古诗词

和丘长孺

袁宏道

藤荫朵朵碎光白,古寺闲房坐佳月。téng yīn duǒ duǒ suì guāng bái,gǔ sì xián fáng zuò jiā yuè。
白家曲子规如珠,沉宫棹羽吹香雪。bái jiā qū zi guī rú zhū,chén gōng zhào yǔ chuī xiāng xuě。
五言七言信手成,刻雾裁风好肌骨。wǔ yán qī yán xìn shǒu chéng,kè wù cái fēng hǎo jī gǔ。
节根处处觅糟丘,逸思迸如春草发。jié gēn chù chù mì zāo qiū,yì sī bèng rú chūn cǎo fā。
世人三十进愁乡,眼睛直视胸怀结。shì rén sān shí jìn chóu xiāng,yǎn jīng zhí shì xiōng huái jié。
天生荡子惯穷途,客囊冰冷心犹热。tiān shēng dàng zi guàn qióng tú,kè náng bīng lěng xīn yóu rè。
官既无门名不有,尔纵不言我心折。guān jì wú mén míng bù yǒu,ěr zòng bù yán wǒ xīn zhé。
眼中知已尽青云,不能拔汝一毫发。yǎn zhōng zhī yǐ jǐn qīng yún,bù néng bá rǔ yī háo fā。
七尺身材五尺臂,雕弓往往穿金铁。qī chǐ shēn cái wǔ chǐ bì,diāo gōng wǎng wǎng chuān jīn tiě。
贫贱熬人亦自难,许身何苦太高洁。pín jiàn áo rén yì zì nán,xǔ shēn hé kǔ tài gāo jié。
埋却中山十斛毫,猎尽撩天千里鹘。mái què zhōng shān shí hú háo,liè jǐn liāo tiān qiān lǐ gǔ。
射虎韝鹰一健儿,无成何用空吻舌。shè hǔ gōu yīng yī jiàn ér,wú chéng hé yòng kōng wěn shé。
莫辞低头拜大人,溺间胯下真豪杰。mò cí dī tóu bài dà rén,nì jiān kuà xià zhēn háo jié。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

虎丘

袁宏道

一片千人石,莹晶若有神。yī piàn qiān rén shí,yíng jīng ruò yǒu shén。
剑光销不尽,留与醉花人。jiàn guāng xiāo bù jǐn,liú yǔ zuì huā rén。

虎丘

袁宏道

问此石上歌,何如生公说。wèn cǐ shí shàng gē,hé rú shēng gōng shuō。
石若解点头,闻歌亦当彻。shí ruò jiě diǎn tóu,wén gē yì dāng chè。

严陵

袁宏道

溪深六七寻,山高四五里。xī shēn liù qī xún,shān gāo sì wǔ lǐ。
纵有百尺钩,岂能到潭底。zòng yǒu bǎi chǐ gōu,qǐ néng dào tán dǐ。

严陵

袁宏道

文叔真有为,先生真无用。wén shū zhēn yǒu wèi,xiān shēng zhēn wú yòng。
试问宛洛都,谁似严滩重。shì wèn wǎn luò dōu,shuí shì yán tān zhòng。

严陵

袁宏道

举世轻寒酸,穷骨谁相敬。jǔ shì qīng hán suān,qióng gǔ shuí xiāng jìng。
如何严州城,亦以严为姓。rú hé yán zhōu chéng,yì yǐ yán wèi xìng。

严陵

袁宏道

或言严本庄,蒙庄之后者。huò yán yán běn zhuāng,méng zhuāng zhī hòu zhě。
或言汉梅福,君之妻父也。huò yán hàn méi fú,jūn zhī qī fù yě。

偶作

袁宏道

静里三三昧,多年得效方。jìng lǐ sān sān mèi,duō nián dé xiào fāng。
不知缘底事,动辄叹龚王。bù zhī yuán dǐ shì,dòng zhé tàn gōng wáng。

别无念

袁宏道

汉口来何易,湘江去不难。hàn kǒu lái hé yì,xiāng jiāng qù bù nán。
北风吹顺水,三日到齐安。běi fēng chuī shùn shuǐ,sān rì dào qí ān。

别无念

袁宏道

送君竹林祠,竹子何森森。sòng jūn zhú lín cí,zhú zi hé sēn sēn。
不痛别离肠,但伤知音心。bù tòng bié lí cháng,dàn shāng zhī yīn xīn。

别无念

袁宏道

辛苦李上人,白发寻知己。xīn kǔ lǐ shàng rén,bái fā xún zhī jǐ。
为尔住龙湖,尔胡殢于此。wèi ěr zhù lóng hú,ěr hú tì yú cǐ。

别无念

袁宏道

湖上望君切,江上送君苦。hú shàng wàng jūn qiè,jiāng shàng sòng jūn kǔ。
江上与湖上,计程一千五。jiāng shàng yǔ hú shàng,jì chéng yī qiān wǔ。

别无念

袁宏道

陆程华容道,水程京口驿。lù chéng huá róng dào,shuǐ chéng jīng kǒu yì。
良无黄金赠,感慨复何益。liáng wú huáng jīn zèng,gǎn kǎi fù hé yì。

别无念

袁宏道

谓尔真吾师,谓吾真尔友。wèi ěr zhēn wú shī,wèi wú zhēn ěr yǒu。
不知欧冶炉,肯铸顽铁否。bù zhī ōu yě lú,kěn zhù wán tiě fǒu。

别无念

袁宏道

海内交游多,何人可与语。hǎi nèi jiāo yóu duō,hé rén kě yǔ yǔ。
我欲知姓名,东西南北去。wǒ yù zhī xìng míng,dōng xī nán běi qù。

别无念

袁宏道

落魄苏季子,无官妻嫂欺。luò pò sū jì zi,wú guān qī sǎo qī。
尔若不见怜,飘零安可知。ěr ruò bù jiàn lián,piāo líng ān kě zhī。