古诗词

哭刘尚书晋川

袁宏道

记相识,相识黄鹤楼。jì xiāng shí,xiāng shí huáng hè lóu。
当时椎齿青衿子,平揖方伯古诸侯。dāng shí chuí chǐ qīng jīn zi,píng yī fāng bó gǔ zhū hóu。
书司曹佐敛手愁,公也置几头拄头。shū sī cáo zuǒ liǎn shǒu chóu,gōng yě zhì jǐ tóu zhǔ tóu。
饮我酒,庭幽幽,千秋如火烧红榴。yǐn wǒ jiǔ,tíng yōu yōu,qiān qiū rú huǒ shāo hóng liú。
东眺晴川西鹉洲,少年桃达躁如猴。dōng tiào qíng chuān xī wǔ zhōu,shǎo nián táo dá zào rú hóu。
枕肱叠膝百自由,攲杯画箸恣嘈休。zhěn gōng dié xī bǎi zì yóu,qī bēi huà zhù zì cáo xiū。
尔时山翁问余言,乘兴遂作洪山游。ěr shí shān wēng wèn yú yán,chéng xīng suì zuò hóng shān yóu。
中间离合苦不定,长别已经十春秋。zhōng jiān lí hé kǔ bù dìng,zhǎng bié yǐ jīng shí chūn qiū。
去年三弟山东来,道公貌腴骨力遒。qù nián sān dì shān dōng lái,dào gōng mào yú gǔ lì qiú。
百八串珠不离手,言谈清简风飕飕。bǎi bā chuàn zhū bù lí shǒu,yán tán qīng jiǎn fēng sōu sōu。
未几传公病,又传已小瘳。wèi jǐ chuán gōng bìng,yòu chuán yǐ xiǎo chōu。
昨者度门从淮返故里,亲见白旐黄肠出济州,使我泪眼如江流。zuó zhě dù mén cóng huái fǎn gù lǐ,qīn jiàn bái zhào huáng cháng chū jì zhōu,shǐ wǒ lèi yǎn rú jiāng liú。
三日欲语不得语,枯咽喉。sān rì yù yǔ bù dé yǔ,kū yàn hóu。
海内学道几人在,转眼辄为天所收。hǎi nèi xué dào jǐ rén zài,zhuǎn yǎn zhé wèi tiān suǒ shōu。
去年哭潘去华,又哭我先伯修。qù nián kū pān qù huá,yòu kū wǒ xiān bó xiū。
河枯岳折星辰死,凤凰不鸣鸣鸺鹠。hé kū yuè zhé xīng chén sǐ,fèng huáng bù míng míng xiū liú。
天公于世岂相雠,或者精光透泄不宜久,高贤大才理当归一丘。tiān gōng yú shì qǐ xiāng chóu,huò zhě jīng guāng tòu xiè bù yí jiǔ,gāo xián dà cái lǐ dāng guī yī qiū。
呜呼既知归一丘,何为银章绯袍白头恋著不得休。wū hū jì zhī guī yī qiū,hé wèi yín zhāng fēi páo bái tóu liàn zhù bù dé xiū。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

除夕观诸公饮

袁宏道

剪却残膏穗,闲观未了棋。jiǎn què cán gāo suì,xián guān wèi le qí。
角杯穷酒事,分帖记花时。jiǎo bēi qióng jiǔ shì,fēn tiē jì huā shí。
白发羞螺子,青溪访钓丝。bái fā xiū luó zi,qīng xī fǎng diào sī。
买棕新作笠,江海任吾之。mǎi zōng xīn zuò lì,jiāng hǎi rèn wú zhī。

雪霁看月和度门韵时将发玉泉

袁宏道

一片牙光地,南宫墨不成。yī piàn yá guāng dì,nán gōng mò bù chéng。
近窗花淡泊,就枕梦孤清。jìn chuāng huā dàn pō,jiù zhěn mèng gū qīng。
吊古前朝泪,耽幽后夜行。diào gǔ qián cháo lèi,dān yōu hòu yè xíng。
刻期峰顶上,踏雪共题名。kè qī fēng dǐng shàng,tà xuě gòng tí míng。

舟中元夕偶谈郡中旧事

袁宏道

又见一回圆,长江净可怜。yòu jiàn yī huí yuán,zhǎng jiāng jìng kě lián。
稍谈朝野事,递语盛衰缘。shāo tán cháo yě shì,dì yǔ shèng shuāi yuán。
万井浓华歇,孤灯沙雪前。wàn jǐng nóng huá xiē,gū dēng shā xuě qián。
瓶梅香楚楚,似欲嬲枯禅。píng méi xiāng chǔ chǔ,shì yù niǎo kū chán。

元夕舟中同马元龙夜话

袁宏道

夜深蜡燄残,月色净诸峦。yè shēn là yàn cán,yuè sè jìng zhū luán。
近水临窗语,和烟带树看。jìn shuǐ lín chuāng yǔ,hé yān dài shù kàn。
貌兼杉影瘦,思入井冰寒。mào jiān shān yǐng shòu,sī rù jǐng bīng hán。
办得一番死,参禅也不难。bàn dé yī fān sǐ,cān chán yě bù nán。

