古诗词

古荆篇

袁宏道

年年三月飞桃花,楚王宫里斗繁华。nián nián sān yuè fēi táo huā,chǔ wáng gōng lǐ dòu fán huá。
云连蜀道三千里,柳拂江堤十万家。yún lián shǔ dào sān qiān lǐ,liǔ fú jiāng dī shí wàn jiā。
丹楼绣幌巢飞燕,青阁文窗起睡鸦。dān lóu xiù huǎng cháo fēi yàn,qīng gé wén chuāng qǐ shuì yā。
鸦归燕语等闲度,不记江城春早暮。yā guī yàn yǔ děng xián dù,bù jì jiāng chéng chūn zǎo mù。
东风香吐合欢花,落日乌啼相思树。dōng fēng xiāng tǔ hé huān huā,luò rì wū tí xiāng sī shù。
王孙挟弹郢门西,少年借客章台路。wáng sūn xié dàn yǐng mén xī,shǎo nián jiè kè zhāng tái lù。
少年矫矫名都儿,雕鞍朱勒黄金羁。shǎo nián jiǎo jiǎo míng dōu ér,diāo ān zhū lēi huáng jīn jī。
采桑陌上青丝笼,红粉楼中白纻辞。cǎi sāng mò shàng qīng sī lóng,hóng fěn lóu zhōng bái zhù cí。
白纻绿水为君起,青春环佩如流水。bái zhù lǜ shuǐ wèi jūn qǐ,qīng chūn huán pèi rú liú shuǐ。
东城丝管接西城,相府豪华压朱邸。dōng chéng sī guǎn jiē xī chéng,xiāng fǔ háo huá yā zhū dǐ。
侠客飞鹰古道傍,佳人卖笑垂杨里。xiá kè fēi yīng gǔ dào bàng,jiā rén mài xiào chuí yáng lǐ。
垂杨二月隐朱楼,家家宴喜楼上头。chuí yáng èr yuè yǐn zhū lóu,jiā jiā yàn xǐ lóu shàng tóu。
綦舄喧阗朝送酒,管弦嘈杂夜藏钩。qí xì xuān tián cháo sòng jiǔ,guǎn xián cáo zá yè cáng gōu。
繁弦急管夜初阑,惜花少女怨春残。fán xián jí guǎn yè chū lán,xī huā shǎo nǚ yuàn chūn cán。
桃花滟滟歌成血,兰炷漫漫火送寒。táo huā yàn yàn gē chéng xuè,lán zhù màn màn huǒ sòng hán。
晓风杨柳菖蒲浦,秋月梧桐金井栏。xiǎo fēng yáng liǔ chāng pú pǔ,qiū yuè wú tóng jīn jǐng lán。
秋月春花无断绝,门前郁李九回折。qiū yuè chūn huā wú duàn jué,mén qián yù lǐ jiǔ huí zhé。
愿作阳台雨后云,谁怜洛水风中雪。yuàn zuò yáng tái yǔ hòu yún,shuí lián luò shuǐ fēng zhōng xuě。
阳台洛水梦空长,那似倡家玳瑁床。yáng tái luò shuǐ mèng kōng zhǎng,nà shì chàng jiā dài mào chuáng。
选得东家佳姝妹,却延西第好儿郎。xuǎn dé dōng jiā jiā shū mèi,què yán xī dì hǎo ér láng。
织成锦席迷蝴蝶,种得青梧栖凤凰。zhī chéng jǐn xí mí hú dié,zhǒng dé qīng wú qī fèng huáng。
游人恋恋无穷已,踏遍江城春万里。yóu rén liàn liàn wú qióng yǐ,tà biàn jiāng chéng chūn wàn lǐ。
只解宾从集似云,那惜年光去如矢。zhǐ jiě bīn cóng jí shì yún,nà xī nián guāng qù rú shǐ。
花开花落迥生愁,郢树鄢云几度秋。huā kāi huā luò jiǒng shēng chóu,yǐng shù yān yún jǐ dù qiū。
霍氏功名成梦寐,梁王台馆空山丘。huò shì gōng míng chéng mèng mèi,liáng wáng tái guǎn kōng shān qiū。
荣枯翻复竟何言,昨宵弱水今昆仑。róng kū fān fù jìng hé yán,zuó xiāo ruò shuǐ jīn kūn lún。
无人更哭西州路,有雀还登翟氏门。wú rén gèng kū xī zhōu lù,yǒu què hái dēng dí shì mén。
汉恩何浅天何薄,百年冠带坐萧索。hàn ēn hé qiǎn tiān hé báo,bǎi nián guān dài zuò xiāo suǒ。
昔时嘘气成烟云,今朝失势委泥砾。xī shí xū qì chéng yān yún,jīn cháo shī shì wěi ní lì。
青娥皓齿嫁何人,金床玉几为谁作。qīng é hào chǐ jià hé rén,jīn chuáng yù jǐ wèi shuí zuò。
已矣哉,归去来。yǐ yǐ zāi,guī qù lái。
楚国非无宝,荆山空有哀。chǔ guó fēi wú bǎo,jīng shān kōng yǒu āi。
君看《白雪》、《阳春》调,千载还推作赋才。jūn kàn bái xuě yáng chūn diào,qiān zài hái tuī zuò fù cái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

