古诗词

古荆篇

袁宏道

年年三月飞桃花,楚王宫里斗繁华。nián nián sān yuè fēi táo huā,chǔ wáng gōng lǐ dòu fán huá。
云连蜀道三千里,柳拂江堤十万家。yún lián shǔ dào sān qiān lǐ,liǔ fú jiāng dī shí wàn jiā。
丹楼绣幌巢飞燕,青阁文窗起睡鸦。dān lóu xiù huǎng cháo fēi yàn,qīng gé wén chuāng qǐ shuì yā。
鸦归燕语等闲度,不记江城春早暮。yā guī yàn yǔ děng xián dù,bù jì jiāng chéng chūn zǎo mù。
东风香吐合欢花,落日乌啼相思树。dōng fēng xiāng tǔ hé huān huā,luò rì wū tí xiāng sī shù。
王孙挟弹郢门西,少年借客章台路。wáng sūn xié dàn yǐng mén xī,shǎo nián jiè kè zhāng tái lù。
少年矫矫名都儿,雕鞍朱勒黄金羁。shǎo nián jiǎo jiǎo míng dōu ér,diāo ān zhū lēi huáng jīn jī。
采桑陌上青丝笼,红粉楼中白纻辞。cǎi sāng mò shàng qīng sī lóng,hóng fěn lóu zhōng bái zhù cí。
白纻绿水为君起,青春环佩如流水。bái zhù lǜ shuǐ wèi jūn qǐ,qīng chūn huán pèi rú liú shuǐ。
东城丝管接西城,相府豪华压朱邸。dōng chéng sī guǎn jiē xī chéng,xiāng fǔ háo huá yā zhū dǐ。
侠客飞鹰古道傍,佳人卖笑垂杨里。xiá kè fēi yīng gǔ dào bàng,jiā rén mài xiào chuí yáng lǐ。
垂杨二月隐朱楼,家家宴喜楼上头。chuí yáng èr yuè yǐn zhū lóu,jiā jiā yàn xǐ lóu shàng tóu。
綦舄喧阗朝送酒,管弦嘈杂夜藏钩。qí xì xuān tián cháo sòng jiǔ,guǎn xián cáo zá yè cáng gōu。
繁弦急管夜初阑,惜花少女怨春残。fán xián jí guǎn yè chū lán,xī huā shǎo nǚ yuàn chūn cán。
桃花滟滟歌成血,兰炷漫漫火送寒。táo huā yàn yàn gē chéng xuè,lán zhù màn màn huǒ sòng hán。
晓风杨柳菖蒲浦,秋月梧桐金井栏。xiǎo fēng yáng liǔ chāng pú pǔ,qiū yuè wú tóng jīn jǐng lán。
秋月春花无断绝,门前郁李九回折。qiū yuè chūn huā wú duàn jué,mén qián yù lǐ jiǔ huí zhé。
愿作阳台雨后云,谁怜洛水风中雪。yuàn zuò yáng tái yǔ hòu yún,shuí lián luò shuǐ fēng zhōng xuě。
阳台洛水梦空长,那似倡家玳瑁床。yáng tái luò shuǐ mèng kōng zhǎng,nà shì chàng jiā dài mào chuáng。
选得东家佳姝妹,却延西第好儿郎。xuǎn dé dōng jiā jiā shū mèi,què yán xī dì hǎo ér láng。
织成锦席迷蝴蝶,种得青梧栖凤凰。zhī chéng jǐn xí mí hú dié,zhǒng dé qīng wú qī fèng huáng。
游人恋恋无穷已,踏遍江城春万里。yóu rén liàn liàn wú qióng yǐ,tà biàn jiāng chéng chūn wàn lǐ。
只解宾从集似云,那惜年光去如矢。zhǐ jiě bīn cóng jí shì yún,nà xī nián guāng qù rú shǐ。
花开花落迥生愁,郢树鄢云几度秋。huā kāi huā luò jiǒng shēng chóu,yǐng shù yān yún jǐ dù qiū。
霍氏功名成梦寐,梁王台馆空山丘。huò shì gōng míng chéng mèng mèi,liáng wáng tái guǎn kōng shān qiū。
荣枯翻复竟何言,昨宵弱水今昆仑。róng kū fān fù jìng hé yán,zuó xiāo ruò shuǐ jīn kūn lún。
无人更哭西州路,有雀还登翟氏门。wú rén gèng kū xī zhōu lù,yǒu què hái dēng dí shì mén。
汉恩何浅天何薄,百年冠带坐萧索。hàn ēn hé qiǎn tiān hé báo,bǎi nián guān dài zuò xiāo suǒ。
昔时嘘气成烟云,今朝失势委泥砾。xī shí xū qì chéng yān yún,jīn cháo shī shì wěi ní lì。
青娥皓齿嫁何人,金床玉几为谁作。qīng é hào chǐ jià hé rén,jīn chuáng yù jǐ wèi shuí zuò。
已矣哉,归去来。yǐ yǐ zāi,guī qù lái。
楚国非无宝,荆山空有哀。chǔ guó fēi wú bǎo,jīng shān kōng yǒu āi。
君看《白雪》、《阳春》调,千载还推作赋才。jūn kàn bái xuě yáng chūn diào,qiān zài hái tuī zuò fù cái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

