古诗词

长安秋月夜

袁宏道

长安城中秋月明,六街九陌无纤尘。zhǎng ān chéng zhōng qiū yuè míng,liù jiē jiǔ mò wú xiān chén。
先入楼台喧戚里,次经池馆趁游人。xiān rù lóu tái xuān qī lǐ,cì jīng chí guǎn chèn yóu rén。
游人宛转无穷已,千门万户秋如水。yóu rén wǎn zhuǎn wú qióng yǐ,qiān mén wàn hù qiū rú shuǐ。
处处笙歌玉树傍,家家箫管澄湖里。chù chù shēng gē yù shù bàng,jiā jiā xiāo guǎn chéng hú lǐ。
汉家天子幸平阳,金蛾宝炬列成行。hàn jiā tiān zi xìng píng yáng,jīn é bǎo jù liè chéng xíng。
吹箫蹋鼓留天女,斫玉烧金煮凤凰。chuī xiāo tà gǔ liú tiān nǚ,zhuó yù shāo jīn zhǔ fèng huáng。
才子后庭竞度曲,念奴别馆伴诸郎。cái zi hòu tíng jìng dù qū,niàn nú bié guǎn bàn zhū láng。
铜龙轧轧乌啼早,金屋沉沉秋漏长。tóng lóng yà yà wū tí zǎo,jīn wū chén chén qiū lòu zhǎng。
秋漏渐深歌渐阑,感此如何不倚栏。qiū lòu jiàn shēn gē jiàn lán,gǎn cǐ rú hé bù yǐ lán。
愿得长侍君王宠,愿得长随玉辇看。yuàn dé zhǎng shì jūn wáng chǒng,yuàn dé zhǎng suí yù niǎn kàn。
又愿君心如月皎,那知妾貌比花老。yòu yuàn jūn xīn rú yuè jiǎo,nà zhī qiè mào bǐ huā lǎo。
玉碗难收覆地流,东风不著断根草。yù wǎn nán shōu fù dì liú,dōng fēng bù zhù duàn gēn cǎo。
可怜今夜长信殿,含酸饮泣悲团扇。kě lián jīn yè zhǎng xìn diàn,hán suān yǐn qì bēi tuán shàn。
未买相如学阿娇,难将赤凤比飞燕。wèi mǎi xiāng rú xué ā jiāo,nán jiāng chì fèng bǐ fēi yàn。
香销金鸭妾自烧,泪破红绡君不见。xiāng xiāo jīn yā qiè zì shāo,lèi pò hóng xiāo jūn bù jiàn。
十回看月九回颦,手把轻纨绕月行。shí huí kàn yuè jiǔ huí pín,shǒu bǎ qīng wán rào yuè xíng。
盘花蜀锦伤心色,子夜吴歌断肠声。pán huā shǔ jǐn shāng xīn sè,zi yè wú gē duàn cháng shēng。
红闺紫塞三秋恨,碣石潇湘万里情。hóng guī zǐ sāi sān qiū hèn,jié shí xiāo xiāng wàn lǐ qíng。
年年先向离人满,岁岁还依愁处生。nián nián xiān xiàng lí rén mǎn,suì suì hái yī chóu chù shēng。
年年岁岁秋自好,独怜娇黛无人扫。nián nián suì suì qiū zì hǎo,dú lián jiāo dài wú rén sǎo。
未有容颜斗月华,自分弃掷同秋草。wèi yǒu róng yán dòu yuè huá,zì fēn qì zhì tóng qiū cǎo。
桂魄有恨不长圆,嫦娥无药应先老。guì pò yǒu hèn bù zhǎng yuán,cháng é wú yào yīng xiān lǎo。
愿得秋光守翠帏,愿随流景送君衣。yuàn dé qiū guāng shǒu cuì wéi,yuàn suí liú jǐng sòng jūn yī。
与君并蒂原并吐,与君双凤不双飞。yǔ jūn bìng dì yuán bìng tǔ,yǔ jūn shuāng fèng bù shuāng fēi。
江南荡子无消息,龙城征成几时归。jiāng nán dàng zi wú xiāo xī,lóng chéng zhēng chéng jǐ shí guī。
胡风刁斗愁闻雁,闺月帘栊懒上机。hú fēng diāo dòu chóu wén yàn,guī yuè lián lóng lǎn shàng jī。
亦有当垆敛青娥,授色留宾态转多。yì yǒu dāng lú liǎn qīng é,shòu sè liú bīn tài zhuǎn duō。
双燕有雏辞社去,孤鸳无偶奈秋何。shuāng yàn yǒu chú cí shè qù,gū yuān wú ǒu nài qiū hé。
已见回文传锦字,更闻尺素托流波。yǐ jiàn huí wén chuán jǐn zì,gèng wén chǐ sù tuō liú bō。
不道人间恨洛浦,定知天上隔银河。bù dào rén jiān hèn luò pǔ,dìng zhī tiān shàng gé yín hé。
愁来白帢连巾温,泣罢青衫挟瑟歌。chóu lái bái qià lián jīn wēn,qì bà qīng shān xié sè gē。
歌已阕,月西倾,一年看,一度新。gē yǐ què,yuè xī qīng,yī nián kàn,yī dù xīn。
汉武秦皇消不得,却寻方士学仙人。hàn wǔ qín huáng xiāo bù dé,què xún fāng shì xué xiān rén。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

