古诗词

送惟长先生归窆途中偶成

袁宏道

板桥丝柳黄泥路,曾是从公送人处。bǎn qiáo sī liǔ huáng ní lù,céng shì cóng gōng sòng rén chù。
麻衫扫地额沾沙,蒿里一声公又去。má shān sǎo dì é zhān shā,hāo lǐ yī shēng gōng yòu qù。
长堤雨暗血滋衣,幡旐遥遥卷飞絮。zhǎng dī yǔ àn xuè zī yī,fān zhào yáo yáo juǎn fēi xù。
白杨无数鬼啼风,三十六人唱烟雾。bái yáng wú shù guǐ tí fēng,sān shí liù rén chàng yān wù。
人生要死何用愁,白日红轮攀不住。rén shēng yào sǐ hé yòng chóu,bái rì hóng lún pān bù zhù。
赤髭黄卷忏他生,皓齿清歌乐朝暮。chì zī huáng juǎn chàn tā shēng,hào chǐ qīng gē lè cháo mù。
薄留风雅驻欢场,高筑糟丘驱大怖。báo liú fēng yǎ zhù huān chǎng,gāo zhù zāo qiū qū dà bù。
一斗憨憨睡宝池,大士心许佯赪怒。yī dòu hān hān shuì bǎo chí,dà shì xīn xǔ yáng chēng nù。
少日倔强老更颠,料公拍手庵罗树。shǎo rì jué qiáng lǎo gèng diān,liào gōng pāi shǒu ān luó shù。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

湖上

袁宏道

流莺舌倦语初歇,画峦微点梨花雪。liú yīng shé juàn yǔ chū xiē,huà luán wēi diǎn lí huā xuě。
茶叶白抽四五旗,竹孙班裹两三节。chá yè bái chōu sì wǔ qí,zhú sūn bān guǒ liǎng sān jié。
芳草如绵陷归辙,花气薰人醒不得。fāng cǎo rú mián xiàn guī zhé,huā qì xūn rén xǐng bù dé。
落红雨过更愁人,六桥十里猩猩血。luò hóng yǔ guò gèng chóu rén,liù qiáo shí lǐ xīng xīng xuè。

第五泄

袁宏道

银河夜长天堤绽,空中现出琉璃变。yín hé yè zhǎng tiān dī zhàn,kōng zhōng xiàn chū liú lí biàn。
电布云奔一派垂,山都昼吼白龙战。diàn bù yún bēn yī pài chuí,shān dōu zhòu hǒu bái lóng zhàn。
四壁阴阴吹雨足,画峦活舞玲珑玉。sì bì yīn yīn chuī yǔ zú,huà luán huó wǔ líng lóng yù。
天孙夜夜踏歌来,一曲飞珠二万斛。tiān sūn yè yè tà gē lái,yī qū fēi zhū èr wàn hú。

赠模上人

袁宏道

头发如霜气如虎,栏杆十路挞生虏。tóu fā rú shuāng qì rú hǔ,lán gān shí lù tà shēng lǔ。
手挈头颅百颗归,不曾半粒食官府。shǒu qiè tóu lú bǎi kē guī,bù céng bàn lì shí guān fǔ。
而今老来无气力,县家明文防镰贼。ér jīn lǎo lái wú qì lì,xiàn jiā míng wén fáng lián zéi。
空房夜雨刀瘢寒,儿孙骄呆去不得。kōng fáng yè yǔ dāo bān hán,ér sūn jiāo dāi qù bù dé。

沈母篇为萧山令沈广乘年兄赋

袁宏道

女霜五月流空槛,碧海无波白日敛。nǚ shuāng wǔ yuè liú kōng kǎn,bì hǎi wú bō bái rì liǎn。
赎得遗编苦教儿,泪作笔花血作点。shú dé yí biān kǔ jiào ér,lèi zuò bǐ huā xuè zuò diǎn。
头白眼酸轲名立,部疏得报温纶及。tóu bái yǎn suān kē míng lì,bù shū dé bào wēn lún jí。
转将深痛畏儿知,当面堆欢背面泣。zhuǎn jiāng shēn tòng wèi ér zhī,dāng miàn duī huān bèi miàn qì。
湘湖水白萧山青,花光云片满公庭。xiāng hú shuǐ bái xiāo shān qīng,huā guāng yún piàn mǎn gōng tíng。
惭无一钱将供母,闭门亲写法王经。cán wú yī qián jiāng gōng mǔ,bì mén qīn xiě fǎ wáng jīng。

