古诗词

哭刘尚书晋川

袁宏道

记相识,相识黄鹤楼。jì xiāng shí,xiāng shí huáng hè lóu。
当时椎齿青衿子,平揖方伯古诸侯。dāng shí chuí chǐ qīng jīn zi,píng yī fāng bó gǔ zhū hóu。
书司曹佐敛手愁,公也置几头拄头。shū sī cáo zuǒ liǎn shǒu chóu,gōng yě zhì jǐ tóu zhǔ tóu。
饮我酒,庭幽幽,千秋如火烧红榴。yǐn wǒ jiǔ,tíng yōu yōu,qiān qiū rú huǒ shāo hóng liú。
东眺晴川西鹉洲,少年桃达躁如猴。dōng tiào qíng chuān xī wǔ zhōu,shǎo nián táo dá zào rú hóu。
枕肱叠膝百自由,攲杯画箸恣嘈休。zhěn gōng dié xī bǎi zì yóu,qī bēi huà zhù zì cáo xiū。
尔时山翁问余言,乘兴遂作洪山游。ěr shí shān wēng wèn yú yán,chéng xīng suì zuò hóng shān yóu。
中间离合苦不定,长别已经十春秋。zhōng jiān lí hé kǔ bù dìng,zhǎng bié yǐ jīng shí chūn qiū。
去年三弟山东来,道公貌腴骨力遒。qù nián sān dì shān dōng lái,dào gōng mào yú gǔ lì qiú。
百八串珠不离手,言谈清简风飕飕。bǎi bā chuàn zhū bù lí shǒu,yán tán qīng jiǎn fēng sōu sōu。
未几传公病,又传已小瘳。wèi jǐ chuán gōng bìng,yòu chuán yǐ xiǎo chōu。
昨者度门从淮返故里,亲见白旐黄肠出济州,使我泪眼如江流。zuó zhě dù mén cóng huái fǎn gù lǐ,qīn jiàn bái zhào huáng cháng chū jì zhōu,shǐ wǒ lèi yǎn rú jiāng liú。
三日欲语不得语,枯咽喉。sān rì yù yǔ bù dé yǔ,kū yàn hóu。
海内学道几人在,转眼辄为天所收。hǎi nèi xué dào jǐ rén zài,zhuǎn yǎn zhé wèi tiān suǒ shōu。
去年哭潘去华,又哭我先伯修。qù nián kū pān qù huá,yòu kū wǒ xiān bó xiū。
河枯岳折星辰死,凤凰不鸣鸣鸺鹠。hé kū yuè zhé xīng chén sǐ,fèng huáng bù míng míng xiū liú。
天公于世岂相雠,或者精光透泄不宜久,高贤大才理当归一丘。tiān gōng yú shì qǐ xiāng chóu,huò zhě jīng guāng tòu xiè bù yí jiǔ,gāo xián dà cái lǐ dāng guī yī qiū。
呜呼既知归一丘,何为银章绯袍白头恋著不得休。wū hū jì zhī guī yī qiū,hé wèi yín zhāng fēi páo bái tóu liàn zhù bù dé xiū。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

丘长孺其二

袁宏道

横金米如珠,洞庭春似雪。héng jīn mǐ rú zhū,dòng tíng chūn shì xuě。
只恐君不来,君来我当设。zhǐ kǒng jūn bù lái,jūn lái wǒ dāng shè。
酒可供千人,米亦勾三月。jiǔ kě gōng qiān rén,mǐ yì gōu sān yuè。
君来当即来,明日吴令发。jūn lái dāng jí lái,míng rì wú lìng fā。

冬尽偶成

袁宏道

青霜一寸冰皮老,冻楚荒荒落饥鸟。qīng shuāng yī cùn bīng pí lǎo,dòng chǔ huāng huāng luò jī niǎo。
老去惭看日脚忙,冬来怕见历头少。lǎo qù cán kàn rì jiǎo máng,dōng lái pà jiàn lì tóu shǎo。
客里关心辽左书,梦中失路京华道。kè lǐ guān xīn liáo zuǒ shū,mèng zhōng shī lù jīng huá dào。
宦心灰尽复如何,大都也似霜前草。huàn xīn huī jǐn fù rú hé,dà dōu yě shì shuāng qián cǎo。

湘湖莼菜

袁宏道

托恨西湖,沉质湘水。tuō hèn xī hú,chén zhì xiāng shuǐ。
鍊玉为脂,熬冰出髓。liàn yù wèi zhī,áo bīng chū suǐ。
松及苏人,皆云无此。sōng jí sū rén,jiē yún wú cǐ。
盛春而生,方夏而止。shèng chūn ér shēng,fāng xià ér zhǐ。
何故季鹰,待秋风起。hé gù jì yīng,dài qiū fēng qǐ。

别黄道元

袁宏道

驿路柳条如鞭,江上奔帆似马。yì lù liǔ tiáo rú biān,jiāng shàng bēn fān shì mǎ。
两荡聚首许时,兴阑各自归也。liǎng dàng jù shǒu xǔ shí,xīng lán gè zì guī yě。
明春有事天台,便过龙湫度夏。míng chūn yǒu shì tiān tái,biàn guò lóng jiǎo dù xià。
公家半宦半儒,卜居在城在野。gōng jiā bàn huàn bàn rú,bo jū zài chéng zài yě。
雁场或东或西,双门之上之下。yàn chǎng huò dōng huò xī,shuāng mén zhī shàng zhī xià。

