古诗词

古荆篇

袁宏道

年年三月飞桃花,楚王宫里斗繁华。nián nián sān yuè fēi táo huā,chǔ wáng gōng lǐ dòu fán huá。
云连蜀道三千里,柳拂江堤十万家。yún lián shǔ dào sān qiān lǐ,liǔ fú jiāng dī shí wàn jiā。
丹楼绣幌巢飞燕,青阁文窗起睡鸦。dān lóu xiù huǎng cháo fēi yàn,qīng gé wén chuāng qǐ shuì yā。
鸦归燕语等闲度,不记江城春早暮。yā guī yàn yǔ děng xián dù,bù jì jiāng chéng chūn zǎo mù。
东风香吐合欢花,落日乌啼相思树。dōng fēng xiāng tǔ hé huān huā,luò rì wū tí xiāng sī shù。
王孙挟弹郢门西,少年借客章台路。wáng sūn xié dàn yǐng mén xī,shǎo nián jiè kè zhāng tái lù。
少年矫矫名都儿,雕鞍朱勒黄金羁。shǎo nián jiǎo jiǎo míng dōu ér,diāo ān zhū lēi huáng jīn jī。
采桑陌上青丝笼,红粉楼中白纻辞。cǎi sāng mò shàng qīng sī lóng,hóng fěn lóu zhōng bái zhù cí。
白纻绿水为君起,青春环佩如流水。bái zhù lǜ shuǐ wèi jūn qǐ,qīng chūn huán pèi rú liú shuǐ。
东城丝管接西城,相府豪华压朱邸。dōng chéng sī guǎn jiē xī chéng,xiāng fǔ háo huá yā zhū dǐ。
侠客飞鹰古道傍,佳人卖笑垂杨里。xiá kè fēi yīng gǔ dào bàng,jiā rén mài xiào chuí yáng lǐ。
垂杨二月隐朱楼,家家宴喜楼上头。chuí yáng èr yuè yǐn zhū lóu,jiā jiā yàn xǐ lóu shàng tóu。
綦舄喧阗朝送酒,管弦嘈杂夜藏钩。qí xì xuān tián cháo sòng jiǔ,guǎn xián cáo zá yè cáng gōu。
繁弦急管夜初阑,惜花少女怨春残。fán xián jí guǎn yè chū lán,xī huā shǎo nǚ yuàn chūn cán。
桃花滟滟歌成血,兰炷漫漫火送寒。táo huā yàn yàn gē chéng xuè,lán zhù màn màn huǒ sòng hán。
晓风杨柳菖蒲浦,秋月梧桐金井栏。xiǎo fēng yáng liǔ chāng pú pǔ,qiū yuè wú tóng jīn jǐng lán。
秋月春花无断绝,门前郁李九回折。qiū yuè chūn huā wú duàn jué,mén qián yù lǐ jiǔ huí zhé。
愿作阳台雨后云,谁怜洛水风中雪。yuàn zuò yáng tái yǔ hòu yún,shuí lián luò shuǐ fēng zhōng xuě。
阳台洛水梦空长,那似倡家玳瑁床。yáng tái luò shuǐ mèng kōng zhǎng,nà shì chàng jiā dài mào chuáng。
选得东家佳姝妹,却延西第好儿郎。xuǎn dé dōng jiā jiā shū mèi,què yán xī dì hǎo ér láng。
织成锦席迷蝴蝶,种得青梧栖凤凰。zhī chéng jǐn xí mí hú dié,zhǒng dé qīng wú qī fèng huáng。
游人恋恋无穷已,踏遍江城春万里。yóu rén liàn liàn wú qióng yǐ,tà biàn jiāng chéng chūn wàn lǐ。
只解宾从集似云,那惜年光去如矢。zhǐ jiě bīn cóng jí shì yún,nà xī nián guāng qù rú shǐ。
花开花落迥生愁,郢树鄢云几度秋。huā kāi huā luò jiǒng shēng chóu,yǐng shù yān yún jǐ dù qiū。
霍氏功名成梦寐,梁王台馆空山丘。huò shì gōng míng chéng mèng mèi,liáng wáng tái guǎn kōng shān qiū。
荣枯翻复竟何言,昨宵弱水今昆仑。róng kū fān fù jìng hé yán,zuó xiāo ruò shuǐ jīn kūn lún。
无人更哭西州路,有雀还登翟氏门。wú rén gèng kū xī zhōu lù,yǒu què hái dēng dí shì mén。
汉恩何浅天何薄,百年冠带坐萧索。hàn ēn hé qiǎn tiān hé báo,bǎi nián guān dài zuò xiāo suǒ。
昔时嘘气成烟云,今朝失势委泥砾。xī shí xū qì chéng yān yún,jīn cháo shī shì wěi ní lì。
青娥皓齿嫁何人,金床玉几为谁作。qīng é hào chǐ jià hé rén,jīn chuáng yù jǐ wèi shuí zuò。
已矣哉,归去来。yǐ yǐ zāi,guī qù lái。
楚国非无宝,荆山空有哀。chǔ guó fēi wú bǎo,jīng shān kōng yǒu āi。
君看《白雪》、《阳春》调,千载还推作赋才。jūn kàn bái xuě yáng chūn diào,qiān zài hái tuī zuò fù cái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

