古诗词

夏日刘元定邀同顾升伯沈仲润李长卿丘长孺集城西荷亭是日热甚得暴雨乃解

袁宏道

火龙吐燄烧青槐,繁鳞挟日战雌雷。huǒ lóng tǔ yàn shāo qīng huái,fán lín xié rì zhàn cí léi。
黑云蟠墨湿崔嵬,雨头未展风脚回。hēi yún pán mò shī cuī wéi,yǔ tóu wèi zhǎn fēng jiǎo huí。
羊角直上旋飞灰,鸣阶稀点大如杯。yáng jiǎo zhí shàng xuán fēi huī,míng jiē xī diǎn dà rú bēi。
泼天猛溜破枯苔,千荷叶翻净绿颓。pō tiān měng liū pò kū tái,qiān hé yè fān jìng lǜ tuí。
跳珠排沫纷喧豗,飞瀑出厓车啮街。tiào zhū pái mò fēn xuān huī,fēi pù chū yá chē niè jiē。
髯虬十,部影䰄,鳞甲鏦刃相摩推。rán qiú shí,bù yǐng sāi,lín jiǎ cōng rèn xiāng mó tuī。
匿床抱柱走童孩,舌腭虽张耳不谐。nì chuáng bào zhù zǒu tóng hái,shé è suī zhāng ěr bù xié。
破屏障身肌粟堆,半臂未到声频催。pò píng zhàng shēn jī sù duī,bàn bì wèi dào shēng pín cuī。
高堂虚冷无馀埃,蝇冻不飞栖梁煤。gāo táng xū lěng wú yú āi,yíng dòng bù fēi qī liáng méi。
平头次第陈罂罍,黑岑牟进羯鼓开。píng tóu cì dì chén yīng léi,hēi cén móu jìn jié gǔ kāi。
胡粉假姬上场米,宫纱浅袖雀头钗。hú fěn jiǎ jī shàng chǎng mǐ,gōng shā qiǎn xiù què tóu chāi。
当筵一笑红玫瑰,莲花过酒香流腮。dāng yán yī xiào hóng méi guī,lián huā guò jiǔ xiāng liú sāi。
错觥沓筹迭排诙,馀枝滴沥落生梅,门外青波没马台。cuò gōng dá chóu dié pái huī,yú zhī dī lì luò shēng méi,mén wài qīng bō méi mǎ tái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

人日同度门发足上玉泉

袁宏道

烧却门符纸,匝地竞如蚁。shāo què mén fú zhǐ,zā dì jìng rú yǐ。
青眉稚齿儿,堂上诵夫子。qīng méi zhì chǐ ér,táng shàng sòng fū zi。
余也亦皇皇,趁时治山水。yú yě yì huáng huáng,chèn shí zhì shān shuǐ。
瓢笠共山僧,缁衣附行李。piáo lì gòng shān sēng,zī yī fù xíng lǐ。
是壑即吾居,是云即吾市。shì hè jí wú jū,shì yún jí wú shì。
逸思触东风,吐若争春蕊。yì sī chù dōng fēng,tǔ ruò zhēng chūn ruǐ。
冒霜遵修途,十里黄埃起。mào shuāng zūn xiū tú,shí lǐ huáng āi qǐ。

人日同度门发足上玉泉

袁宏道

西眉东衡匡,天公赐我履。xī méi dōng héng kuāng,tiān gōng cì wǒ lǚ。
道远不能从,玉泉且经始。dào yuǎn bù néng cóng,yù quán qiě jīng shǐ。
几年说堆蓝,未语颊先起。jǐ nián shuō duī lán,wèi yǔ jiá xiān qǐ。
梦中见青溪,石泉带雪洗。mèng zhōng jiàn qīng xī,shí quán dài xuě xǐ。
叠身智者洞,和我先乡里。dié shēn zhì zhě dòng,hé wǒ xiān xiāng lǐ。
乡人说乡事,真切弥可喜。xiāng rén shuō xiāng shì,zhēn qiè mí kě xǐ。
问我氏伊何,作讲堂者是。wèn wǒ shì yī hé,zuò jiǎng táng zhě shì。

