古诗词

显灵宫夜归

袁宏道

云头黯淡色如铁,扑衣打面旱沙热。yún tóu àn dàn sè rú tiě,pū yī dǎ miàn hàn shā rè。
六街泼墨气腾腾,几点风灯鬼明灭。liù jiē pō mò qì téng téng,jǐ diǎn fēng dēng guǐ míng miè。
铃铎当当辨古寺,走入衲僧蚕纸被。líng duó dāng dāng biàn gǔ sì,zǒu rù nà sēng cán zhǐ bèi。
堕瓦抛椽雨阁眉,雷公腕脱车轮碎。duò wǎ pāo chuán yǔ gé méi,léi gōng wàn tuō chē lún suì。
长风卷地天吹坼,一星透出层云额。zhǎng fēng juǎn dì tiān chuī chè,yī xīng tòu chū céng yún é。
马蹄依旧送冲飙,炬火不光天路窄。mǎ tí yī jiù sòng chōng biāo,jù huǒ bù guāng tiān lù zhǎi。
电光熠熠谱华缯,细如姬发粗如绳。diàn guāng yì yì pǔ huá zēng,xì rú jī fā cū rú shéng。
云山花鸟各呈态,天女飞丝绣不成。yún shān huā niǎo gè chéng tài,tiān nǚ fēi sī xiù bù chéng。
人言闪电是天笑,天翁何事频欢叫。rén yán shǎn diàn shì tiān xiào,tiān wēng hé shì pín huān jiào。
嫦娥归魄织女藏,顽墨昏肓有何好。cháng é guī pò zhī nǚ cáng,wán mò hūn huāng yǒu hé hǎo。
北安门外水沉路,溜点在檐雨在树。běi ān mén wài shuǐ chén lù,liū diǎn zài yán yǔ zài shù。
果然隔辙分晴阴,雨师似亦相回护。guǒ rán gé zhé fēn qíng yīn,yǔ shī shì yì xiāng huí hù。
归来门巷无灯烛,北奴鞭婢旋煮粥。guī lái mén xiàng wú dēng zhú,běi nú biān bì xuán zhǔ zhōu。
墨花一泻满吴笺,残雨疏疏滴檐竹。mò huā yī xiè mǎn wú jiān,cán yǔ shū shū dī yán zhú。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

偶成

袁宏道

掷却颠毛去,百无一事齐。zhì què diān máo qù,bǎi wú yī shì qí。
客中稀信至,梦里别家啼。kè zhōng xī xìn zhì,mèng lǐ bié jiā tí。
野店胡桃小,山房枸杞低。yě diàn hú táo xiǎo,shān fáng gǒu qǐ dī。
殷勤托鹪鸟,借取半枝栖。yīn qín tuō jiāo niǎo,jiè qǔ bàn zhī qī。

送蕴璞之通州

袁宏道

敝衲才三尺,羞囊无数钱。bì nà cái sān chǐ,xiū náng wú shù qián。
谭诗宗岛瘦,运笔想怀颠。tán shī zōng dǎo shòu,yùn bǐ xiǎng huái diān。
白果行厨饭,枯株半夜禅。bái guǒ xíng chú fàn,kū zhū bàn yè chán。
天涯青点点,一脉海门船。tiān yá qīng diǎn diǎn,yī mài hǎi mén chuán。

忆潘景升

袁宏道

赤仄何年至,青蛾几日休。chì zè hé nián zhì,qīng é jǐ rì xiū。
当衣归楚子,兑酒卖吴钩。dāng yī guī chǔ zi,duì jiǔ mài wú gōu。
冻雨江豚泣,邮风海若秋。dòng yǔ jiāng tún qì,yóu fēng hǎi ruò qiū。
相思无寄处,独上县西楼。xiāng sī wú jì chù,dú shàng xiàn xī lóu。

寄伯修

袁宏道

次第逢京使,皆言鬓有华。cì dì féng jīng shǐ,jiē yán bìn yǒu huá。
廊餐博白饼,宫雪打乌纱。láng cān bó bái bǐng,gōng xuě dǎ wū shā。
夜起先鸡唱,朝归必日斜。yè qǐ xiān jī chàng,cháo guī bì rì xié。
倦来呼侍史,石水试煎茶。juàn lái hū shì shǐ,shí shuǐ shì jiān chá。

即事

袁宏道

越锦刺吴女,桐弦命小妻。yuè jǐn cì wú nǚ,tóng xián mìng xiǎo qī。
炉鸣茶已罢,香散日初低。lú míng chá yǐ bà,xiāng sàn rì chū dī。
近火观猫戏,闲窗听鸟啼。jìn huǒ guān māo xì,xián chuāng tīng niǎo tí。
乡书修总懒,笑作两行题。xiāng shū xiū zǒng lǎn,xiào zuò liǎng xíng tí。

