古诗词

和东坡梅花诗韵今年雪多梅开不甚畅为花解嘲复以自解云耳

袁宏道

主人被谑如摧槁,空庭百匝愁颠倒。zhǔ rén bèi xuè rú cuī gǎo,kōng tíng bǎi zā chóu diān dào。
抗颜也作花忠臣,摘叶披枝恐花恼。kàng yán yě zuò huā zhōng chén,zhāi yè pī zhī kǒng huā nǎo。
贮君玉照金谷之堂,山骄石佞君开早。zhù jūn yù zhào jīn gǔ zhī táng,shān jiāo shí nìng jūn kāi zǎo。
贶君和羹驿使之辞,调卑格弱君言好。kuàng jūn hé gēng yì shǐ zhī cí,diào bēi gé ruò jūn yán hǎo。
我无红碧为君妍,莎台莓榭躬除扫。wǒ wú hóng bì wèi jūn yán,shā tái méi xiè gōng chú sǎo。
宋砚蜀纸李廷圭,折枝貌得花韵老。sòng yàn shǔ zhǐ lǐ tíng guī,zhé zhī mào dé huā yùn lǎo。
荣枯开落等一观,自觉与花非草草。róng kū kāi luò děng yī guān,zì jué yǔ huā fēi cǎo cǎo。
月沉风止两无言,一方积雪照冥昊。yuè chén fēng zhǐ liǎng wú yán,yī fāng jī xuě zhào míng hào。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

送顾升伯出使还吴

袁宏道

四月西山雨过时,箫吹阑道沸旌旗。sì yuè xī shān yǔ guò shí,xiāo chuī lán dào fèi jīng qí。
痛怜知己他乡别,懒作诸王奉使诗。tòng lián zhī jǐ tā xiāng bié,lǎn zuò zhū wáng fèng shǐ shī。
绕驿青芦呼水鹳,渡江白笋荐冰鲥。rào yì qīng lú hū shuǐ guàn,dù jiāng bái sǔn jiàn bīng shí。
雕窗画舸堂堂去,间解花嫦首小儿。diāo chuāng huà gě táng táng qù,jiān jiě huā cháng shǒu xiǎo ér。

送顾升伯出使还吴

袁宏道

青峦生色水生波,处处吴姬饷酒醝。qīng luán shēng sè shuǐ shēng bō,chù chù wú jī xiǎng jiǔ cuō。
震泽有山皆树橘,虎丘无月不听歌。zhèn zé yǒu shān jiē shù jú,hǔ qiū wú yuè bù tīng gē。
潮田没去春畦少,侬语讹时怪事多。cháo tián méi qù chūn qí shǎo,nóng yǔ é shí guài shì duō。
近日押徵知不免,阊门风景看如何。jìn rì yā zhēng zhī bù miǎn,chāng mén fēng jǐng kàn rú hé。

送夹山舅令太原

袁宏道

踏尽层岩见稔畬,烟峦鸡犬若仙家。tà jǐn céng yán jiàn rěn shē,yān luán jī quǎn ruò xiān jiā。
公亭客过开生酿,石室僧来判种花。gōng tíng kè guò kāi shēng niàng,shí shì sēng lái pàn zhǒng huā。
竹下簿书闲草偈,山中人使学烹砂。zhú xià bù shū xián cǎo jì,shān zhōng rén shǐ xué pēng shā。
高槐影静莎庭里,香散屏空放早衙。gāo huái yǐng jìng shā tíng lǐ,xiāng sàn píng kōng fàng zǎo yá。

送夹山舅令太原

袁宏道

闲将公事了尊罍,郭外青山探几回。xián jiāng gōng shì le zūn léi,guō wài qīng shān tàn jǐ huí。
从事也因流水出,长官多为踏花来。cóng shì yě yīn liú shuǐ chū,zhǎng guān duō wèi tà huā lái。
印文长日封苍藓,簿筴经年长蠹灰。yìn wén zhǎng rì fēng cāng xiǎn,bù cè jīng nián zhǎng dù huī。
身是嘉祥旧令尹,东西历尽始知才。shēn shì jiā xiáng jiù lìng yǐn,dōng xī lì jǐn shǐ zhī cái。