别恨篇为方子公赋

袁宏道

种得油麻未长,撇他李子何安。zhǒng dé yóu má wèi zhǎng,piē tā lǐ zi hé ān。
宝枕鸳离丝断,金炉鸭死灰残。bǎo zhěn yuān lí sī duàn,jīn lú yā sǐ huī cán。
忍啼一语两语,缠肠千端万端。rěn tí yī yǔ liǎng yǔ,chán cháng qiān duān wàn duān。
总角痴儿騃女,接命朝饔晚餐。zǒng jiǎo chī ér ái nǚ,jiē mìng cháo yōng wǎn cān。
独自弓形吊影,谁人知暖知寒。dú zì gōng xíng diào yǐng,shuí rén zhī nuǎn zhī hán。
天上人间地下,死难鬼难妾难。tiān shàng rén jiān dì xià,sǐ nán guǐ nán qiè nán。

浪歌

袁宏道

朝入朱门大道,暮游绿水桥边。cháo rù zhū mén dà dào,mù yóu lǜ shuǐ qiáo biān。
歌楼少醉十日,舞女一破千钱。gē lóu shǎo zuì shí rì,wǔ nǚ yī pò qiān qián。
鹦鹉睡残欲语,花骢蹄健无鞭。yīng wǔ shuì cán yù yǔ,huā cōng tí jiàn wú biān。
愿为巫峰一夜,不愿缑岭千年。yuàn wèi wū fēng yī yè,bù yuàn gōu lǐng qiān nián。

渑池和黄平倩壁间诗

袁宏道

落日疏林涧水,秋风匹马咸秦。luò rì shū lín jiàn shuǐ,qiū fēng pǐ mǎ xián qín。
南北陵收过雨,东西崤起飞尘。nán běi líng shōu guò yǔ,dōng xī xiáo qǐ fēi chén。
龙锁幽崖翠乳,雷绕古树苍鳞。lóng suǒ yōu yá cuì rǔ,léi rào gǔ shù cāng lín。
穴处巢居谁氏,断辕折轸何人。xué chù cháo jū shuí shì,duàn yuán zhé zhěn hé rén。

渑池和黄平倩壁间诗

袁宏道

四顾陂陀无地,一螺乡井有君。sì gù bēi tuó wú dì,yī luó xiāng jǐng yǒu jūn。
百一崤函天险,五千道德灵文。bǎi yī xiáo hán tiān xiǎn,wǔ qiān dào dé líng wén。
驿路屏遮障掩,溪田错绣罗纹。yì lù píng zhē zhàng yǎn,xī tián cuò xiù luó wén。
思触枕边流水,梦牵峤外孤云。sī chù zhěn biān liú shuǐ,mèng qiān jiào wài gū yún。

与曾退如过葡桃园话旧偶成

袁宏道

问我低回何事,十年梦到胸中。wèn wǒ dī huí hé shì,shí nián mèng dào xiōng zhōng。
今日兔葵燕麦,当时秋雨春风。jīn rì tù kuí yàn mài,dāng shí qiū yǔ chūn fēng。

与曾退如过葡桃园话旧偶成

袁宏道

古井已无完槛,石榴依旧烧枝。gǔ jǐng yǐ wú wán kǎn,shí liú yī jiù shāo zhī。
莫道故人如梦,梦中却有长时。mò dào gù rén rú mèng,mèng zhōng què yǒu zhǎng shí。

与曾退如过葡桃园话旧偶成

袁宏道

鹤啄苔而不去,僧振械而相迎。hè zhuó tái ér bù qù,sēng zhèn xiè ér xiāng yíng。
少师影堂尘掩,古佛绀殿草生。shǎo shī yǐng táng chén yǎn,gǔ fú gàn diàn cǎo shēng。

与曾退如过葡桃园话旧偶成

袁宏道

葡桃阅人几载,衣绦量去二围。pú táo yuè rén jǐ zài,yī tāo liàng qù èr wéi。
不放云烟渺漠,焉知鸿鹄能飞。bù fàng yún yān miǎo mò,yān zhī hóng gǔ néng fēi。

七夕偶成

袁宏道

天上一昏一旦,人间甲子周年。tiān shàng yī hūn yī dàn,rén jiān jiǎ zi zhōu nián。
不分黄姑织女,夜夜乌鹊桥边。bù fēn huáng gū zhī nǚ,yè yè wū què qiáo biān。

七夕偶成

袁宏道

儿女纷纷乞巧,先吐老矣何求。ér nǚ fēn fēn qǐ qiǎo,xiān tǔ lǎo yǐ hé qiú。
不用丐灵乌鹊,唯宜拙守斑鸠。bù yòng gài líng wū què,wéi yí zhuō shǒu bān jiū。

题尚觉和尚卷

袁宏道

手题顶骨数珠,腰悬生铁戒尺。shǒu tí dǐng gǔ shù zhū,yāo xuán shēng tiě jiè chǐ。
走遍南阎浮提,要与英雄结识。zǒu biàn nán yán fú tí,yào yǔ yīng xióng jié shí。