雪中看月

袁宏道

强起持杯酒,长歌命小鬟。qiáng qǐ chí bēi jiǔ,zhǎng gē mìng xiǎo huán。
一重两重白,千里万里山。yī zhòng liǎng zhòng bái,qiān lǐ wàn lǐ shān。
冻鹤僵孤影,穷霜益老颜。dòng hè jiāng gū yǐng,qióng shuāng yì lǎo yán。
客思只如此,渐梦别离顽。kè sī zhǐ rú cǐ,jiàn mèng bié lí wán。

无题

袁宏道

富贵岂非情,荣枯未必平。fù guì qǐ fēi qíng,róng kū wèi bì píng。
破笼麾鸟去,斸竹放云行。pò lóng huī niǎo qù,zhǔ zhú fàng yún xíng。
穷骨耽书傲,寒毛看剑生。qióng gǔ dān shū ào,hán máo kàn jiàn shēng。
东方唇自腐,执戟竟何成。dōng fāng chún zì fǔ,zhí jǐ jìng hé chéng。

读书

袁宏道

拭却韦编尘,衣冠对古人。shì què wéi biān chén,yī guān duì gǔ rén。
著来皆肺腑,道破益精神。zhù lái jiē fèi fǔ,dào pò yì jīng shén。
把斧樵珠玉,恢纲网凤麟。bǎ fǔ qiáo zhū yù,huī gāng wǎng fèng lín。
拟将半尺帚,匝地扫荆蓁。nǐ jiāng bàn chǐ zhǒu,zā dì sǎo jīng zhēn。

闲居

袁宏道

只对陈编坐,闲将稚子行。zhǐ duì chén biān zuò,xián jiāng zhì zi xíng。
笔罢书将老,瓶响茶初成。bǐ bà shū jiāng lǎo,píng xiǎng chá chū chéng。
饥鹤窥冰涧,穷鸦话夕城。jī hè kuī bīng jiàn,qióng yā huà xī chéng。
江烟回照里,转湿转鲜明。jiāng yān huí zhào lǐ,zhuǎn shī zhuǎn xiān míng。

乍晴即事

袁宏道

寒日回霜薄,天风扇雪晴。hán rì huí shuāng báo,tiān fēng shàn xuě qíng。
山纹斜界露,树影拗枝横。shān wén xié jiè lù,shù yǐng ǎo zhī héng。
海客须眉冻,门宾姓字生。hǎi kè xū méi dòng,mén bīn xìng zì shēng。
下床忘栉洗,抛卷上西楹。xià chuáng wàng zhì xǐ,pāo juǎn shàng xī yíng。

偶成

袁宏道

寒日抛残历,冬风迫小年。hán rì pāo cán lì,dōng fēng pò xiǎo nián。
霸图虚孟尺,贫策付丘鞭。bà tú xū mèng chǐ,pín cè fù qiū biān。
释闷多诙史,嬴欢少破钱。shì mèn duō huī shǐ,yíng huān shǎo pò qián。
不簪复不履,随意但高眠。bù zān fù bù lǚ,suí yì dàn gāo mián。

刘侯宴

袁宏道

满斗撒珠玑,窗风射蜡晖。mǎn dòu sā zhū jī,chuāng fēng shè là huī。
乐从三奏罢,酒看十分飞。lè cóng sān zòu bà,jiǔ kàn shí fēn fēi。
参佐分山果,优人撤地衣。cān zuǒ fēn shān guǒ,yōu rén chè dì yī。
为贪文字饮,小减邑侯威。wèi tān wén zì yǐn,xiǎo jiǎn yì hóu wēi。