白香山二十四岁作感时诗余今正其时矣仍次其韵

袁宏道

少年沐新发,郁若青莎地。shǎo nián mù xīn fā,yù ruò qīng shā dì。
一朝盆水中,霜缕忽三四。yī cháo pén shuǐ zhōng,shuāng lǚ hū sān sì。
辟如百里途,行行半将至。pì rú bǎi lǐ tú,xíng xíng bàn jiāng zhì。
视老犹壮容,比少已憔悴。shì lǎo yóu zhuàng róng,bǐ shǎo yǐ qiáo cuì。
是身如肉邮,皮毛聊客寄。shì shēn rú ròu yóu,pí máo liáo kè jì。
微宫复寄身,寄与寄为二。wēi gōng fù jì shēn,jì yǔ jì wèi èr。
浮云崎太空,种种非作意。fú yún qí tài kōng,zhǒng zhǒng fēi zuò yì。
鳞鬣及鬘鬟,散时等一气。lín liè jí mán huán,sàn shí děng yī qì。
为乐供朱颜,及时勿回避。wèi lè gōng zhū yán,jí shí wù huí bì。
青山好景光,花木饶情致。qīng shān hǎo jǐng guāng,huā mù ráo qíng zhì。
我有战老策,胜之以无累。wǒ yǒu zhàn lǎo cè,shèng zhī yǐ wú lèi。
胸中贮活春,不糟自然醉。xiōng zhōng zhù huó chūn,bù zāo zì rán zuì。
虚舟荡远波,从天作升坠。xū zhōu dàng yuǎn bō,cóng tiān zuò shēng zhuì。

天柱峰谒帝

袁宏道

除却善法堂,人间无此丽。chú què shàn fǎ táng,rén jiān wú cǐ lì。
甍题铸黄金,玉版花纹地。méng tí zhù huáng jīn,yù bǎn huā wén dì。
羲和曳长轮,锐碧返笼辔。xī hé yè zhǎng lún,ruì bì fǎn lóng pèi。
霞里召仙官,飞断青溪翅。xiá lǐ zhào xiān guān,fēi duàn qīng xī chì。
茫茫诸夏人,绡绮被山翠。máng máng zhū xià rén,xiāo qǐ bèi shān cuì。
号呼夹笙镛,醒却天娥睡。hào hū jiā shēng yōng,xǐng què tiān é shuì。
燔珠薪水沉,千里薰燎气。fán zhū xīn shuǐ chén,qiān lǐ xūn liáo qì。
长髯老真人,晓畅天家事。zhǎng rán lǎo zhēn rén,xiǎo chàng tiān jiā shì。
逸典绝云亭,功高七十二。yì diǎn jué yún tíng,gōng gāo qī shí èr。
鞭山驾鼋鼍,一笑秦皇帝。biān shān jià yuán tuó,yī xiào qín huáng dì。

南岩

袁宏道

珠题嵌绝辟,人巧依天匠。zhū tí qiàn jué pì,rén qiǎo yī tiān jiàng。
峭绿叠颓岚,青天怯磨荡。qiào lǜ dié tuí lán,qīng tiān qiè mó dàng。
蒙蒙太始云,旷劫相酝酿。méng méng tài shǐ yún,kuàng jié xiāng yùn niàng。
一自辟玄宫,斧作仙家障。yī zì pì xuán gōng,fǔ zuò xiān jiā zhàng。
苍峦夹攲窦,高天入盆盎。cāng luán jiā qī dòu,gāo tiān rù pén àng。
终古容清虚,诸仙几回丧。zhōng gǔ róng qīng xū,zhū xiān jǐ huí sàng。
真人将上升,先此规图样。zhēn rén jiāng shàng shēng,xiān cǐ guī tú yàng。
十二楼五城,某天如某嶂。shí èr lóu wǔ chéng,mǒu tiān rú mǒu zhàng。
宫成付黄冠,仙邮侈供帐。gōng chéng fù huáng guān,xiān yóu chǐ gōng zhàng。
道装俗须眉,只此输天上。dào zhuāng sú xū méi,zhǐ cǐ shū tiān shàng。

游玉虚岩

袁宏道

一壁绣烟霜,石老??露。yī bì xiù yān shuāng,shí lǎo lù。
蜕骨留空岩,青山也仙去。tuì gǔ liú kōng yán,qīng shān yě xiān qù。
或纤削而清,或高古而怒。huò xiān xuē ér qīng,huò gāo gǔ ér nù。
瘦过必成妍,喜极多由怖。shòu guò bì chéng yán,xǐ jí duō yóu bù。
咽者为奔白,沽者为杉树。yàn zhě wèi bēn bái,gū zhě wèi shān shù。
种种出天成,幽奇互遭遇。zhǒng zhǒng chū tiān chéng,yōu qí hù zāo yù。
翘首告仙真,此地好流寓。qiào shǒu gào xiān zhēn,cǐ dì hǎo liú yù。
未必三神山,有此奇绝处。wèi bì sān shén shān,yǒu cǐ qí jué chù。

月下

袁宏道

明月照我身,宿鹭熟吾貌。míng yuè zhào wǒ shēn,sù lù shú wú mào。
床几落柯文,临风忽一笑。chuáng jǐ luò kē wén,lín fēng hū yī xiào。
净月贮空潭,如以照䘖照。jìng yuè zhù kōng tán,rú yǐ zhào zhào。
递互发光明,幽阴洗晴耀。dì hù fā guāng míng,yōu yīn xǐ qíng yào。
面石张枯桐,自发凄寒调。miàn shí zhāng kū tóng,zì fā qī hán diào。
疾风传远林,万类振清窍。jí fēng chuán yuǎn lín,wàn lèi zhèn qīng qiào。

