古诗词

万寿寺观文皇旧钟

袁宏道

先皇举手移天毂,无冠少师鬓发秃。xiān huáng jǔ shǒu yí tiān gǔ,wú guān shǎo shī bìn fā tū。
已将周孔一齐州,更假释梵庇冥族。yǐ jiāng zhōu kǒng yī qí zhōu,gèng jiǎ shì fàn bì míng zú。
锤沙画蜡十许年,冶出洪钟二千斛。chuí shā huà là shí xǔ nián,yě chū hóng zhōng èr qiān hú。
光如寒涧腻如肌,贝叶灵文满胸腹。guāng rú hán jiàn nì rú jī,bèi yè líng wén mǎn xiōng fù。
字画生动笔简古,矫若游龙与翔鹄。zì huà shēng dòng bǐ jiǎn gǔ,jiǎo ruò yóu lóng yǔ xiáng gǔ。
外书佛母万真言,内写杂花八十轴。wài shū fú mǔ wàn zhēn yán,nèi xiě zá huā bā shí zhóu。
金刚般若七千字,几叶钟唇填不足。jīn gāng bān ruò qī qiān zì,jǐ yè zhōng chún tián bù zú。
南山伐尽觅悬椎,诸葛庙前刈古木。nán shān fá jǐn mì xuán chuí,zhū gé miào qián yì gǔ mù。
震开善法忉利宫,撼穷铁网莲花狱。zhèn kāi shàn fǎ dāo lì gōng,hàn qióng tiě wǎng lián huā yù。
鼎湖龙去几春秋,二百二回宫树绿。dǐng hú lóng qù jǐ chūn qiū,èr bǎi èr huí gōng shù lǜ。
蒸云炙日卧九朝,监寺优官谁敢触。zhēng yún zhì rì wò jiǔ cháo,jiān sì yōu guān shuí gǎn chù。
大材无用且沉声,吠蚓啼虫满山谷。dà cái wú yòng qiě chén shēng,fèi yǐn tí chóng mǎn shān gǔ。
今皇好古录断沟,琬琰天球充黄屋。jīn huáng hǎo gǔ lù duàn gōu,wǎn yǎn tiān qiú chōng huáng wū。
十龙不惜出禁林,万牛回首移山麓。shí lóng bù xī chū jìn lín,wàn niú huí shǒu yí shān lù。
沧海老霆行旧令,洛阳遗耇开新目。cāng hǎi lǎo tíng xíng jiù lìng,luò yáng yí gǒu kāi xīn mù。
西山但觉神奸潜,易水不闻金人哭。xī shān dàn jué shén jiān qián,yì shuǐ bù wén jīn rén kū。
道旁观者肩相摩,车骑数月犹驰逐。dào páng guān zhě jiān xiāng mó,chē qí shù yuè yóu chí zhú。
翠色苍寒欲映人,当时良匠岂天竺。cuì sè cāng hán yù yìng rén,dāng shí liáng jiàng qǐ tiān zhú。
万事粗疏谁不然,今人不堪为隶仆。wàn shì cū shū shuí bù rán,jīn rén bù kān wèi lì pū。
兴悲运慈又一朝,万鬼如闻离械梏。xīng bēi yùn cí yòu yī cháo,wàn guǐ rú wén lí xiè gù。
几时谏鼓似钟悬,尽拔苍生出沟渎。jǐ shí jiàn gǔ shì zhōng xuán,jǐn bá cāng shēng chū gōu dú。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

秋闺

袁宏道

秋色透罗帏,寒芳片片飞。qiū sè tòu luó wéi,hán fāng piàn piàn fēi。
蛩吟生暗壁,萤火度空机。qióng yín shēng àn bì,yíng huǒ dù kōng jī。
闺月流新照,帘霜换故衣。guī yuè liú xīn zhào,lián shuāng huàn gù yī。
征鸿与荡子,同去不同归。zhēng hóng yǔ dàng zi,tóng qù bù tóng guī。

漫兴

袁宏道

少年多浪迹,老大合幽栖。shǎo nián duō làng jì,lǎo dà hé yōu qī。
事业卑牛口,生涯尚马蹄。shì yè bēi niú kǒu,shēng yá shàng mǎ tí。
避人嘲自解,隐几物难齐。bì rén cháo zì jiě,yǐn jǐ wù nán qí。
每忆山中友,秋来好杖藜。měi yì shān zhōng yǒu,qiū lái hǎo zhàng lí。

漫兴

袁宏道

独往吾何有,狂痴世所怜。dú wǎng wú hé yǒu,kuáng chī shì suǒ lián。
一身书蠹后,万事酒杯前。yī shēn shū dù hòu,wàn shì jiǔ bēi qián。
礼乐从先进,交游附少年。lǐ lè cóng xiān jìn,jiāo yóu fù shǎo nián。
昨来益自喜,信口野狐禅。zuó lái yì zì xǐ,xìn kǒu yě hú chán。

江崩及城

袁宏道

城郭荒如许,迁来得几时。chéng guō huāng rú xǔ,qiān lái dé jǐ shí。
江通夔子国,潮打武侯祠。jiāng tōng kuí zi guó,cháo dǎ wǔ hóu cí。
六代馀封在,三分故里疑。liù dài yú fēng zài,sān fēn gù lǐ yí。
焉知深谷底,不有万山碑。yān zhī shēn gǔ dǐ,bù yǒu wàn shān bēi。