陶石篑书至

袁宏道

不复言馀事,唯云了即休。bù fù yán yú shì,wéi yún le jí xiū。
山川销断案,花鸟罢春秋。shān chuān xiāo duàn àn,huā niǎo bà chūn qiū。
定后窗行鼠,餐时壁下猴。dìng hòu chuāng xíng shǔ,cān shí bì xià hóu。
自无求相意,焉用钓文钩。zì wú qiú xiāng yì,yān yòng diào wén gōu。

何茂倩索游吴诗

袁宏道

莫漫谈吴事,吴中佳事多。mò màn tán wú shì,wú zhōng jiā shì duō。
天高震泽网,发细虎丘歌。tiān gāo zhèn zé wǎng,fā xì hǔ qiū gē。
只是官无那,由来谷喜过。zhǐ shì guān wú nà,yóu lái gǔ xǐ guò。
莫釐与緸缈,双峰孰嵯峨。mò lí yǔ yīn miǎo,shuāng fēng shú cuó é。

子公贫病口占乞笑

袁宏道

病阅冬秋尽,方穷内外科。bìng yuè dōng qiū jǐn,fāng qióng nèi wài kē。
梦来牵母泣,愁觉此身多。mèng lái qiān mǔ qì,chóu jué cǐ shēn duō。
愧涸鱼求水,翎单雀窘罗。kuì hé yú qiú shuǐ,líng dān què jiǒng luó。
伤心谈往事,悔作恋灯蛾。shāng xīn tán wǎng shì,huǐ zuò liàn dēng é。

扬州舟中晨起

袁宏道

薄月层冰上,飞飞叫去鸿。báo yuè céng bīng shàng,fēi fēi jiào qù hóng。
梦寒孤渚雪,茶向一垆风。mèng hán gū zhǔ xuě,chá xiàng yī lú fēng。
冻网悬枯木,荒崖依病枫。dòng wǎng xuán kū mù,huāng yá yī bìng fēng。
繁华无用处,陡觉恋虚空。fán huá wú yòng chù,dǒu jué liàn xū kōng。

送洪子崖之归化县

袁宏道

小邑无官长,登临费履綦。xiǎo yì wú guān zhǎng,dēng lín fèi lǚ qí。
方言从事译,山景隶人知。fāng yán cóng shì yì,shān jǐng lì rén zhī。
廨舍巢鹦鹉,乡田贡荔枝。xiè shě cháo yīng wǔ,xiāng tián gòng lì zhī。
岚光侵簿牍,长日但围棋。lán guāng qīn bù dú,zhǎng rì dàn wéi qí。

丁酉除夕

袁宏道

得意人间事,经年作旅人。dé yì rén jiān shì,jīng nián zuò lǚ rén。
愁因山水减,荡免父兄嗔。chóu yīn shān shuǐ jiǎn,dàng miǎn fù xiōng chēn。
蜡屐千乡雪,公衣几摺尘。là jī qiān xiāng xuě,gōng yī jǐ zhé chén。
瓜洲波起处,长日望垂纶。guā zhōu bō qǐ chù,zhǎng rì wàng chuí lún。

登苏门山泛舟百泉

袁宏道

食罢共成饭,来观泌水泉。shí bà gòng chéng fàn,lái guān mì shuǐ quán。
废桥穿竹屿,小舫载茶烟。fèi qiáo chuān zhú yǔ,xiǎo fǎng zài chá yān。
方外清溪寺,人间好畤田。fāng wài qīng xī sì,rén jiān hǎo zhì tián。
那能营二项,风雨啸台眠。nà néng yíng èr xiàng,fēng yǔ xiào tái mián。

登苏门山泛舟百泉

袁宏道

一叶寒塘上,孤云信所如。yī yè hán táng shàng,gū yún xìn suǒ rú。
东亭观美箭,西沚访幽居。dōng tíng guān měi jiàn,xī zhǐ fǎng yōu jū。
静玩涵波羽,幽怜避饵鱼。jìng wán hán bō yǔ,yōu lián bì ěr yú。
未容狂阮籍,沉湎污清虚。wèi róng kuáng ruǎn jí,chén miǎn wū qīng xū。