荆门道中

袁宏道

山势错隆隆,斜畴苦稼同。shān shì cuò lóng lóng,xié chóu kǔ jià tóng。
看人登迅坂,叱马作聋虫。kàn rén dēng xùn bǎn,chì mǎ zuò lóng chóng。
废驿崩桥石,闲花远坞风。fèi yì bēng qiáo shí,xián huā yuǎn wù fēng。
私营与公事,了不到心中。sī yíng yǔ gōng shì,le bù dào xīn zhōng。

荆门道中

袁宏道

十度麦城道,三分汉寿侯。shí dù mài chéng dào,sān fēn hàn shòu hóu。
蛮乡耘土瘦,鬼俗见鸦愁。mán xiāng yún tǔ shòu,guǐ sú jiàn yā chóu。
烈迹穷诸夏,青山让北丘。liè jì qióng zhū xià,qīng shān ràng běi qiū。
毗尼称弟子,荤血可能休。pí ní chēng dì zi,hūn xuè kě néng xiū。

岘山道中闻颂汪使君德政诗以纪之

袁宏道

闲坐说循良,青槐古影凉。xián zuò shuō xún liáng,qīng huái gǔ yǐng liáng。
横身遮数郡,一笑檡权珰。héng shēn zhē shù jùn,yī xiào zhái quán dāng。
通国嫌称户,生男必字阳。tōng guó xián chēng hù,shēng nán bì zì yáng。
小儒无大计,束手叹非常。xiǎo rú wú dà jì,shù shǒu tàn fēi cháng。

入琼台观

袁宏道

涧路曲盘盘,闻香又隔滩。jiàn lù qū pán pán,wén xiāng yòu gé tān。
岩攲天古拙,石瘦月高寒。yán qī tiān gǔ zhuō,shí shòu yuè gāo hán。
屡共云封事,曾闻鸟纪官。lǚ gòng yún fēng shì,céng wén niǎo jì guān。
人间三万日,洞里不相干。rén jiān sān wàn rì,dòng lǐ bù xiāng gàn。

入琼台观

袁宏道

一帕覆长眉,深衣大带垂。yī pà fù zhǎng méi,shēn yī dà dài chuí。
无通名姓地,有驾鹄鸾时。wú tōng míng xìng dì,yǒu jià gǔ luán shí。
为客烹乌药,教人悟白髭。wèi kè pēng wū yào,jiào rén wù bái zī。
声名与荣利,膏火露花儿。shēng míng yǔ róng lì,gāo huǒ lù huā ér。

智者洞

袁宏道

其下有龙渊,潜通印度天。qí xià yǒu lóng yuān,qián tōng yìn dù tiān。
云畴螺子地,雾顶树王年。yún chóu luó zi dì,wù dǐng shù wáng nián。
就石为君枕,迷津指我船。jiù shí wèi jūn zhěn,mí jīn zhǐ wǒ chuán。
向来神怪事,勿为小儒传。xiàng lái shén guài shì,wù wèi xiǎo rú chuán。

龙湾市

袁宏道

闲坐说渚宫,高台集古枫。xián zuò shuō zhǔ gōng,gāo tái jí gǔ fēng。
万家寒鉴上,一国水轮中。wàn jiā hán jiàn shàng,yī guó shuǐ lún zhōng。
游蛤秋怀月,归蛟夜战风。yóu há qiū huái yuè,guī jiāo yè zhàn fēng。
楚天波卷去,鱼鸟尽依空。chǔ tiān bō juǎn qù,yú niǎo jǐn yī kōng。

生女

袁宏道

闻啼知得雌,一笑慰衰羸。wén tí zhī dé cí,yī xiào wèi shuāi léi。
龟筴频占凤,家人屡梦丝。guī cè pín zhàn fèng,jiā rén lǚ mèng sī。
瓶花香娈娈,窗竹粉离离。píng huā xiāng luán luán,chuāng zhú fěn lí lí。
从此添婚嫁,因名向累儿。cóng cǐ tiān hūn jià,yīn míng xiàng lèi ér。

元日书怀

袁宏道

口合任烟云,全家鸥鹭群。kǒu hé rèn yān yún,quán jiā ōu lù qún。
软黄将柳信,滑碧上溪纹。ruǎn huáng jiāng liǔ xìn,huá bì shàng xī wén。
花榭因窗作,葑田带水耘。huā xiè yīn chuāng zuò,fēng tián dài shuǐ yún。
湖塘三十顷,自著藕根分。hú táng sān shí qǐng,zì zhù ǒu gēn fēn。

元日书怀

袁宏道

商略正王事,更番作野游。shāng lüè zhèng wáng shì,gèng fān zuò yě yóu。
三童四冠者,西岭北江头。sān tóng sì guān zhě,xī lǐng běi jiāng tóu。
水巷连祠竹,沙村带石洲。shuǐ xiàng lián cí zhú,shā cūn dài shí zhōu。
官私与禅讲,一味劝心休。guān sī yǔ chán jiǎng,yī wèi quàn xīn xiū。

偶成

袁宏道

闲坐阅年光,青阳倍倍长。xián zuò yuè nián guāng,qīng yáng bèi bèi zhǎng。
渐升贫等级,乍入老班行。jiàn shēng pín děng jí,zhà rù lǎo bān xíng。
僧说观空法,道言续命方。sēng shuō guān kōng fǎ,dào yán xù mìng fāng。
酒人频启事,曲蘖供心王。jiǔ rén pín qǐ shì,qū niè gōng xīn wáng。