ér nán,qiān lǐ jǐn píng dì。
见培塿则喜,何况发姿媚。jiàn péi lǒu zé xǐ,hé kuàng fā zī mèi。
见色不见山,此是山三昧。jiàn sè bù jiàn shān,cǐ shì shān sān mèi。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

途中口占

袁宏道

辛苦老鱼轩,廿年同道路。xīn kǔ lǎo yú xuān,niàn nián tóng dào lù。
今日白杨村,乡留我独去。jīn rì bái yáng cūn,xiāng liú wǒ dú qù。

江上见数渔舟为公卒所窘

袁宏道

钓竿拂晓霜,衣薄芦花絮。diào gān fú xiǎo shuāng,yī báo lú huā xù。
一亩不籍官,也被官差去。yī mǔ bù jí guān,yě bèi guān chà qù。

江上见数渔舟为公卒所窘

袁宏道

浪道渔家乐,供输亦未闲。làng dào yú jiā lè,gōng shū yì wèi xián。
君欲长安稳,隐于徒隶间。jūn yù zhǎng ān wěn,yǐn yú tú lì jiān。

途中口占

袁宏道

文字读来倦,心情放去闲。wén zì dú lái juàn,xīn qíng fàng qù xián。
梦回无一事,只有看西山。mèng huí wú yī shì,zhǐ yǒu kàn xī shān。

途中口占

袁宏道

滟滟芙蓉陂,油油禾黍道。yàn yàn fú róng bēi,yóu yóu hé shǔ dào。
野老扶墙行,佳人隔溪笑。yě lǎo fú qiáng xíng,jiā rén gé xī xiào。

途中口占

袁宏道

骏马红丝络,幞头金蟒装。jùn mǎ hóng sī luò,fú tóu jīn mǎng zhuāng。
儿童拦路语,道是赛牛王。ér tóng lán lù yǔ,dào shì sài niú wáng。

途中口占

袁宏道

脆瓦稀疏点,凉窗稳贴眠。cuì wǎ xī shū diǎn,liáng chuāng wěn tiē mián。
梦中何所见,峡水与帘泉。mèng zhōng hé suǒ jiàn,xiá shuǐ yǔ lián quán。

途中口占

袁宏道

眼里双瞳在,腹中一字无。yǎn lǐ shuāng tóng zài,fù zhōng yī zì wú。
乘闲聊缉网,欲去拔珊瑚。chéng xián liáo jī wǎng,yù qù bá shān hú。

途中口占

袁宏道

巷识回车迹,桥留斩袂痕。xiàng shí huí chē jì,qiáo liú zhǎn mèi hén。
此中多侠鬼,且莫绣平原。cǐ zhōng duō xiá guǐ,qiě mò xiù píng yuán。

梨花初月夜

袁宏道

梨花疏点贴窗流,斜月笙箫处处楼。lí huā shū diǎn tiē chuāng liú,xié yuè shēng xiāo chù chù lóu。
醉里不知花是影,隔纱惊唤小扬州。zuì lǐ bù zhī huā shì yǐng,gé shā jīng huàn xiǎo yáng zhōu。

题刘生

袁宏道

不爱韩康早避名,爱他垂老解多情。bù ài hán kāng zǎo bì míng,ài tā chuí lǎo jiě duō qíng。
调得歌儿声似管,当筵唱出是刘生。diào dé gē ér shēng shì guǎn,dāng yán chàng chū shì liú shēng。

病中见中秋连日雨柬江进之

袁宏道

禁方药帙满床头,双挟青鬟坐小楼。jìn fāng yào zhì mǎn chuáng tóu,shuāng xié qīng huán zuò xiǎo lóu。
疾疾愁愁三日雨,昏昏滑滑一年秋。jí jí chóu chóu sān rì yǔ,hūn hūn huá huá yī nián qiū。

小妇别诗

袁宏道

一身狼狈逾冬秋,姊妹人人叹白头。yī shēn láng bèi yú dōng qiū,zǐ mèi rén rén tàn bái tóu。
刚得在家三日好,明朝行李又杭州。gāng dé zài jiā sān rì hǎo,míng cháo xíng lǐ yòu háng zhōu。

小妇别诗

袁宏道

弱柳轻帆快送人,巫山原是女儿神。ruò liǔ qīng fān kuài sòng rén,wū shān yuán shì nǚ ér shén。
愿随泼火清明雨,洗却钱塘十里尘。yuàn suí pō huǒ qīng míng yǔ,xǐ què qián táng shí lǐ chén。

小妇别诗

袁宏道

轻寒轻热养花天,个日钱塘更可怜。qīng hán qīng rè yǎng huā tiān,gè rì qián táng gèng kě lián。
骢马欲嘶嘶不得,白公堤畔柳如鞭。cōng mǎ yù sī sī bù dé,bái gōng dī pàn liǔ rú biān。