赠高峰

袁宏道

捉得松为柄,粘来纸作衾。zhuō dé sōng wèi bǐng,zhān lái zhǐ zuò qīn。
山云娇老态,溪水有无心。shān yún jiāo lǎo tài,xī shuǐ yǒu wú xīn。
挂锡沉香树,安禅天竹林。guà xī chén xiāng shù,ān chán tiān zhú lín。
西来闲会取,空迹寄飞禽。xī lái xián huì qǔ,kōng jì jì fēi qín。

赠海禅

袁宏道

海公知道者,闲雅好威仪。hǎi gōng zhī dào zhě,xián yǎ hǎo wēi yí。
饷客云千斛,论心棒一枝。xiǎng kè yún qiān hú,lùn xīn bàng yī zhī。
岂无真法友,毕竟所依谁。qǐ wú zhēn fǎ yǒu,bì jìng suǒ yī shuí。
余亦贪佛去,因君乞圣师。yú yì tān fú qù,yīn jūn qǐ shèng shī。

宿双清庒赠印上人

袁宏道

百折琉璃沸,千峰帝网罗。bǎi zhé liú lí fèi,qiān fēng dì wǎng luó。
更忧尘界少,却碍岭云多。gèng yōu chén jiè shǎo,què ài lǐng yún duō。
说法乌成马,穷源水是波。shuō fǎ wū chéng mǎ,qióng yuán shuǐ shì bō。
死关真个死,赚尔儿孙何。sǐ guān zhēn gè sǐ,zhuàn ěr ér sūn hé。

赠莲小师

袁宏道

解法生明本,登山熟导师。jiě fǎ shēng míng běn,dēng shān shú dǎo shī。
闭门常礼忏,会境也题诗。bì mén cháng lǐ chàn,huì jìng yě tí shī。
耘石分香草,煎花供茗糜。yún shí fēn xiāng cǎo,jiān huā gōng míng mí。
人天一只眼,望汝小厮儿。rén tiān yī zhǐ yǎn,wàng rǔ xiǎo sī ér。

潘庚生馆同诸公得钱字

袁宏道

山色重重冶,云容片片鲜。shān sè zhòng zhòng yě,yún róng piàn piàn xiān。
花风香水气,梅雨润苔钱。huā fēng xiāng shuǐ qì,méi yǔ rùn tái qián。
茶别松萝味,兰销鹊尾烟。chá bié sōng luó wèi,lán xiāo què wěi yān。
每于诗外旨,悟得句中禅。měi yú shī wài zhǐ,wù dé jù zhōng chán。

赠景升

袁宏道

麈柄韵如屑,匡床味似禅。zhǔ bǐng yùn rú xiè,kuāng chuáng wèi shì chán。
闲惟追酒伴,忙亦检诗编。xián wéi zhuī jiǔ bàn,máng yì jiǎn shī biān。
是客皆停辙,何人不道贤。shì kè jiē tíng zhé,hé rén bù dào xián。
聪明事事有,大抵只无钱。cōng míng shì shì yǒu,dà dǐ zhǐ wú qián。