寄散材

袁宏道

只觉秋悲苦,那堪别赋工。zhǐ jué qiū bēi kǔ,nà kān bié fù gōng。
予瞻南去雁,尔望北来风。yǔ zhān nán qù yàn,ěr wàng běi lái fēng。
寒日疏篱菊,清霜落井桐。hán rì shū lí jú,qīng shuāng luò jǐng tóng。
江湖夕照里,登眺许谁同。jiāng hú xī zhào lǐ,dēng tiào xǔ shuí tóng。

寄杨敦初

袁宏道

野树吟秋日,江云送目初。yě shù yín qiū rì,jiāng yún sòng mù chū。
百年谁命驾,两地且传书。bǎi nián shuí mìng jià,liǎng dì qiě chuán shū。
潘岳功名薄,庄生吏体疏。pān yuè gōng míng báo,zhuāng shēng lì tǐ shū。
禅心知不减,挥麈近何如。chán xīn zhī bù jiǎn,huī zhǔ jìn hé rú。

寄杨敦初

袁宏道

万事传经懒,官闲且自由。wàn shì chuán jīng lǎn,guān xián qiě zì yóu。
闭门无不可,得秫更何求。bì mén wú bù kě,dé shú gèng hé qiú。
玄草扬云宅,清时王粲楼。xuán cǎo yáng yún zhái,qīng shí wáng càn lóu。
莫言工作赋,此地易悲秋。mò yán gōng zuò fù,cǐ dì yì bēi qiū。

忆弟

袁宏道

万里南征路,扁舟去不来。wàn lǐ nán zhēng lù,biǎn zhōu qù bù lái。
赋投鹦鹉水,诗上凤凰台。fù tóu yīng wǔ shuǐ,shī shàng fèng huáng tái。
天地穷相傍,云霄蹇自哀。tiān dì qióng xiāng bàng,yún xiāo jiǎn zì āi。
千秋无汉武,司马一庸才。qiān qiū wú hàn wǔ,sī mǎ yī yōng cái。

忆弟

袁宏道

骤传伏枕去,转觉泪沾巾。zhòu chuán fú zhěn qù,zhuǎn jué lèi zhān jīn。
短发三江棹,孤蓬四海人。duǎn fā sān jiāng zhào,gū péng sì hǎi rén。
文章妻子怪,姓字友朋嗔。wén zhāng qī zi guài,xìng zì yǒu péng chēn。
兄弟皆衣紫,君胡命苦辛。xiōng dì jiē yī zǐ,jūn hú mìng kǔ xīn。

忆弟

袁宏道

去住非无谓,蹉跎似不羁。qù zhù fēi wú wèi,cuō tuó shì bù jī。
亲朋尽欲杀,知己半相疑。qīn péng jǐn yù shā,zhī jǐ bàn xiāng yí。
独我能青眼,因君是白眉。dú wǒ néng qīng yǎn,yīn jūn shì bái méi。
东来书一纸,读罢泪如丝。dōng lái shū yī zhǐ,dú bà lèi rú sī。

登高有怀

袁宏道

秋菊开谁对,寒郊望更新。qiū jú kāi shuí duì,hán jiāo wàng gèng xīn。
乾坤东逝水,车马比来尘。qián kūn dōng shì shuǐ,chē mǎ bǐ lái chén。
屈指悲时事,停杯忆远人。qū zhǐ bēi shí shì,tíng bēi yì yuǎn rén。
汀花与岸草,何处不伤神。tīng huā yǔ àn cǎo,hé chù bù shāng shén。

过古寺

袁宏道

红桥过雨润,黄叶会霜稀。hóng qiáo guò yǔ rùn,huáng yè huì shuāng xī。
古殿催金榜,空塘落水衣。gǔ diàn cuī jīn bǎng,kōng táng luò shuǐ yī。
畏人寒鸟窜,护法老龙饥。wèi rén hán niǎo cuàn,hù fǎ lǎo lóng jī。
醉语兼禅语,都非第二机。zuì yǔ jiān chán yǔ,dōu fēi dì èr jī。

宿僧房

袁宏道

夜雨沉清磬,霜林起暮鸦。yè yǔ chén qīng qìng,shuāng lín qǐ mù yā。
莲台三品叶,佛果一时花。lián tái sān pǐn yè,fú guǒ yī shí huā。
觉路昏罗縠,禅灯黑绛纱。jué lù hūn luó hú,chán dēng hēi jiàng shā。
早知婴世网,悔不事袈裟。zǎo zhī yīng shì wǎng,huǐ bù shì jiā shā。

忆弟

袁宏道

尚有他乡客,那堪两地春。shàng yǒu tā xiāng kè,nà kān liǎng dì chūn。
文章聊玩世,儒墨竟疑人。wén zhāng liáo wán shì,rú mò jìng yí rén。
别后山川换,愁来岁月新。bié hòu shān chuān huàn,chóu lái suì yuè xīn。
沧江一万里,浊酒向谁陈。cāng jiāng yī wàn lǐ,zhuó jiǔ xiàng shuí chén。

忆弟

袁宏道

东去交多少,南询兴有无。dōng qù jiāo duō shǎo,nán xún xīng yǒu wú。
高天鸿鹄举,世路马牛呼。gāo tiān hóng gǔ jǔ,shì lù mǎ niú hū。
骚雅命难达,江湖迹易孤。sāo yǎ mìng nán dá,jiāng hú jì yì gū。
步兵虽嗜酒,倘亦恨穷途。bù bīng suī shì jiǔ,tǎng yì hèn qióng tú。