古诗词

夏日刘元定邀同顾升伯沈仲润李长卿丘长孺集城西荷亭是日热甚得暴雨乃解

袁宏道

火龙吐燄烧青槐,繁鳞挟日战雌雷。huǒ lóng tǔ yàn shāo qīng huái,fán lín xié rì zhàn cí léi。
黑云蟠墨湿崔嵬,雨头未展风脚回。hēi yún pán mò shī cuī wéi,yǔ tóu wèi zhǎn fēng jiǎo huí。
羊角直上旋飞灰,鸣阶稀点大如杯。yáng jiǎo zhí shàng xuán fēi huī,míng jiē xī diǎn dà rú bēi。
泼天猛溜破枯苔,千荷叶翻净绿颓。pō tiān měng liū pò kū tái,qiān hé yè fān jìng lǜ tuí。
跳珠排沫纷喧豗,飞瀑出厓车啮街。tiào zhū pái mò fēn xuān huī,fēi pù chū yá chē niè jiē。
髯虬十,部影䰄,鳞甲鏦刃相摩推。rán qiú shí,bù yǐng sāi,lín jiǎ cōng rèn xiāng mó tuī。
匿床抱柱走童孩,舌腭虽张耳不谐。nì chuáng bào zhù zǒu tóng hái,shé è suī zhāng ěr bù xié。
破屏障身肌粟堆,半臂未到声频催。pò píng zhàng shēn jī sù duī,bàn bì wèi dào shēng pín cuī。
高堂虚冷无馀埃,蝇冻不飞栖梁煤。gāo táng xū lěng wú yú āi,yíng dòng bù fēi qī liáng méi。
平头次第陈罂罍,黑岑牟进羯鼓开。píng tóu cì dì chén yīng léi,hēi cén móu jìn jié gǔ kāi。
胡粉假姬上场米,宫纱浅袖雀头钗。hú fěn jiǎ jī shàng chǎng mǐ,gōng shā qiǎn xiù què tóu chāi。
当筵一笑红玫瑰,莲花过酒香流腮。dāng yán yī xiào hóng méi guī,lián huā guò jiǔ xiāng liú sāi。
错觥沓筹迭排诙,馀枝滴沥落生梅,门外青波没马台。cuò gōng dá chóu dié pái huī,yú zhī dī lì luò shēng méi,mén wài qīng bō méi mǎ tái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

雪中投宿栖隐寺寺去大冶五千里在乱山中

袁宏道

细数高低岭,闲询远近乡。xì shù gāo dī lǐng,xián xún yuǎn jìn xiāng。
山烟随涧出,松火隔林香。shān yān suí jiàn chū,sōng huǒ gé lín xiāng。
云冷莓苔殿,雪封萝薜墙。yún lěng méi tái diàn,xuě fēng luó bì qiáng。
里门通德近,谁与辟荒凉。lǐ mén tōng dé jìn,shuí yǔ pì huāng liáng。

立春日金牛道中

袁宏道

田夫辍耒耜,红女停机梭。tián fū chuò lěi sì,hóng nǚ tíng jī suō。
士人废简编,官吏罢征科。shì rén fèi jiǎn biān,guān lì bà zhēng kē。
商贾离廛肆,渔家收钓罗。shāng jiǎ lí chán sì,yú jiā shōu diào luó。
余独何人者,峻岭与危坡。yú dú hé rén zhě,jùn lǐng yǔ wēi pō。

汉阳过王章甫葵园和二仲韵

袁宏道

户外即遥岑,寒香渐出林。hù wài jí yáo cén,hán xiāng jiàn chū lín。
增池缘亩阔,疏竹为庭阴。zēng chí yuán mǔ kuò,shū zhú wèi tíng yīn。
烟雪裁为句,风泉写入琴。yān xuě cái wèi jù,fēng quán xiě rù qín。
欲知桐性老,火里试焦音。yù zhī tóng xìng lǎo,huǒ lǐ shì jiāo yīn。

舟中除夕忆李安人

袁宏道

客里逢除夕,灯前少故人。kè lǐ féng chú xī,dēng qián shǎo gù rén。
乍如云没海,忽似影离身。zhà rú yún méi hǎi,hū shì yǐng lí shēn。
满褶衣衫泪,半年河渚尘。mǎn zhě yī shān lèi,bàn nián hé zhǔ chén。
井枯泉脉在,栋老燕巢新。jǐng kū quán mài zài,dòng lǎo yàn cháo xīn。

王章甫送余石头口因共游赤壁章甫将归读书九峰山

袁宏道

小舫沙棠楫,矶头试一游。xiǎo fǎng shā táng jí,jī tóu shì yī yóu。
偶然偕郭李,不是吊曹刘。ǒu rán xié guō lǐ,bù shì diào cáo liú。
山色当陲出,江波载世流。shān sè dāng chuí chū,jiāng bō zài shì liú。
沉沙无折戟,应已化渔钩。chén shā wú zhé jǐ,yīng yǐ huà yú gōu。