送黄贞父令进贤

袁宏道

撇却孤山旧葛巾,暂时朱紫缚闲身。piē què gū shān jiù gé jīn,zàn shí zhū zǐ fù xián shēn。
高才正不须违俗,七尺何妨也拜人。gāo cái zhèng bù xū wéi sú,qī chǐ hé fáng yě bài rén。
花里课书分小吏,山中留偈谢高真。huā lǐ kè shū fēn xiǎo lì,shān zhōng liú jì xiè gāo zhēn。
直将收斗西湖水,一洗南州案牍尘。zhí jiāng shōu dòu xī hú shuǐ,yī xǐ nán zhōu àn dú chén。

丘长孺自塞上来

袁宏道

百钱买得梨花春,洗却并州面上尘。bǎi qián mǎi dé lí huā chūn,xǐ què bìng zhōu miàn shàng chén。
万里质田无售主,一生知己是贫人。wàn lǐ zhì tián wú shòu zhǔ,yī shēng zhī jǐ shì pín rén。
扶摇不肯吹飞絮,尺水如何继巨鳞。fú yáo bù kěn chuī fēi xù,chǐ shuǐ rú hé jì jù lín。
醉起弯弓犹一石,清时羁绁老麒麟。zuì qǐ wān gōng yóu yī shí,qīng shí jī xiè lǎo qí lín。

和江进之杂咏

袁宏道

山亭处处挈胡床,不独游忙睡亦忙。shān tíng chù chù qiè hú chuáng,bù dú yóu máng shuì yì máng。
官况易消如暴水,痴儿难长似黄杨。guān kuàng yì xiāo rú bào shuǐ,chī ér nán zhǎng shì huáng yáng。
岩花盛日求长假,石榻开时见古方。yán huā shèng rì qiú zhǎng jiǎ,shí tà kāi shí jiàn gǔ fāng。
掷却儒绅与巾子,添将冰水注茶汤。zhì què rú shēn yǔ jīn zi,tiān jiāng bīng shuǐ zhù chá tāng。

和江进之杂咏

袁宏道

盆池清浅薄苔封,弱竹丛丛个影重。pén chí qīng qiǎn báo tái fēng,ruò zhú cóng cóng gè yǐng zhòng。
残帙有芸犹被蠹,空阑无蕊亦招蜂。cán zhì yǒu yún yóu bèi dù,kōng lán wú ruǐ yì zhāo fēng。
西山郁郁蓁蓁气,讲阁朝朝暮暮钟。xī shān yù yù zhēn zhēn qì,jiǎng gé cháo cháo mù mù zhōng。
箬叶数筐书尺五,岕茶新寄自吴侬。ruò yè shù kuāng shū chǐ wǔ,jiè chá xīn jì zì wú nóng。

和江进之杂咏

袁宏道

藤叶常悬四五葩,闲随方罫过邻家。téng yè cháng xuán sì wǔ pā,xián suí fāng guà guò lín jiā。
西厢托疾东厢假,南寺听经北寺茶。xī xiāng tuō jí dōng xiāng jiǎ,nán sì tīng jīng běi sì chá。
蝶老花阑如倦客,天清云薄似飞纱。dié lǎo huā lán rú juàn kè,tiān qīng yún báo shì fēi shā。
姬衫典尽瓶犹馁,学把缗钱托画叉。jī shān diǎn jǐn píng yóu něi,xué bǎ mín qián tuō huà chā。