薙苇

袁宏道

柳塘三十亩,茭苇翳其半。liǔ táng sān shí mǔ,jiāo wěi yì qí bàn。
寒毛与垢瘢,蚀却青娥面。hán máo yǔ gòu bān,shí què qīng é miàn。
童子厉镰刃,飞光激流电。tóng zi lì lián rèn,fēi guāng jī liú diàn。
疾风卷残枯,倏忽青天见。jí fēng juǎn cán kū,shū hū qīng tiān jiàn。
照我池上人,露髻白团扇。zhào wǒ chí shàng rén,lù jì bái tuán shàn。
芰荷一族风,碧水千丈练。jì hé yī zú fēng,bì shuǐ qiān zhàng liàn。
送能入东溪,招鳖过西堰。sòng néng rù dōng xī,zhāo biē guò xī yàn。
鳞介授族行,知有蛟龙遁。lín jiè shòu zú xíng,zhī yǒu jiāo lóng dùn。

秋夜坐月水轩同龚散木刘绳之赋

袁宏道

一线露云棱,微光漾青树。yī xiàn lù yún léng,wēi guāng yàng qīng shù。
空翳与庭昏,总被风吹去。kōng yì yǔ tíng hūn,zǒng bèi fēng chuī qù。
虚栏当水心,是月流连处。xū lán dāng shuǐ xīn,shì yuè liú lián chù。
频夜厌清光,衣衫浣花露。pín yè yàn qīng guāng,yī shān huàn huā lù。
世间浓冶物,到眼即成故。shì jiān nóng yě wù,dào yǎn jí chéng gù。
无地不追随,只似如今遇。wú dì bù zhuī suí,zhǐ shì rú jīn yù。
空阶攲瘦石,寒影清而怒。kōng jiē qī shòu shí,hán yǐng qīng ér nù。
试问月中妃,鸡皮凡几度。shì wèn yuè zhōng fēi,jī pí fán jǐ dù。
抛却射乌儿,亿载牧寒兔。pāo què shè wū ér,yì zài mù hán tù。

谷日小集五弟春草堂得谷字限韵

袁宏道

七尺捐酒杯,一笑三万六。qī chǐ juān jiǔ bēi,yī xiào sān wàn liù。
红袖间缁衫,烟水叠丝肉。hóng xiù jiān zī shān,yān shuǐ dié sī ròu。
花光薰冷云,溪纹纬春縠。huā guāng xūn lěng yún,xī wén wěi chūn hú。
宁为去水鸥,不作在樊鹄。níng wèi qù shuǐ ōu,bù zuò zài fán gǔ。
帘波卷青天,高空堕寒玉。lián bō juǎn qīng tiān,gāo kōng duò hán yù。
铁板鹍鸡弦,长歌倚修目。tiě bǎn kūn jī xián,zhǎng gē yǐ xiū mù。
柳浪千本柳,腰肢舞不足。liǔ làng qiān běn liǔ,yāo zhī wǔ bù zú。
诞傲胎众讥,达者以为谷。dàn ào tāi zhòng jī,dá zhě yǐ wèi gǔ。

舟中望黄山

袁宏道

识面二十年,登临才半次。shí miàn èr shí nián,dēng lín cái bàn cì。
濡雨出层岚,未曾留一字。rú yǔ chū céng lán,wèi céng liú yī zì。
青山笑主人,何事近相易。qīng shān xiào zhǔ rén,hé shì jìn xiāng yì。
墨潘汗巉岏,数尽他家事。mò pān hàn chán wán,shù jǐn tā jiā shì。
主人忽沉想,为君搆幽丽。zhǔ rén hū chén xiǎng,wèi jūn gòu yōu lì。
兀然三四峰,反覆无可记。wù rán sān sì fēng,fǎn fù wú kě jì。
孱陵一万家,家家立生翠。càn líng yī wàn jiā,jiā jiā lì shēng cuì。
倍远倍高寒,淡冶如秋睡。bèi yuǎn bèi gāo hán,dàn yě rú qiū shuì。
昔我登郡楼,微芒见葱髻。xī wǒ dēng jùn lóu,wēi máng jiàn cōng jì。
越三峡而南,千里尽平地。yuè sān xiá ér nán,qiān lǐ jǐn píng dì。
见培塿则喜,何况发姿媚。jiàn péi lǒu zé xǐ,hé kuàng fā zī mèi。
见色不见山,此是山三昧。jiàn sè bù jiàn shān,cǐ shì shān sān mèi。

