古诗词

戏赠死心和尚死心以秀才出家

袁宏道

铁城焰里热忙身,几人能掷头上巾。tiě chéng yàn lǐ rè máng shēn,jǐ rén néng zhì tóu shàng jīn。
题将百八金刚子,辞却东家老圣人。tí jiāng bǎi bā jīn gāng zi,cí què dōng jiā lǎo shèng rén。
少年意气非等闲,精悍之色在眉间。shǎo nián yì qì fēi děng xián,jīng hàn zhī sè zài méi jiān。
镕取鱼肠一匣水,铸作胡僧双耳环。róng qǔ yú cháng yī xiá shuǐ,zhù zuò hú sēng shuāng ěr huán。
往年湖上逢开士,藻月规烟说文炜。wǎng nián hú shàng féng kāi shì,zǎo yuè guī yān shuō wén wěi。
但知北海是大儿,谁识南宗印真子。dàn zhī běi hǎi shì dà ér,shuí shí nán zōng yìn zhēn zi。
海内学士闻行履,半说颠狂半惊死。hǎi nèi xué shì wén xíng lǚ,bàn shuō diān kuáng bàn jīng sǐ。
东方先生代解嘲,秀字何妨竖却尾。dōng fāng xiān shēng dài jiě cháo,xiù zì hé fáng shù què wěi。
瘦岩百尺突寒松,冰谷千年贮古水。shòu yán bǎi chǐ tū hán sōng,bīng gǔ qiān nián zhù gǔ shuǐ。
落花红洗入溪澜,请看风吹起不起。luò huā hóng xǐ rù xī lán,qǐng kàn fēng chuī qǐ bù qǐ。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

小妇别诗

袁宏道

涌金门外柳条丝,岳有新祠白有碑。yǒng jīn mén wài liǔ tiáo sī,yuè yǒu xīn cí bái yǒu bēi。
一句叮咛君记取,西陵莫作小苏诗。yī jù dīng níng jūn jì qǔ,xī líng mò zuò xiǎo sū shī。

初至西湖

袁宏道

山上清波水上尘,钱时花月宋时春。shān shàng qīng bō shuǐ shàng chén,qián shí huā yuè sòng shí chūn。
看官不识杭州语,只道相逢有北人。kàn guān bù shí háng zhōu yǔ,zhǐ dào xiāng féng yǒu běi rén。

初至西湖

袁宏道

一络香风十里堤,万株杨柳著行齐。yī luò xiāng fēng shí lǐ dī,wàn zhū yáng liǔ zhù xíng qí。
苏州浪得佳名字,试把湖山共品题。sū zhōu làng dé jiā míng zì,shì bǎ hú shān gòng pǐn tí。

湖上迟陶石篑戏题

袁宏道

兰舟系处一骢嘶,个是桃蹊个柳蹊。lán zhōu xì chù yī cōng sī,gè shì táo qī gè liǔ qī。
山色湖光判断尽,只留花草待标题。shān sè hú guāng pàn duàn jǐn,zhǐ liú huā cǎo dài biāo tí。

湖上迟陶石篑戏题

袁宏道

歌舞丛中可度身,六桥随处嗅香尘。gē wǔ cóng zhōng kě dù shēn,liù qiáo suí chù xiù xiāng chén。
西家有个如花女,可得将来有远人。xī jiā yǒu gè rú huā nǚ,kě dé jiāng lái yǒu yuǎn rén。

桃花雨

袁宏道

浅碧深红大半残,恶风催雨剪刀寒。qiǎn bì shēn hóng dà bàn cán,è fēng cuī yǔ jiǎn dāo hán。
桃花不比杭州女,洗却胭脂不耐看。táo huā bù bǐ háng zhōu nǚ,xǐ què yān zhī bù nài kàn。

湖上赠钱塘汤令

袁宏道

一帘秋色一堂云,白石滩头坐使君。yī lián qiū sè yī táng yún,bái shí tān tóu zuò shǐ jūn。
套取桃花为押字,判来山水作移文。tào qǔ táo huā wèi yā zì,pàn lái shān shuǐ zuò yí wén。

湖上赠钱塘汤令

袁宏道

着意怜花紧护持,不曾残杀一枝枝。zhe yì lián huā jǐn hù chí,bù céng cán shā yī zhī zhī。
花神欲谢廉明宰,分付袁郎好作诗。huā shén yù xiè lián míng zǎi,fēn fù yuán láng hǎo zuò shī。

湖上赠钱塘汤令

袁宏道

罗绮如烟粉作丘,青娥国里小诸侯。luó qǐ rú yān fěn zuò qiū,qīng é guó lǐ xiǎo zhū hóu。
河阳不敢谈花事,只是天堂见亦羞。hé yáng bù gǎn tán huā shì,zhǐ shì tiān táng jiàn yì xiū。

湖上赠钱塘汤令

袁宏道

一个穷官不解为,贪他绛叶与青枝。yī gè qióng guān bù jiě wèi,tān tā jiàng yè yǔ qīng zhī。
来时开花去结子,教人怎不骂狂痴。lái shí kāi huā qù jié zi,jiào rén zěn bù mà kuáng chī。

送蜀僧往南海

袁宏道

一踏峨眉二十春,冰花破处石鳞鳞。yī tà é méi èr shí chūn,bīng huā pò chù shí lín lín。
凭将遍吉书一纸,传与东洋打坐人。píng jiāng biàn jí shū yī zhǐ,chuán yǔ dōng yáng dǎ zuò rén。

法华庵看月江老衲移柏树

袁宏道

竹皮屋子槿条篱,繁蕊浓花最不宜。zhú pí wū zi jǐn tiáo lí,fán ruǐ nóng huā zuì bù yí。
乞得赵州柏树子,当窗乱插两三枝。qǐ dé zhào zhōu bǎi shù zi,dāng chuāng luàn chā liǎng sān zhī。

法华庵看月江老衲移柏树

袁宏道

一番霜雪一番姿,铁干铜肤自小时。yī fān shuāng xuě yī fān zī,tiě gàn tóng fū zì xiǎo shí。
和叶和梢才尺五,几年长出杜陵诗。hé yè hé shāo cái chǐ wǔ,jǐ nián zhǎng chū dù líng shī。

法华庵看月江老衲移柏树

袁宏道

自掺禅拐画庭莎,宽处须容一笠过。zì càn chán guǎi huà tíng shā,kuān chù xū róng yī lì guò。
试较沙弥长几许,眉尖上下不争多。shì jiào shā mí zhǎng jǐ xǔ,méi jiān shàng xià bù zhēng duō。

法华庵看月江老衲移柏树

袁宏道

闲将柏叶搅胡茶,供养方情老作家。xián jiāng bǎi yè jiǎo hú chá,gōng yǎng fāng qíng lǎo zuò jiā。
不似破头山道者,贪他传代古袈裟。bù shì pò tóu shān dào zhě,tān tā chuán dài gǔ jiā shā。