和江进之杂咏

袁宏道

六尺莎阶九尺庐,玄毫白楮任生疏。liù chǐ shā jiē jiǔ chǐ lú,xuán háo bái chǔ rèn shēng shū。
花前屡泛摈愁酒,架上聊存引睡书。huā qián lǚ fàn bìn chóu jiǔ,jià shàng liáo cún yǐn shuì shū。
蕲竹细纹如浪滑,吴绡寒纬似云舒。qí zhú xì wén rú làng huá,wú xiāo hán wěi shì yún shū。
幽窗一枕腾腾去,炼佛求仙事总虚。yōu chuāng yī zhěn téng téng qù,liàn fú qiú xiān shì zǒng xū。

繁台张昭甫给谏竹居王孙邀饮留别

袁宏道

白果青蔬劳远程,高台倾矣曲池平。bái guǒ qīng shū láo yuǎn chéng,gāo tái qīng yǐ qū chí píng。
沙田似雪耘枯冢,柿子如丹缀土城。shā tián shì xuě yún kū zhǒng,shì zi rú dān zhuì tǔ chéng。
古渍有无遗宋岳,监门应否识侯生。gǔ zì yǒu wú yí sòng yuè,jiān mén yīng fǒu shí hóu shēng。
欲知别后愁多少,试检霜毛添几茎。yù zhī bié hòu chóu duō shǎo,shì jiǎn shuāng máo tiān jǐ jīng。

柳浪馆

袁宏道

遍将蓝沈浸春颜,风柳鬖鬖九尺鬟。biàn jiāng lán shěn jìn chūn yán,fēng liǔ sān sān jiǔ chǐ huán。
鹤过几回沉影去,僧来时复带云还。hè guò jǐ huí chén yǐng qù,sēng lái shí fù dài yún hái。
闲疏滞叶通邻水,拟典荒居作小山。xián shū zhì yè tōng lín shuǐ,nǐ diǎn huāng jū zuò xiǎo shān。
欲住维摩容得否,湖亭才得两三间。yù zhù wéi mó róng dé fǒu,hú tíng cái dé liǎng sān jiān。

柳浪馆

袁宏道

一春博得几开颜,欲买湖居先买闲。yī chūn bó dé jǐ kāi yán,yù mǎi hú jū xiān mǎi xián。
鹤有累心犹被斥,梅无高韵也遭删。hè yǒu lèi xīn yóu bèi chì,méi wú gāo yùn yě zāo shān。
凿窗每欲当流水,咏物长如画远山。záo chuāng měi yù dāng liú shuǐ,yǒng wù zhǎng rú huà yuǎn shān。
客雾屯烟青箧里,不知僧在那溪湾。kè wù tún yān qīng qiè lǐ,bù zhī sēng zài nà xī wān。

雨中坐方平弟旃檀馆即事

袁宏道

柏屏藤格径森疏,阑外蔬畦十亩馀。bǎi píng téng gé jìng sēn shū,lán wài shū qí shí mǔ yú。
坐客始闻烹水法,高人时有乞花书。zuò kè shǐ wén pēng shuǐ fǎ,gāo rén shí yǒu qǐ huā shū。
瓶中熟结香尤老,雨后山茶韵不如。píng zhōng shú jié xiāng yóu lǎo,yǔ hòu shān chá yùn bù rú。
本欲死心无可死,烂红堆里话清虚。běn yù sǐ xīn wú kě sǐ,làn hóng duī lǐ huà qīng xū。

伯学斋中话旧感赋

袁宏道

相逢各自叹秋姿,长忆春郊走马时。xiāng féng gè zì tàn qiū zī,zhǎng yì chūn jiāo zǒu mǎ shí。
细竹也来成老节,稚松何意见霜皮。xì zhú yě lái chéng lǎo jié,zhì sōng hé yì jiàn shuāng pí。
眼中几度消寒水,鬓脚公然长秃髭。yǎn zhōng jǐ dù xiāo hán shuǐ,bìn jiǎo gōng rán zhǎng tū zī。
十五盛年看又过,不知难是蜡梅枝。shí wǔ shèng nián kàn yòu guò,bù zhī nán shì là méi zhī。