扬州晓泊

袁宏道

薄雾随风尽,寒霜对酒销。báo wù suí fēng jǐn,hán shuāng duì jiǔ xiāo。
芋魁腾晓市,蟹子趁归潮。yù kuí téng xiǎo shì,xiè zi chèn guī cháo。
往事琼花观,新沟杨子桥。wǎng shì qióng huā guān,xīn gōu yáng zi qiáo。
虽然富罗绮,未必似前朝。suī rán fù luó qǐ,wèi bì shì qián cháo。

即事

袁宏道

野树凋青叶,寒江扫白波。yě shù diāo qīng yè,hán jiāng sǎo bái bō。
讹音东事变,重语北船过。é yīn dōng shì biàn,zhòng yǔ běi chuán guò。
衢橘连霜买,卢姬尽日歌。qú jú lián shuāng mǎi,lú jī jǐn rì gē。
扬州饶嫁娶,箫鼓夜来多。yáng zhōu ráo jià qǔ,xiāo gǔ yè lái duō。

赋得迷楼

袁宏道

古寺行宫是,荒台迹近真。gǔ sì xíng gōng shì,huāng tái jì jìn zhēn。
枫枯能作语,钗老化为人。fēng kū néng zuò yǔ,chāi lǎo huà wèi rén。
夜蜡烧天泪,秋蛾幻月新。yè là shāo tiān lèi,qiū é huàn yuè xīn。
当年倘不乐,难道不成尘。dāng nián tǎng bù lè,nán dào bù chéng chén。

小集吴嗣仙斋头

袁宏道

寒月冲帘薄,空阶似水凉。hán yuè chōng lián báo,kōng jiē shì shuǐ liáng。
橘皮消酒气,栗尾乱书床。jú pí xiāo jiǔ qì,lì wěi luàn shū chuáng。
校拇人高下,踏歌调短长。xiào mǔ rén gāo xià,tà gē diào duǎn zhǎng。
自知非饮客,亦不喜欢场。zì zhī fēi yǐn kè,yì bù xǐ huān chǎng。

集乔光禄斋头

袁宏道

烛气烘人暖,帘丝透月来。zhú qì hōng rén nuǎn,lián sī tòu yuè lái。
近花安饮几,分筱出重台。jìn huā ān yǐn jǐ,fēn xiǎo chū zhòng tái。
细曲龙香拨,清酣鹄卵杯。xì qū lóng xiāng bō,qīng hān gǔ luǎn bēi。
彻明尚不去,安肯见灯回。chè míng shàng bù qù,ān kěn jiàn dēng huí。

饭王太古馆中

袁宏道

万事无如静,浮云他自飞。wàn shì wú rú jìng,fú yún tā zì fēi。
身心全白业,行止半缁衣。shēn xīn quán bái yè,xíng zhǐ bàn zī yī。
山药和霜荐,园禽带雪饥。shān yào hé shuāng jiàn,yuán qín dài xuě jī。
忘名兼去欲,学道古人稀。wàng míng jiān qù yù,xué dào gǔ rén xī。

偶成

袁宏道

贫色杯中减,衰音镜里知。pín sè bēi zhōng jiǎn,shuāi yīn jìng lǐ zhī。
青山千里屐,白发满头诗。qīng shān qiān lǐ jī,bái fā mǎn tóu shī。
夜雪烹朝水,鲜花勒陈枝。yè xuě pēng cháo shuǐ,xiān huā lēi chén zhī。
回身笑罔两,尔我共支离。huí shēn xiào wǎng liǎng,ěr wǒ gòng zhī lí。

感怀作

袁宏道

闲适鱼归水,孤羁鸟怯飞。xián shì yú guī shuǐ,gū jī niǎo qiè fēi。
寒江粘戍艘,贾俗厌儒衣。hán jiāng zhān shù sōu,jiǎ sú yàn rú yī。
失路于人左,贪生学道非。shī lù yú rén zuǒ,tān shēng xué dào fēi。
无才甘自弃,不是怨知希。wú cái gān zì qì,bù shì yuàn zhī xī。

雪中

袁宏道

盖膝衣三补,充脾饭一匙。gài xī yī sān bǔ,chōng pí fàn yī shi。
长贫商贾贵,久客保佣知。zhǎng pín shāng jiǎ guì,jiǔ kè bǎo yōng zhī。
开帖临黄字,关门变黑髭。kāi tiē lín huáng zì,guān mén biàn hēi zī。
飞蓬逐流水,何日是休时。fēi péng zhú liú shuǐ,hé rì shì xiū shí。

闲行

袁宏道

入肆添红晕,出门换白衣。rù sì tiān hóng yūn,chū mén huàn bái yī。
雉惊过水去,雀冷近仓飞。zhì jīng guò shuǐ qù,què lěng jìn cāng fēi。
古木半身死,邻僧一个归。gǔ mù bàn shēn sǐ,lín sēng yī gè guī。
客中无旧识,远望却依稀。kè zhōng wú jiù shí,yuǎn wàng què yī xī。