古诗词

夏日刘元定邀同顾升伯沈仲润李长卿丘长孺集城西荷亭是日热甚得暴雨乃解

袁宏道

火龙吐燄烧青槐,繁鳞挟日战雌雷。huǒ lóng tǔ yàn shāo qīng huái,fán lín xié rì zhàn cí léi。
黑云蟠墨湿崔嵬,雨头未展风脚回。hēi yún pán mò shī cuī wéi,yǔ tóu wèi zhǎn fēng jiǎo huí。
羊角直上旋飞灰,鸣阶稀点大如杯。yáng jiǎo zhí shàng xuán fēi huī,míng jiē xī diǎn dà rú bēi。
泼天猛溜破枯苔,千荷叶翻净绿颓。pō tiān měng liū pò kū tái,qiān hé yè fān jìng lǜ tuí。
跳珠排沫纷喧豗,飞瀑出厓车啮街。tiào zhū pái mò fēn xuān huī,fēi pù chū yá chē niè jiē。
髯虬十,部影䰄,鳞甲鏦刃相摩推。rán qiú shí,bù yǐng sāi,lín jiǎ cōng rèn xiāng mó tuī。
匿床抱柱走童孩,舌腭虽张耳不谐。nì chuáng bào zhù zǒu tóng hái,shé è suī zhāng ěr bù xié。
破屏障身肌粟堆,半臂未到声频催。pò píng zhàng shēn jī sù duī,bàn bì wèi dào shēng pín cuī。
高堂虚冷无馀埃,蝇冻不飞栖梁煤。gāo táng xū lěng wú yú āi,yíng dòng bù fēi qī liáng méi。
平头次第陈罂罍,黑岑牟进羯鼓开。píng tóu cì dì chén yīng léi,hēi cén móu jìn jié gǔ kāi。
胡粉假姬上场米,宫纱浅袖雀头钗。hú fěn jiǎ jī shàng chǎng mǐ,gōng shā qiǎn xiù què tóu chāi。
当筵一笑红玫瑰,莲花过酒香流腮。dāng yán yī xiào hóng méi guī,lián huā guò jiǔ xiāng liú sāi。
错觥沓筹迭排诙,馀枝滴沥落生梅,门外青波没马台。cuò gōng dá chóu dié pái huī,yú zhī dī lì luò shēng méi,mén wài qīng bō méi mǎ tái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

夜饮邹金吾家

袁宏道

夜深歌起碧油幢,部部争先那肯降。yè shēn gē qǐ bì yóu chuáng,bù bù zhēng xiān nà kěn jiàng。
阅尽龟兹诸乐府,却翻新谱按南腔。yuè jǐn guī zī zhū lè fǔ,què fān xīn pǔ àn nán qiāng。

见宫监走马

袁宏道

苜蓿风高万马齐,东华门里映花嘶。mù xu fēng gāo wàn mǎ qí,dōng huá mén lǐ yìng huā sī。
平明挟弹西园去,白日晴翻碧玉蹄。píng míng xié dàn xī yuán qù,bái rì qíng fān bì yù tí。

登啸台

袁宏道

青峰如面洗溪纹,石上鸾音久不闻。qīng fēng rú miàn xǐ xī wén,shí shàng luán yīn jiǔ bù wén。
欲向先生借天匕,嵩山烟雨华山云。yù xiàng xiān shēng jiè tiān bǐ,sōng shān yān yǔ huá shān yún。

闻箫

袁宏道

江上清声入夜哀,潜虬初泣雁初回。jiāng shàng qīng shēng rù yè āi,qián qiú chū qì yàn chū huí。
前山月起青如黛,怕有幽人骑凤来。qián shān yuè qǐ qīng rú dài,pà yǒu yōu rén qí fèng lái。

戏题君山

袁宏道

洞庭湖水日潺湲,肠断湘妃竟不还。dòng tíng hú shuǐ rì chán yuán,cháng duàn xiāng fēi jìng bù hái。
千里苍梧常在眼,君山真作望夫山。qiān lǐ cāng wú cháng zài yǎn,jūn shān zhēn zuò wàng fū shān。

余凡两度阻雨冲霄观俱为访龙湖师戏题壁上

袁宏道

江树萧森江水长,今朝风雨又潇湘。jiāng shù xiāo sēn jiāng shuǐ zhǎng,jīn cháo fēng yǔ yòu xiāo xiāng。
冲霄道上迎门揖,笑指看花前度郎。chōng xiāo dào shàng yíng mén yī,xiào zhǐ kàn huā qián dù láng。

余凡两度阻雨冲霄观俱为访龙湖师戏题壁上

袁宏道

我从观里拜青牛,忽忆龙湖老比丘。wǒ cóng guān lǐ bài qīng niú,hū yì lóng hú lǎo bǐ qiū。
李贽便为今李耳,西陵还似古西周。lǐ zhì biàn wèi jīn lǐ ěr,xī líng hái shì gǔ xī zhōu。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

雕题蔽日楯连云,曾见英雄话使君。diāo tí bì rì dùn lián yún,céng jiàn yīng xióng huà shǐ jūn。
近日骚坛谁鼎足,眼中依旧是三分。jìn rì sāo tán shuí dǐng zú,yǎn zhōng yī jiù shì sān fēn。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

土蚀霜凋字半涂,云霞千古润肌肤。tǔ shí shuāng diāo zì bàn tú,yún xiá qiān gǔ rùn jī fū。
丰城狱底浑闲物,供得张华用也无。fēng chéng yù dǐ hún xián wù,gōng dé zhāng huá yòng yě wú。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

池波为墨笔为坟,争似卿家老右军。chí bō wèi mò bǐ wèi fén,zhēng shì qīng jiā lǎo yòu jūn。
我是汉朝金日磾,粗毫焉可试罗文。wǒ shì hàn cháo jīn rì dī,cū háo yān kě shì luó wén。

黄昭质宪使得铜雀败瓦割而为三一以寄乃兄平倩其二遗余及小修弟

袁宏道

卯君囊却上公车,梵宇毗邪应满庐。mǎo jūn náng què shàng gōng chē,fàn yǔ pí xié yīng mǎn lú。
白笑蒙庄老弟子,南华又作一通书。bái xiào méng zhuāng lǎo dì zi,nán huá yòu zuò yī tōng shū。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

看罢南徐紫锦埋,钗亭碧股又催开。kàn bà nán xú zǐ jǐn mái,chāi tíng bì gǔ yòu cuī kāi。
旋心缬子纷难识,唤取维扬旧谱来。xuán xīn xié zi fēn nán shí,huàn qǔ wéi yáng jiù pǔ lái。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

雪色玲珑照地华,飞觥走兕疾如车。xuě sè líng lóng zhào dì huá,fēi gōng zǒu sì jí rú chē。
等闲倒却春三瓮,未了东轩士角花。děng xián dào què chūn sān wèng,wèi le dōng xuān shì jiǎo huā。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

百千新艳一时开,那遣花妖不下来。bǎi qiān xīn yàn yī shí kāi,nà qiǎn huā yāo bù xià lái。
好与扶筇枝上去,花头处处有楼台。hǎo yǔ fú qióng zhī shàng qù,huā tóu chù chù yǒu lóu tái。

惠安伯园亭看芍药开至数十万聊述数绝以纪其盛兼赠主人

袁宏道

花勋难树亦难酬,炙雪浇风老未休。huā xūn nán shù yì nán chóu,zhì xuě jiāo fēng lǎo wèi xiū。
给与扫香十万户,灵芳国里古诸侯。gěi yǔ sǎo xiāng shí wàn hù,líng fāng guó lǐ gǔ zhū hóu。