昌平道中

袁宏道

柳条新婉娈,麦陇渐柔丰。liǔ tiáo xīn wǎn luán,mài lǒng jiàn róu fēng。
闪日云光薄,翻空旆影红。shǎn rì yún guāng báo,fān kōng pèi yǐng hóng。
马嘶不见鬣,毂响但闻风。mǎ sī bù jiàn liè,gǔ xiǎng dàn wén fēng。
恰为青山去,青山尘雾中。qià wèi qīng shān qù,qīng shān chén wù zhōng。

谢在杭钟樊桐诸凡集郊外

袁宏道

百晤百回新,肝肠绝少尘。bǎi wù bǎi huí xīn,gān cháng jué shǎo chén。
未言先侧耳,每笑必伤神。wèi yán xiān cè ěr,měi xiào bì shāng shén。
落翠沾行帢,空罂惑醉人。luò cuì zhān xíng qià,kōng yīng huò zuì rén。
石潭清到底,信手出纤鳞。shí tán qīng dào dǐ,xìn shǒu chū xiān lín。

送李湘洲使浙

袁宏道

咫尺山东道,千艘与万舻。zhǐ chǐ shān dōng dào,qiān sōu yǔ wàn lú。
邮栖常下鹤,驿饭一炊菰。yóu qī cháng xià hè,yì fàn yī chuī gū。
闭口听朝事,降心祖佛徒。bì kǒu tīng cháo shì,jiàng xīn zǔ fú tú。
不言知向越,面上有西湖。bù yán zhī xiàng yuè,miàn shàng yǒu xī hú。

送李湘洲使浙

袁宏道

别路红桥上,无情亦有歌。bié lù hóng qiáo shàng,wú qíng yì yǒu gē。
青山遮道石,流水拍云波。qīng shān zhē dào shí,liú shuǐ pāi yún bō。
北阙新知少,西湖熟梦多。běi quē xīn zhī shǎo,xī hú shú mèng duō。
向来题字处,墨沈遍嵯峨。xiàng lái tí zì chù,mò shěn biàn cuó é。

秋日集江进之王以明方子公王章甫小修饮崇国寺

袁宏道

露叶滴秋窗,竹香入酒缸。lù yè dī qiū chuāng,zhú xiāng rù jiǔ gāng。
娇青槐子破,浅嫩菊丫双。jiāo qīng huái zi pò,qiǎn nèn jú yā shuāng。
石火增茶韵,松音出梵腔。shí huǒ zēng chá yùn,sōng yīn chū fàn qiāng。
冥心真契理,瓮里有莲邦。míng xīn zhēn qì lǐ,wèng lǐ yǒu lián bāng。

九日天慧寺登高迟家伯修黄平倩不至

袁宏道

苍色满诸峦,如何独自看。cāng sè mǎn zhū luán,rú hé dú zì kàn。
闲僧四五众,丈石两三盘。xián sēng sì wǔ zhòng,zhàng shí liǎng sān pán。
白额题高冢,红衫度远栏。bái é tí gāo zhǒng,hóng shān dù yuǎn lán。
北风浸骨冷,端不似秋残。běi fēng jìn gǔ lěng,duān bù shì qiū cán。

