古诗词

夏日刘元定邀同顾升伯沈仲润李长卿丘长孺集城西荷亭是日热甚得暴雨乃解

袁宏道

火龙吐燄烧青槐,繁鳞挟日战雌雷。huǒ lóng tǔ yàn shāo qīng huái,fán lín xié rì zhàn cí léi。
黑云蟠墨湿崔嵬,雨头未展风脚回。hēi yún pán mò shī cuī wéi,yǔ tóu wèi zhǎn fēng jiǎo huí。
羊角直上旋飞灰,鸣阶稀点大如杯。yáng jiǎo zhí shàng xuán fēi huī,míng jiē xī diǎn dà rú bēi。
泼天猛溜破枯苔,千荷叶翻净绿颓。pō tiān měng liū pò kū tái,qiān hé yè fān jìng lǜ tuí。
跳珠排沫纷喧豗,飞瀑出厓车啮街。tiào zhū pái mò fēn xuān huī,fēi pù chū yá chē niè jiē。
髯虬十,部影䰄,鳞甲鏦刃相摩推。rán qiú shí,bù yǐng sāi,lín jiǎ cōng rèn xiāng mó tuī。
匿床抱柱走童孩,舌腭虽张耳不谐。nì chuáng bào zhù zǒu tóng hái,shé è suī zhāng ěr bù xié。
破屏障身肌粟堆,半臂未到声频催。pò píng zhàng shēn jī sù duī,bàn bì wèi dào shēng pín cuī。
高堂虚冷无馀埃,蝇冻不飞栖梁煤。gāo táng xū lěng wú yú āi,yíng dòng bù fēi qī liáng méi。
平头次第陈罂罍,黑岑牟进羯鼓开。píng tóu cì dì chén yīng léi,hēi cén móu jìn jié gǔ kāi。
胡粉假姬上场米,宫纱浅袖雀头钗。hú fěn jiǎ jī shàng chǎng mǐ,gōng shā qiǎn xiù què tóu chāi。
当筵一笑红玫瑰,莲花过酒香流腮。dāng yán yī xiào hóng méi guī,lián huā guò jiǔ xiāng liú sāi。
错觥沓筹迭排诙,馀枝滴沥落生梅,门外青波没马台。cuò gōng dá chóu dié pái huī,yú zhī dī lì luò shēng méi,mén wài qīng bō méi mǎ tái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

滴沥蓬书壁

袁宏道

蓬形如广字,石骨间沙砾。péng xíng rú guǎng zì,shí gǔ jiān shā lì。
泉脉似融冰,飘空偶一滴。quán mài shì róng bīng,piāo kōng ǒu yī dī。

别洪子兼寄吴临川

袁宏道

暮雨复朝烟,送君江水边。mù yǔ fù cháo yān,sòng jūn jiāng shuǐ biān。
故人如问讯,道我忆临川。gù rén rú wèn xùn,dào wǒ yì lín chuān。

龙湖师

袁宏道

卜日轻为别,重来未有期。bo rì qīng wèi bié,zhòng lái wèi yǒu qī。
出门馀泪眼,终不是男儿。chū mén yú lèi yǎn,zhōng bù shì nán ér。

龙湖师

袁宏道

惜别在今朝,车马去遥遥。xī bié zài jīn cháo,chē mǎ qù yáo yáo。
一行一回首,踟蹰过板桥。yī xíng yī huí shǒu,chí chú guò bǎn qiáo。

龙湖师

袁宏道

郁郁西陵路,迢迢在何许。yù yù xī líng lù,tiáo tiáo zài hé xǔ。
不及寒潭石,朝夕共君语。bù jí hán tán shí,cháo xī gòng jūn yǔ。

龙湖师

袁宏道

浪迹滞黄州,壮心成白首。làng jì zhì huáng zhōu,zhuàng xīn chéng bái shǒu。
君逢袁老尼,肯语广陵否。jūn féng yuán lǎo ní,kěn yǔ guǎng líng fǒu。

龙湖师

袁宏道

鱼书曾有约,千里若为函。yú shū céng yǒu yuē,qiān lǐ ruò wèi hán。
潇湘无限水,不遣到龙潭。xiāo xiāng wú xiàn shuǐ,bù qiǎn dào lóng tán。

龙湖师

袁宏道

兄弟为知己,同袍若比邻。xiōng dì wèi zhī jǐ,tóng páo ruò bǐ lín。
出门去亦易,只愁加一身。chū mén qù yì yì,zhǐ chóu jiā yī shēn。

龙湖师

袁宏道

死去君何恨,藏书大得名。sǐ qù jūn hé hèn,cáng shū dà dé míng。
纷纷薄俗子,相激转相成。fēn fēn báo sú zi,xiāng jī zhuǎn xiāng chéng。

龙湖师

袁宏道

君意不在书,著书为谁子。jūn yì bù zài shū,zhù shū wèi shuí zi。
安得东南风,吹君渡湘水。ān dé dōng nán fēng,chuī jūn dù xiāng shuǐ。

同无念过二圣寺

袁宏道

自从智者去,宝珠曾游此。zì cóng zhì zhě qù,bǎo zhū céng yóu cǐ。
今日无念来,添一故事矣。jīn rì wú niàn lái,tiān yī gù shì yǐ。

同无念过二圣寺

袁宏道

长者即维摩,和尚似鹫子。zhǎng zhě jí wéi mó,hé shàng shì jiù zi。
中有妙音人,可比散花女。zhōng yǒu miào yīn rén,kě bǐ sàn huā nǚ。

十二月十八日至蕲阳舍舟从兴国走咸宁道出金牛镇山路如刀脊飞雪浸肤舆人艰窘几不能步然千峰缀雪或如鸦鵛或如积琼亦行役之一快也道中随事口占遂得十六绝句

袁宏道

江行值逆风,陆行招雪雨。jiāng xíng zhí nì fēng,lù xíng zhāo xuě yǔ。
何适不艰难,弱夫挽强弩。hé shì bù jiān nán,ruò fū wǎn qiáng nǔ。

十二月十八日至蕲阳舍舟从兴国走咸宁道出金牛镇山路如刀脊飞雪浸肤舆人艰窘几不能步然千峰缀雪或如鸦鵛或如积琼亦行役之一快也道中随事口占遂得十六绝句

袁宏道

袖里藏香茗,橐中具糗粮。xiù lǐ cáng xiāng míng,tuó zhōng jù qiǔ liáng。
出门无一有,始觉老妻亡。chū mén wú yī yǒu,shǐ jué lǎo qī wáng。

十二月十八日至蕲阳舍舟从兴国走咸宁道出金牛镇山路如刀脊飞雪浸肤舆人艰窘几不能步然千峰缀雪或如鸦鵛或如积琼亦行役之一快也道中随事口占遂得十六绝句

袁宏道

野竹根连石,村姑语带蛮。yě zhú gēn lián shí,cūn gū yǔ dài mán。
役夫前指我,此是小丫山。yì fū qián zhǐ wǒ,cǐ shì xiǎo yā shān。