古诗词

哭刘尚书晋川

袁宏道

记相识,相识黄鹤楼。jì xiāng shí,xiāng shí huáng hè lóu。
当时椎齿青衿子,平揖方伯古诸侯。dāng shí chuí chǐ qīng jīn zi,píng yī fāng bó gǔ zhū hóu。
书司曹佐敛手愁,公也置几头拄头。shū sī cáo zuǒ liǎn shǒu chóu,gōng yě zhì jǐ tóu zhǔ tóu。
饮我酒,庭幽幽,千秋如火烧红榴。yǐn wǒ jiǔ,tíng yōu yōu,qiān qiū rú huǒ shāo hóng liú。
东眺晴川西鹉洲,少年桃达躁如猴。dōng tiào qíng chuān xī wǔ zhōu,shǎo nián táo dá zào rú hóu。
枕肱叠膝百自由,攲杯画箸恣嘈休。zhěn gōng dié xī bǎi zì yóu,qī bēi huà zhù zì cáo xiū。
尔时山翁问余言,乘兴遂作洪山游。ěr shí shān wēng wèn yú yán,chéng xīng suì zuò hóng shān yóu。
中间离合苦不定,长别已经十春秋。zhōng jiān lí hé kǔ bù dìng,zhǎng bié yǐ jīng shí chūn qiū。
去年三弟山东来,道公貌腴骨力遒。qù nián sān dì shān dōng lái,dào gōng mào yú gǔ lì qiú。
百八串珠不离手,言谈清简风飕飕。bǎi bā chuàn zhū bù lí shǒu,yán tán qīng jiǎn fēng sōu sōu。
未几传公病,又传已小瘳。wèi jǐ chuán gōng bìng,yòu chuán yǐ xiǎo chōu。
昨者度门从淮返故里,亲见白旐黄肠出济州,使我泪眼如江流。zuó zhě dù mén cóng huái fǎn gù lǐ,qīn jiàn bái zhào huáng cháng chū jì zhōu,shǐ wǒ lèi yǎn rú jiāng liú。
三日欲语不得语,枯咽喉。sān rì yù yǔ bù dé yǔ,kū yàn hóu。
海内学道几人在,转眼辄为天所收。hǎi nèi xué dào jǐ rén zài,zhuǎn yǎn zhé wèi tiān suǒ shōu。
去年哭潘去华,又哭我先伯修。qù nián kū pān qù huá,yòu kū wǒ xiān bó xiū。
河枯岳折星辰死,凤凰不鸣鸣鸺鹠。hé kū yuè zhé xīng chén sǐ,fèng huáng bù míng míng xiū liú。
天公于世岂相雠,或者精光透泄不宜久,高贤大才理当归一丘。tiān gōng yú shì qǐ xiāng chóu,huò zhě jīng guāng tòu xiè bù yí jiǔ,gāo xián dà cái lǐ dāng guī yī qiū。
呜呼既知归一丘,何为银章绯袍白头恋著不得休。wū hū jì zhī guī yī qiū,hé wèi yín zhāng fēi páo bái tóu liàn zhù bù dé xiū。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

和朱非二山间之作

袁宏道

入谷非无路,凿空尚有痕。rù gǔ fēi wú lù,záo kōng shàng yǒu hén。
势危攀棘杪,力尽憩松根。shì wēi pān jí miǎo,lì jǐn qì sōng gēn。
天上云烟市,仙家水石村。tiān shàng yún yān shì,xiān jiā shuǐ shí cūn。
悠然见邃古,梦里亦羲轩。yōu rán jiàn suì gǔ,mèng lǐ yì xī xuān。

和朱非二山间之作

袁宏道

愁绝苍龙岭,苔青万古铜。chóu jué cāng lóng lǐng,tái qīng wàn gǔ tóng。
㠉深凭绠汲,栈绝赖枝通。tóng shēn píng gěng jí,zhàn jué lài zhī tōng。
洞隔寒溪雪,僧归石璺风。dòng gé hán xī xuě,sēng guī shí wèn fēng。
半卷轻四岳,一笑傲三公。bàn juǎn qīng sì yuè,yī xiào ào sān gōng。

和朱非二山间之作

袁宏道

只觉川原变,宁知七曜同。zhǐ jué chuān yuán biàn,níng zhī qī yào tóng。
按图穷大地,卓笏量虚空。àn tú qióng dà dì,zhuó hù liàng xū kōng。
霞过遗仙影,云归识海风。xiá guò yí xiān yǐng,yún guī shí hǎi fēng。
人间三不朽,尘里一微虫。rén jiān sān bù xiǔ,chén lǐ yī wēi chóng。

和朱非二山间之作

袁宏道

极态穷工出,摩天插地孤。jí tài qióng gōng chū,mó tiān chā dì gū。
平开东震旦,坐想先供卢。píng kāi dōng zhèn dàn,zuò xiǎng xiān gōng lú。
曰石铛何在,青溪鹤也无。yuē shí dāng hé zài,qīng xī hè yě wú。
浩歌中夜月,万里湛冰壶。hào gē zhōng yè yuè,wàn lǐ zhàn bīng hú。

和朱非二山间之作

袁宏道

云懒飞难上,龙痴卧不醒。yún lǎn fēi nán shàng,lóng chī wò bù xǐng。
巴江寒荡日,郑火夜飞星。bā jiāng hán dàng rì,zhèng huǒ yè fēi xīng。
炉瀹千年液,松留太古青。lú yuè qiān nián yè,sōng liú tài gǔ qīng。
绿霞封石锁,应是护仙经。lǜ xiá fēng shí suǒ,yīng shì hù xiān jīng。