过通州

袁宏道

白舫绿油扉,多时梦亦稀。bái fǎng lǜ yóu fēi,duō shí mèng yì xī。
浪中丹雉见,郭里水禽飞。làng zhōng dān zhì jiàn,guō lǐ shuǐ qín fēi。
古寺荒何代,空杨瘦十围。gǔ sì huāng hé dài,kōng yáng shòu shí wéi。
四年一带水,三度断肠归。sì nián yī dài shuǐ,sān dù duàn cháng guī。

寒溪道中

袁宏道

空岩著古花,石路水纹斜。kōng yán zhù gǔ huā,shí lù shuǐ wén xié。
瘦野多耘枣,桑门屡饷茶。shòu yě duō yún zǎo,sāng mén lǚ xiǎng chá。
逢人皆说旱,上马但愁砂。féng rén jiē shuō hàn,shàng mǎ dàn chóu shā。
匣地诛求尽,孤云也失家。xiá dì zhū qiú jǐn,gū yún yě shī jiā。

丛台

袁宏道

梦绕陌花薰,残宫没野耘。mèng rào mò huā xūn,cán gōng méi yě yún。
秋空吪凤泪,阴谷女龙云。qiū kōng é fèng lèi,yīn gǔ nǚ lóng yún。
古水空沉照,飞蛾每化裙。gǔ shuǐ kōng chén zhào,fēi é měi huà qún。
苔封埋半碣,斑剥有遗文。tái fēng mái bàn jié,bān bō yǒu yí wén。

雨中过王官谷香光林

袁宏道

脱屐入春丛,拾芳携翠笼。tuō jī rù chūn cóng,shí fāng xié cuì lóng。
一番洗竹雨,几阵报花风。yī fān xǐ zhú yǔ,jǐ zhèn bào huā fēng。
薪老知茶忌,须长论药功。xīn lǎo zhī chá jì,xū zhǎng lùn yào gōng。
疏黄秾碧里,一树石楠红。shū huáng nóng bì lǐ,yī shù shí nán hóng。

雨中过王官谷香光林

袁宏道

为药常烧竹,贪僧每贮粮。wèi yào cháng shāo zhú,tān sēng měi zhù liáng。
观心三点字,叠膝一绳床。guān xīn sān diǎn zì,dié xī yī shéng chuáng。
谱石增新样,和香觅旧方。pǔ shí zēng xīn yàng,hé xiāng mì jiù fāng。
黄柑栽未几,已得五拳长。huáng gān zāi wèi jǐ,yǐ dé wǔ quán zhǎng。

风柳

袁宏道

夏后倾城喜,羊家通体腰。xià hòu qīng chéng xǐ,yáng jiā tōng tǐ yāo。
蝶魂抛冷絮,莺梦恼娼条。dié hún pāo lěng xù,yīng mèng nǎo chāng tiáo。
几日青门道,当时红版桥。jǐ rì qīng mén dào,dāng shí hóng bǎn qiáo。
闲思与闲恨,种种逐烟销。xián sī yǔ xián hèn,zhǒng zhǒng zhú yān xiāo。

和王以明山居韵

袁宏道

蜡屐先春试,新诗倍日吟。là jī xiān chūn shì,xīn shī bèi rì yín。
为花常驻马,有字即题襟。wèi huā cháng zhù mǎ,yǒu zì jí tí jīn。
竹老云辞去,廊空月到深。zhú lǎo yún cí qù,láng kōng yuè dào shēn。
将何伴幽冷,水响与柯音。jiāng hé bàn yōu lěng,shuǐ xiǎng yǔ kē yīn。

和王以明山居韵

袁宏道

自候烹茶火,闲开看竹窗。zì hòu pēng chá huǒ,xián kāi kàn zhú chuāng。
方情四五众,花事两三桩。fāng qíng sì wǔ zhòng,huā shì liǎng sān zhuāng。
古注多题什,邻翁也姓庞。gǔ zhù duō tí shén,lín wēng yě xìng páng。
虚空系得否,无起亦无降。xū kōng xì dé fǒu,wú qǐ yì wú jiàng。

和王以明山居韵

袁宏道

小石含山意,柔风寓冶情。xiǎo shí hán shān yì,róu fēng yù yě qíng。
卷终香字损,禅起夜绵轻。juǎn zhōng xiāng zì sǔn,chán qǐ yè mián qīng。
第水兼新品,注花带别名。dì shuǐ jiān xīn pǐn,zhù huā dài bié míng。
晴沙看鸥母,引得小雏行。qíng shā kàn ōu mǔ,yǐn dé xiǎo chú xíng。