王章甫送余石头口因共游赤壁章甫将归读书九峰山

袁宏道

晴柳烟江路,幽探喜共君。qíng liǔ yān jiāng lù,yōu tàn xǐ gòng jūn。
暮风歌鸟翮,春水玩鱼纹。mù fēng gē niǎo hé,chūn shuǐ wán yú wén。
石老犹含态,蛟闲不起云。shí lǎo yóu hán tài,jiāo xián bù qǐ yún。
沙头寻鹭侣,且莫话三分。shā tóu xún lù lǚ,qiě mò huà sān fēn。

王章甫送余石头口因共游赤壁章甫将归读书九峰山

袁宏道

一棹别乌林,高云去去深。yī zhào bié wū lín,gāo yún qù qù shēn。
易销唯黑发,未了是名心。yì xiāo wéi hēi fā,wèi le shì míng xīn。
洗墨桐花下,读书石壁阴。xǐ mò tóng huā xià,dú shū shí bì yīn。
明年定传写,千纸满璆琳。míng nián dìng chuán xiě,qiān zhǐ mǎn qiú lín。

柳浪馆杂咏

袁宏道

柳匝层层水,花纷曲曲堤。liǔ zā céng céng shuǐ,huā fēn qū qū dī。
古藤随意拙,熟鸟任情啼。gǔ téng suí yì zhuō,shú niǎo rèn qíng tí。
寄客诗题岳,招僧语隔溪。jì kè shī tí yuè,zhāo sēng yǔ gé xī。
菱蒲分外长,渐与竹栏齐。líng pú fēn wài zhǎng,jiàn yǔ zhú lán qí。

柳浪馆杂咏

袁宏道

偶然修竹里,新鸟一回闻。ǒu rán xiū zhú lǐ,xīn niǎo yī huí wén。
鸡下翻盆石,僧归语峤云。jī xià fān pén shí,sēng guī yǔ jiào yún。
纵风生水态,任月织波文。zòng fēng shēng shuǐ tài,rèn yuè zhī bō wén。
莫遣鸥凫去,频来只有君。mò qiǎn ōu fú qù,pín lái zhǐ yǒu jūn。

柳浪馆杂咏

袁宏道

饶水饶烟地,谅花临柳居。ráo shuǐ ráo yān dì,liàng huā lín liǔ jū。
经营成净社,穿凿架僧庐。jīng yíng chéng jìng shè,chuān záo jià sēng lú。
小作番唐像,闲堆农圃书。xiǎo zuò fān táng xiàng,xián duī nóng pǔ shū。
主人荤血断,鹤亦念溪鱼。zhǔ rén hūn xuè duàn,hè yì niàn xī yú。

柳浪馆杂咏

袁宏道

斋阁行将近,迂回又隔蹊。zhāi gé xíng jiāng jìn,yū huí yòu gé qī。
八窗中远水,万柳外长堤。bā chuāng zhōng yuǎn shuǐ,wàn liǔ wài zhǎng dī。
凿曲添鱼舍,芟枝减鹤栖。záo qū tiān yú shě,shān zhī jiǎn hè qī。
无人残暴汝,宜近亦宜低。wú rén cán bào rǔ,yí jìn yì yí dī。

过藕花庄

袁宏道

深院竹编墙,丛梢若个长。shēn yuàn zhú biān qiáng,cóng shāo ruò gè zhǎng。
入门溪雨溅,满路麦风香。rù mén xī yǔ jiàn,mǎn lù mài fēng xiāng。
好梦因凉得,闲愁到水忘。hǎo mèng yīn liáng dé,xián chóu dào shuǐ wàng。
因循二十载,来到藕花庄。yīn xún èr shí zài,lái dào ǒu huā zhuāng。

夏日同顾朗哉居士王遗狂游谢公岩主人于野宗侯留饮

袁宏道

只有烟林在,王家一事无。zhǐ yǒu yān lín zài,wáng jiā yī shì wú。
到门唯藓石,对语画山臞。dào mén wéi xiǎn shí,duì yǔ huà shān qú。
路失云相引,厓攲竹可扶。lù shī yún xiāng yǐn,yá qī zhú kě fú。
看人车马去,尘起是修途。kàn rén chē mǎ qù,chén qǐ shì xiū tú。

夏日同顾朗哉居士王遗狂游谢公岩主人于野宗侯留饮

袁宏道

莫损莓苔壁,长留翠倚空。mò sǔn méi tái bì,zhǎng liú cuì yǐ kōng。
云能供点缀,石自解玲珑。yún néng gōng diǎn zhuì,shí zì jiě líng lóng。
泉落当窗径,香生渡涧风。quán luò dāng chuāng jìng,xiāng shēng dù jiàn fēng。
楼台杳何许,树影有无中。lóu tái yǎo hé xǔ,shù yǐng yǒu wú zhōng。

登定州开元寺塔

袁宏道

孤塔三千级,俯身见鸟过。gū tǎ sān qiān jí,fǔ shēn jiàn niǎo guò。
但知天阔远,未许岫嵯峨。dàn zhī tiān kuò yuǎn,wèi xǔ xiù cuó é。
铃语闻沙塞,灯光射虏河。líng yǔ wén shā sāi,dēng guāng shè lǔ hé。
昔贤谁眺此,韩宋与东坡。xī xián shuí tiào cǐ,hán sòng yǔ dōng pō。