夜饮邹金吾家

袁宏道

夜深歌起碧油幢,部部争先那肯降。yè shēn gē qǐ bì yóu chuáng,bù bù zhēng xiān nà kěn jiàng。
阅尽龟兹诸乐府,却翻新谱按南腔。yuè jǐn guī zī zhū lè fǔ,què fān xīn pǔ àn nán qiāng。

见宫监走马

袁宏道

苜蓿风高万马齐,东华门里映花嘶。mù xu fēng gāo wàn mǎ qí,dōng huá mén lǐ yìng huā sī。
平明挟弹西园去,白日晴翻碧玉蹄。píng míng xié dàn xī yuán qù,bái rì qíng fān bì yù tí。

登啸台

袁宏道

青峰如面洗溪纹,石上鸾音久不闻。qīng fēng rú miàn xǐ xī wén,shí shàng luán yīn jiǔ bù wén。
欲向先生借天匕,嵩山烟雨华山云。yù xiàng xiān shēng jiè tiān bǐ,sōng shān yān yǔ huá shān yún。

闻箫

袁宏道

江上清声入夜哀,潜虬初泣雁初回。jiāng shàng qīng shēng rù yè āi,qián qiú chū qì yàn chū huí。
前山月起青如黛,怕有幽人骑凤来。qián shān yuè qǐ qīng rú dài,pà yǒu yōu rén qí fèng lái。

戏题君山

袁宏道

洞庭湖水日潺湲,肠断湘妃竟不还。dòng tíng hú shuǐ rì chán yuán,cháng duàn xiāng fēi jìng bù hái。
千里苍梧常在眼,君山真作望夫山。qiān lǐ cāng wú cháng zài yǎn,jūn shān zhēn zuò wàng fū shān。

余凡两度阻雨冲霄观俱为访龙湖师戏题壁上

袁宏道

江树萧森江水长,今朝风雨又潇湘。jiāng shù xiāo sēn jiāng shuǐ zhǎng,jīn cháo fēng yǔ yòu xiāo xiāng。
冲霄道上迎门揖,笑指看花前度郎。chōng xiāo dào shàng yíng mén yī,xiào zhǐ kàn huā qián dù láng。

余凡两度阻雨冲霄观俱为访龙湖师戏题壁上

袁宏道

我从观里拜青牛,忽忆龙湖老比丘。wǒ cóng guān lǐ bài qīng niú,hū yì lóng hú lǎo bǐ qiū。
李贽便为今李耳,西陵还似古西周。lǐ zhì biàn wèi jīn lǐ ěr,xī líng hái shì gǔ xī zhōu。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

雕题蔽日楯连云,曾见英雄话使君。diāo tí bì rì dùn lián yún,céng jiàn yīng xióng huà shǐ jūn。
近日骚坛谁鼎足,眼中依旧是三分。jìn rì sāo tán shuí dǐng zú,yǎn zhōng yī jiù shì sān fēn。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

土蚀霜凋字半涂,云霞千古润肌肤。tǔ shí shuāng diāo zì bàn tú,yún xiá qiān gǔ rùn jī fū。
丰城狱底浑闲物,供得张华用也无。fēng chéng yù dǐ hún xián wù,gōng dé zhāng huá yòng yě wú。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

池波为墨笔为坟,争似卿家老右军。chí bō wèi mò bǐ wèi fén,zhēng shì qīng jiā lǎo yòu jūn。
我是汉朝金日磾,粗毫焉可试罗文。wǒ shì hàn cháo jīn rì dī,cū háo yān kě shì luó wén。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

卯君囊却上公车,梵宇毗邪应满庐。mǎo jūn náng què shàng gōng chē,fàn yǔ pí xié yīng mǎn lú。
白笑蒙庄老弟子,南华又作一通书。bái xiào méng zhuāng lǎo dì zi,nán huá yòu zuò yī tōng shū。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

看罢南徐紫锦埋,钗亭碧股又催开。kàn bà nán xú zǐ jǐn mái,chāi tíng bì gǔ yòu cuī kāi。
旋心缬子纷难识,唤取维扬旧谱来。xuán xīn xié zi fēn nán shí,huàn qǔ wéi yáng jiù pǔ lái。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

雪色玲珑照地华,飞觥走兕疾如车。xuě sè líng lóng zhào dì huá,fēi gōng zǒu sì jí rú chē。
等闲倒却春三瓮,未了东轩士角花。děng xián dào què chūn sān wèng,wèi le dōng xuān shì jiǎo huā。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

百千新艳一时开,那遣花妖不下来。bǎi qiān xīn yàn yī shí kāi,nà qiǎn huā yāo bù xià lái。
好与扶筇枝上去,花头处处有楼台。hǎo yǔ fú qióng zhī shàng qù,huā tóu chù chù yǒu lóu tái。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

花勋难树亦难酬,炙雪浇风老未休。huā xūn nán shù yì nán chóu,zhì xuě jiāo fēng lǎo wèi xiū。
给与扫香十万户,灵芳国里古诸侯。gěi yǔ sǎo xiāng shí wàn hù,líng fāng guó lǐ gǔ zhū hóu。