宿落石台山房

袁宏道

苍翠垂三亩,凉阴可一庭。cāng cuì chuí sān mǔ,liáng yīn kě yī tíng。
茶烟和雾出,灯影入流青。chá yān hé wù chū,dēng yǐng rù liú qīng。
快眼山容熟,蒸岩雨气腥。kuài yǎn shān róng shú,zhēng yán yǔ qì xīng。
溪声寒到枕,阖户了遗经。xī shēng hán dào zhěn,hé hù le yí jīng。

宿落石台山房

袁宏道

不独林园胜,居停更可儿。bù dú lín yuán shèng,jū tíng gèng kě ér。
云生卧地石,山压傍墙枝。yún shēng wò dì shí,shān yā bàng qiáng zhī。
字母逢僧转,文心问水知。zì mǔ féng sēng zhuǎn,wén xīn wèn shuǐ zhī。
看君举业好,岐路不须疑。kàn jūn jǔ yè hǎo,qí lù bù xū yí。

泛溪

袁宏道

小筏平如舫,文纱蔽赤栏。xiǎo fá píng rú fǎng,wén shā bì chì lán。
只贪下水易,谁识上滩难。zhǐ tān xià shuǐ yì,shuí shí shàng tān nán。
蕨粉和为馔,石班鲙作盘。jué fěn hé wèi zhuàn,shí bān kuài zuò pán。
梅天多骤雨,重来晚亦寒。méi tiān duō zhòu yǔ,zhòng lái wǎn yì hán。

新安江

袁宏道

一里垂千折,一山近万盘。yī lǐ chuí qiān zhé,yī shān jìn wàn pán。
草髡和尚岭,石腐秀才滩。cǎo kūn hé shàng lǐng,shí fǔ xiù cái tān。
入峡逢天小,投厓叹鸟难。rù xiá féng tiān xiǎo,tóu yá tàn niǎo nán。
轻舟薄似纸,未惯也心寒。qīng zhōu báo shì zhǐ,wèi guàn yě xīn hán。

新安江

袁宏道

咫尺愁溪尽,萦回觉路疑。zhǐ chǐ chóu xī jǐn,yíng huí jué lù yí。
小舟尖似履,细缆密如丝。xiǎo zhōu jiān shì lǚ,xì lǎn mì rú sī。
下水贪奇峻,归舟叹崄巇。xià shuǐ tān qí jùn,guī zhōu tàn xiǎn xī。
相逢不用羡,亦有放流时。xiāng féng bù yòng xiàn,yì yǒu fàng liú shí。

新安江

袁宏道

怪石穿江出,江寒石亦寒。guài shí chuān jiāng chū,jiāng hán shí yì hán。
或从舟底见,或作假山看。huò cóng zhōu dǐ jiàn,huò zuò jiǎ shān kàn。
聚客多茶店,逢人上米滩。jù kè duō chá diàn,féng rén shàng mǐ tān。
溪流虽较险,下水也平安。xī liú suī jiào xiǎn,xià shuǐ yě píng ān。

新安江

袁宏道

浪恶石尤恶,肤青骨亦青。làng è shí yóu è,fū qīng gǔ yì qīng。
玄岩听鬼语,野烧炙龙醒。xuán yán tīng guǐ yǔ,yě shāo zhì lóng xǐng。
树古疑唐族,碑攲或宋铭。shù gǔ yí táng zú,bēi qī huò sòng míng。
可知太白老,浪说有猩猩。kě zhī tài bái lǎo,làng shuō yǒu xīng xīng。

新安江

袁宏道

市郭全然少,崖邹大底同。shì guō quán rán shǎo,yá zōu dà dǐ tóng。
溪云千片黑,山火一丝红。xī yún qiān piàn hēi,shān huǒ yī sī hóng。
暴雨蒸沙气,高岩返去风。bào yǔ zhēng shā qì,gāo yán fǎn qù fēng。
骤来应骤解,昨夜月如弓。zhòu lái yīng zhòu jiě,zuó yè yuè rú gōng。

新安江

袁宏道

山都吟复笑,猩语是耶非。shān dōu yín fù xiào,xīng yǔ shì yé fēi。
易黑江湖面,纯青客旅衣。yì hēi jiāng hú miàn,chún qīng kè lǚ yī。
草根鱼子长,沙末燕儿飞。cǎo gēn yú zi zhǎng,shā mò yàn ér fēi。
家信云梢去,郎归计日归。jiā xìn yún shāo qù,láng guī jì rì guī。
1532«3456789»