过云栖见连池上人有狗丑韭酒纽诗戏作

袁宏道

钱塘江上云如狗,一片顽石露粗丑。qián táng jiāng shàng yún rú gǒu,yī piàn wán shí lù cū chǒu。
苦竹丛丛本岭烟,毛松落落千行韭。kǔ zhú cóng cóng běn lǐng yān,máo sōng luò luò qiān xíng jiǔ。
道旁时榜赵州茶,室中不戒声闻酒。dào páng shí bǎng zhào zhōu chá,shì zhōng bù jiè shēng wén jiǔ。
更问如之与如何,便是颈上重加纽。gèng wèn rú zhī yǔ rú hé,biàn shì jǐng shàng zhòng jiā niǔ。

过云栖见连池上人有狗丑韭酒纽诗戏作

袁宏道

少年曾盗子胡狗,父母不容亲戚丑。shǎo nián céng dào zi hú gǒu,fù mǔ bù róng qīn qī chǒu。
每到僧房索布衣,更向佛头种葱韭。měi dào sēng fáng suǒ bù yī,gèng xiàng fú tóu zhǒng cōng jiǔ。
读书十年未识字,持戒三生不断酒。dú shū shí nián wèi shí zì,chí jiè sān shēng bù duàn jiǔ。
恁有一般可笑人,逢著师尼便解纽。nèn yǒu yī bān kě xiào rén,féng zhù shī ní biàn jiě niǔ。

题潘生小像生嗜酒时将别

袁宏道

潘生肉颊权微起,面貌长在酒杯里。pān shēng ròu jiá quán wēi qǐ,miàn mào zhǎng zài jiǔ bēi lǐ。
何人倾出酒波来,洒向溪藤五尺纸。hé rén qīng chū jiǔ bō lái,sǎ xiàng xī téng wǔ chǐ zhǐ。
忆昨逢君黄山道,窄帽单衫立深草。yì zuó féng jūn huáng shān dào,zhǎi mào dān shān lì shēn cǎo。
江上追随又一年,缸面瓮头几回倒。jiāng shàng zhuī suí yòu yī nián,gāng miàn wèng tóu jǐ huí dào。
殷勤留取箧中身,别后看谁先瘦老。yīn qín liú qǔ qiè zhōng shēn,bié hòu kàn shuí xiān shòu lǎo。

漂母祠

袁宏道

刘宗火冷寒灰灭,浣衣墩上蘋花热。liú zōng huǒ lěng hán huī miè,huàn yī dūn shàng píng huā rè。
一饭王孙直许钱,消得鸾刀几回血。yī fàn wáng sūn zhí xǔ qián,xiāo dé luán dāo jǐ huí xuè。
荒街日夜走黄尘,西风酸断石麒麟。huāng jiē rì yè zǒu huáng chén,xī fēng suān duàn shí qí lín。
笑他白手女天子,不及沙头愚妇人。xiào tā bái shǒu nǚ tiān zi,bù jí shā tóu yú fù rén。

淮阴侯祠

袁宏道

秋郊兔尽韩卢窘,三尺青蛇卷锋颖。qiū jiāo tù jǐn hán lú jiǒng,sān chǐ qīng shé juǎn fēng yǐng。
到手山河掷与人,却向雌鸡纳腰领。dào shǒu shān hé zhì yǔ rén,què xiàng cí jī nà yāo lǐng。
英雄桎足归罗网,辩士舌端空来往。yīng xióng zhì zú guī luó wǎng,biàn shì shé duān kōng lái wǎng。
本将衣饭畜王孙,未许肝肠敌亭长。běn jiāng yī fàn chù wáng sūn,wèi xǔ gān cháng dí tíng zhǎng。
一局残棋了项秦,五湖西子白纶巾。yī jú cán qí le xiàng qín,wǔ hú xī zi bái lún jīn。
贪他一颗真王印,卖却淮阴跨下人。tān tā yī kē zhēn wáng yìn,mài què huái yīn kuà xià rén。

燕子楼

袁宏道

空窗画掩红纱隔,一夕温风长葵麦。kōng chuāng huà yǎn hóng shā gé,yī xī wēn fēng zhǎng kuí mài。
秋去春来双燕儿,年年衔粉扮妆额。qiū qù chūn lái shuāng yàn ér,nián nián xián fěn bàn zhuāng é。
芍药死枝不死根,焉知黄土不青春。sháo yào sǐ zhī bù sǐ gēn,yān zhī huáng tǔ bù qīng chūn。
幽魂异日逢杨柳,应悔生前别舍人。yōu hún yì rì féng yáng liǔ,yīng huǐ shēng qián bié shě rén。