偕朱非二入少林至初祖洞

袁宏道

宿世同来否,青山记梦登。sù shì tóng lái fǒu,qīng shān jì mèng dēng。
云分新坠石,树老旧扶藤。yún fēn xīn zhuì shí,shù lǎo jiù fú téng。
古藓番文印,胡䰄壁影僧。gǔ xiǎn fān wén yìn,hú sāi bì yǐng sēng。
摩公真狡狯,只履去何曾。mó gōng zhēn jiǎo kuài,zhǐ lǚ qù hé céng。

话无言上人方丈

袁宏道

秋子拨秋烟,堂头二十年。qiū zi bō qiū yān,táng tóu èr shí nián。
还君半面识,乞我一蠡禅。hái jūn bàn miàn shí,qǐ wǒ yī lí chán。
石壁分窗看,松风对榻眠。shí bì fēn chuāng kàn,sōng fēng duì tà mián。
浮生成泛泛,俱有雪毛县。fú shēng chéng fàn fàn,jù yǒu xuě máo xiàn。

山中逢老衲少时从征有功者

袁宏道

头发遮眉白,归来五乳峰。tóu fā zhē méi bái,guī lái wǔ rǔ fēng。
梦中闻虏笑,定起看经慵。mèng zhōng wén lǔ xiào,dìng qǐ kàn jīng yōng。
戒铁支为枕,衲衣挂在松。jiè tiě zhī wèi zhěn,nà yī guà zài sōng。
闲时穿洞壁,欲去縳狞龙。xián shí chuān dòng bì,yù qù juàn níng lóng。

次良乡

袁宏道

劳碌岂堪怜,心情亦自偏。láo lù qǐ kān lián,xīn qíng yì zì piān。
闲中长似郁,途里却翛然。xián zhōng zhǎng shì yù,tú lǐ què xiāo rán。
草屦多生业,名山老去缘。cǎo jù duō shēng yè,míng shān lǎo qù yuán。
云岚成妄想,渴梦走鸣泉。yún lán chéng wàng xiǎng,kě mèng zǒu míng quán。

次定川和壁间韵

袁宏道

岁岁疲车马,劳劳憩此州。suì suì pí chē mǎ,láo láo qì cǐ zhōu。
精神渐耗减,名字益虚浮。jīng shén jiàn hào jiǎn,míng zì yì xū fú。
斜月微茫岫,平河散漫流。xié yuè wēi máng xiù,píng hé sàn màn liú。
西溪莲在否,持语去年鸥。xī xī lián zài fǒu,chí yǔ qù nián ōu。

定州见拙诗拓戏题

袁宏道

塔上烟煤句,何人勒此中。tǎ shàng yān méi jù,hé rén lēi cǐ zhōng。
鸣虚聊以蚓,篆壁偶如虫。míng xū liáo yǐ yǐn,zhuàn bì ǒu rú chóng。
蚀去宜苔藓,销来仗雨风。shí qù yí tái xiǎn,xiāo lái zhàng yǔ fēng。
而今真入石,泥土被丹红。ér jīn zhēn rù shí,ní tǔ bèi dān hóng。

宿赵州

袁宏道

入市不闻嚣,残阳半丽谯。rù shì bù wén xiāo,cán yáng bàn lì qiáo。
人家多画水,贾肆尚依桥。rén jiā duō huà shuǐ,jiǎ sì shàng yī qiáo。
禅梦采清磬,秋心动夜条。chán mèng cǎi qīng qìng,qiū xīn dòng yè tiáo。
柏林如见语,还汝旧时瓢。bǎi lín rú jiàn yǔ,hái rǔ jiù shí piáo。

晓出柏乡

袁宏道

未晓已先兴,轩车带睡登。wèi xiǎo yǐ xiān xīng,xuān chē dài shuì dēng。
官程胶齿饭,乡思折腰菱。guān chéng jiāo chǐ fàn,xiāng sī zhé yāo líng。
野店歌鬟女,孤庵瀹鼎僧。yě diàn gē huán nǚ,gū ān yuè dǐng sēng。
不酲亦不醒,沙里鼓鼟鼟。bù chéng yì bù xǐng,shā lǐ gǔ tēng tēng。

书所见

袁宏道

落日澹秋容,游云忽自重。luò rì dàn qiū róng,yóu yún hū zì zhòng。
斜披四五树,乱点两三峰。xié pī sì wǔ shù,luàn diǎn liǎng sān fēng。
马顾横桥水,僧归别路松。mǎ gù héng qiáo shuǐ,sēng guī bié lù sōng。
岩深不见寺,烟里忽闻钟。yán shēn bù jiàn sì,yān lǐ hū wén zhōng。

崤陵壁间见黄平倩诗怅然有怀和韵

袁宏道

角声催晓关,云冷梦初还。jiǎo shēng cuī xiǎo guān,yún lěng mèng chū hái。
秋是王维句,月如李白颜。qiū shì wáng wéi jù,yuè rú lǐ bái yán。
涸泉长念雨,笼鸟岂忘山。hé quán zhǎng niàn yǔ,lóng niǎo qǐ wàng shān。
拟把一竿去,相从水石间。nǐ bǎ yī gān qù,xiāng cóng shuǐ shí jiān。