九日登高河洑山

袁宏道

高阁俯苍崖,下有花源路。gāo gé fǔ cāng yá,xià yǒu huā yuán lù。
料得避秦人,入山从此去。liào dé bì qín rén,rù shān cóng cǐ qù。
潭水洗山肤,肤尽红霞露。tán shuǐ xǐ shān fū,fū jǐn hóng xiá lù。
老蛟挟瘦石,千古盘涡怒。lǎo jiāo xié shòu shí,qiān gǔ pán wō nù。
溪上尽渔郎,谁识花流处。xī shàng jǐn yú láng,shuí shí huā liú chù。
事往白云新,人去青山故。shì wǎng bái yún xīn,rén qù qīng shān gù。
挂却茱萸囊,长啸倚丹树。guà què zhū yú náng,zhǎng xiào yǐ dān shù。

穿石

袁宏道

溪上望穿石,攲悬如瓮子。xī shàng wàng chuān shí,qī xuán rú wèng zi。
石底望溪山,山山如镜里。shí dǐ wàng xī shān,shān shān rú jìng lǐ。
平平翠叠中,一峰夭矫起。píng píng cuì dié zhōng,yī fēng yāo jiǎo qǐ。
淡与奇相值,幽艳忽无比。dàn yǔ qí xiāng zhí,yōu yàn hū wú bǐ。
鬼斧凿天真,刻意出新诡。guǐ fǔ záo tiān zhēn,kè yì chū xīn guǐ。
一处幻玲珑,千崖灿花蕊。yī chù huàn líng lóng,qiān yá càn huā ruǐ。
虚空不受云,飞仙无停趾。xū kōng bù shòu yún,fēi xiān wú tíng zhǐ。
唯有地籁风,终古来游止。wéi yǒu dì lài fēng,zhōng gǔ lái yóu zhǐ。
时时随落花,飘渡秦人水。shí shí suí luò huā,piāo dù qín rén shuǐ。

水心崖

袁宏道

狞龙负巨山,一往冰潭睡。níng lóng fù jù shān,yī wǎng bīng tán shuì。
春沬与秋澜,洗尽青山蜕。chūn mèi yǔ qiū lán,xǐ jǐn qīng shān tuì。
石肤鉴水光,递互发清丽。shí fū jiàn shuǐ guāng,dì hù fā qīng lì。
转盻分瘦妍,生动各有意。zhuǎn xì fēn shòu yán,shēng dòng gè yǒu yì。
我欲举铁网,拔出珊瑚翠。wǒ yù jǔ tiě wǎng,bá chū shān hú cuì。
付与种桃人,置之花深地。fù yǔ zhǒng táo rén,zhì zhī huā shēn dì。
他时携枰来,石上聊一戏。tā shí xié píng lái,shí shàng liáo yī xì。

桃花源和靖节韵

袁宏道

一笑叩烟岚,白云今几世。yī xiào kòu yān lán,bái yún jīn jǐ shì。
桃花不肯流,溪水无情逝。táo huā bù kěn liú,xī shuǐ wú qíng shì。
?开浑沌亡,朴散羲黄废。hé kāi hún dùn wáng,pǔ sàn xī huáng fèi。
青山一舍邮,仙家偶来憩。qīng shān yī shě yóu,xiān jiā ǒu lái qì。
白头老黄冠,茧手事耕艺。bái tóu lǎo huáng guān,jiǎn shǒu shì gēng yì。
呵呼随里胥,鞭笞了官蜕。hē hū suí lǐ xū,biān chī le guān tuì。
岫老鹧鹄斑,溪流琉璃吠。xiù lǎo zhè gǔ bān,xī liú liú lí fèi。
日供冠裳驺,宁晓芰荷掣。rì gōng guān shang zōu,níng xiǎo jì hé chè。
缅想紫芝人,骖云几相诣。miǎn xiǎng zǐ zhī rén,cān yún jǐ xiāng yì。
洞府帘堂深,云霞空凛厉。dòng fǔ lián táng shēn,yún xiá kōng lǐn lì。
天人一昏旦,人间百馀岁。tiān rén yī hūn dàn,rén jiān bǎi yú suì。
宇宙何不有,谩劳作聪慧。yǔ zhòu hé bù yǒu,mán láo zuò cōng huì。
迂儒饱世情,俗肠非境界。yū rú bǎo shì qíng,sú cháng fēi jìng jiè。
纷纷辨伪真,等为方内蔽。fēn fēn biàn wěi zhēn,děng wèi fāng nèi bì。
常闻列子风,可以驾烟外。cháng wén liè zi fēng,kě yǐ jià yān wài。
长驱入仙林,编觅心所契。zhǎng qū rù xiān lín,biān mì xīn suǒ qì。