子房山谒子房

袁宏道

莲花冠子红犀导,雪面风髯一年少。lián huā guān zi hóng xī dǎo,xuě miàn fēng rán yī nián shǎo。
梦里山河博几场,抽身笑拈长松道。mèng lǐ shān hé bó jǐ chǎng,chōu shēn xiào niān zhǎng sōng dào。
英雄老尽故交稀,眼底修毛几翅飞。yīng xióng lǎo jǐn gù jiāo xī,yǎn dǐ xiū máo jǐ chì fēi。
功成辟谷或有以,未必神仙须布衣。gōng chéng pì gǔ huò yǒu yǐ,wèi bì shén xiān xū bù yī。

为杨粉署题小像

袁宏道

鹅溪冷绢花纹涩,四尺春波次粉墨。é xī lěng juàn huā wén sè,sì chǐ chūn bō cì fěn mò。
幼舆岂非丘壑人,笔底潇疏谁貌得。yòu yú qǐ fēi qiū hè rén,bǐ dǐ xiāo shū shuí mào dé。
高人气韵不在似,如写寒松与幽卉。gāo rén qì yùn bù zài shì,rú xiě hán sōng yǔ yōu huì。
宽眉廓额信手涂,疏淡只似铺山水。kuān méi kuò é xìn shǒu tú,shū dàn zhǐ shì pù shān shuǐ。
马迁文章杜公诗,此意却许徐熙知。mǎ qiān wén zhāng dù gōng shī,cǐ yì què xǔ xú xī zhī。

花朝日伯修初度

袁宏道

红花点点灼青树,开尊正值花无数。hóng huā diǎn diǎn zhuó qīng shù,kāi zūn zhèng zhí huā wú shù。
不知庚甲是何年,但道桃花开几度。bù zhī gēng jiǎ shì hé nián,dàn dào táo huā kāi jǐ dù。
玉堂署里课葵蔬,鸳鷟池边领鸥鹜。yù táng shǔ lǐ kè kuí shū,yuān zhuó chí biān lǐng ōu wù。
新年诗兴更勃勃,墨汁淋漓染绢素。xīn nián shī xīng gèng bó bó,mò zhī lín lí rǎn juàn sù。
惊雷忽发万山芽,俊鹰陡落平原兔。jīng léi hū fā wàn shān yá,jùn yīng dǒu luò píng yuán tù。
一束牛腰足自骄,九陌飞尘何所慕。yī shù niú yāo zú zì jiāo,jiǔ mò fēi chén hé suǒ mù。
花下兄弟睦州禅,梦中烟月油江渡。huā xià xiōng dì mù zhōu chán,mèng zhōng yān yuè yóu jiāng dù。
拟把天竿随丈人,不向天家作师傅。nǐ bǎ tiān gān suí zhàng rén,bù xiàng tiān jiā zuò shī fù。

长陵

袁宏道

长髯真人别天上,鹄驭龙骖辔千丈。zhǎng rán zhēn rén bié tiān shàng,gǔ yù lóng cān pèi qiān zhàng。
毵毵风鬣滴烟香,空山夜语姚和尚。sān sān fēng liè dī yān xiāng,kōng shān yè yǔ yáo hé shàng。
霜街寂历吰松子,皂衣落落穿十里。shuāng jiē jì lì hóng sōng zi,zào yī luò luò chuān shí lǐ。
小臣有语叩龙鳞,地老天荒呼不起。xiǎo chén yǒu yǔ kòu lóng lín,dì lǎo tiān huāng hū bù qǐ。
溪藤瘦石碧昂藏,马蹄踏水炬煌煌。xī téng shòu shí bì áng cáng,mǎ tí tà shuǐ jù huáng huáng。
千年山骨凭搜取,当日龙沙战几场。qiān nián shān gǔ píng sōu qǔ,dāng rì lóng shā zhàn jǐ chǎng。

夏日同江进之丘长孺黄平倩方子公家伯修小修集葡萄方丈以五月江深草阁寒为韵余得五字

袁宏道

落花点地成重五,香翠熏泥粉沾雨。luò huā diǎn dì chéng zhòng wǔ,xiāng cuì xūn ní fěn zhān yǔ。
买将安石伴炎官,鬼书未燥花先腐。mǎi jiāng ān shí bàn yán guān,guǐ shū wèi zào huā xiān fǔ。
当窗一榻卷琉璃,下方五月吹寒楚。dāng chuāng yī tà juǎn liú lí,xià fāng wǔ yuè chuī hán chǔ。
姬公且自却门檐,茗碗沤花生白缕。jī gōng qiě zì què mén yán,míng wǎn ōu huā shēng bái lǚ。