古诗词

万寿寺观文皇旧钟

袁宏道

先皇举手移天毂,无冠少师鬓发秃。xiān huáng jǔ shǒu yí tiān gǔ,wú guān shǎo shī bìn fā tū。
已将周孔一齐州,更假释梵庇冥族。yǐ jiāng zhōu kǒng yī qí zhōu,gèng jiǎ shì fàn bì míng zú。
锤沙画蜡十许年,冶出洪钟二千斛。chuí shā huà là shí xǔ nián,yě chū hóng zhōng èr qiān hú。
光如寒涧腻如肌,贝叶灵文满胸腹。guāng rú hán jiàn nì rú jī,bèi yè líng wén mǎn xiōng fù。
字画生动笔简古,矫若游龙与翔鹄。zì huà shēng dòng bǐ jiǎn gǔ,jiǎo ruò yóu lóng yǔ xiáng gǔ。
外书佛母万真言,内写杂花八十轴。wài shū fú mǔ wàn zhēn yán,nèi xiě zá huā bā shí zhóu。
金刚般若七千字,几叶钟唇填不足。jīn gāng bān ruò qī qiān zì,jǐ yè zhōng chún tián bù zú。
南山伐尽觅悬椎,诸葛庙前刈古木。nán shān fá jǐn mì xuán chuí,zhū gé miào qián yì gǔ mù。
震开善法忉利宫,撼穷铁网莲花狱。zhèn kāi shàn fǎ dāo lì gōng,hàn qióng tiě wǎng lián huā yù。
鼎湖龙去几春秋,二百二回宫树绿。dǐng hú lóng qù jǐ chūn qiū,èr bǎi èr huí gōng shù lǜ。
蒸云炙日卧九朝,监寺优官谁敢触。zhēng yún zhì rì wò jiǔ cháo,jiān sì yōu guān shuí gǎn chù。
大材无用且沉声,吠蚓啼虫满山谷。dà cái wú yòng qiě chén shēng,fèi yǐn tí chóng mǎn shān gǔ。
今皇好古录断沟,琬琰天球充黄屋。jīn huáng hǎo gǔ lù duàn gōu,wǎn yǎn tiān qiú chōng huáng wū。
十龙不惜出禁林,万牛回首移山麓。shí lóng bù xī chū jìn lín,wàn niú huí shǒu yí shān lù。
沧海老霆行旧令,洛阳遗耇开新目。cāng hǎi lǎo tíng xíng jiù lìng,luò yáng yí gǒu kāi xīn mù。
西山但觉神奸潜,易水不闻金人哭。xī shān dàn jué shén jiān qián,yì shuǐ bù wén jīn rén kū。
道旁观者肩相摩,车骑数月犹驰逐。dào páng guān zhě jiān xiāng mó,chē qí shù yuè yóu chí zhú。
翠色苍寒欲映人,当时良匠岂天竺。cuì sè cāng hán yù yìng rén,dāng shí liáng jiàng qǐ tiān zhú。
万事粗疏谁不然,今人不堪为隶仆。wàn shì cū shū shuí bù rán,jīn rén bù kān wèi lì pū。
兴悲运慈又一朝,万鬼如闻离械梏。xīng bēi yùn cí yòu yī cháo,wàn guǐ rú wén lí xiè gù。
几时谏鼓似钟悬,尽拔苍生出沟渎。jǐ shí jiàn gǔ shì zhōng xuán,jǐn bá cāng shēng chū gōu dú。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

闰九月菊

袁宏道

残黄疏白也堪怜,舞向先王屋角边。cán huáng shū bái yě kān lián,wǔ xiàng xiān wáng wū jiǎo biān。
一与清闲为伴侣,几番潇散历风烟。yī yǔ qīng xián wèi bàn lǚ,jǐ fān xiāo sàn lì fēng yān。
霜林已是呼先辈,秋蝶无因识暮年。shuāng lín yǐ shì hū xiān bèi,qiū dié wú yīn shí mù nián。
?取家醪三百盏,葛巾狼籍枕花眠。pīn qǔ jiā láo sān bǎi zhǎn,gé jīn láng jí zhěn huā mián。

过田我在鹤墅

袁宏道

小窗低槛绿氤氲,门外车骑了不闻。xiǎo chuāng dī kǎn lǜ yīn yūn,mén wài chē qí le bù wén。
五亩池台三亩宅,一停花竹两停云。wǔ mǔ chí tái sān mǔ zhái,yī tíng huā zhú liǎng tíng yún。
蛮姬借引樽前笑,浊酒催舒面上纹。mán jī jiè yǐn zūn qián xiào,zhuó jiǔ cuī shū miàn shàng wén。
为语穷颠王老子,几人开口得如君。wèi yǔ qióng diān wáng lǎo zi,jǐ rén kāi kǒu dé rú jūn。

初冬夜同郝公琰龚散木闲谈

袁宏道

云树萧然丈石居,清罍遥夜荐霜蔬。yún shù xiāo rán zhàng shí jū,qīng léi yáo yè jiàn shuāng shū。
佳言屡似飞香屑,往事真如绎故书。jiā yán lǚ shì fēi xiāng xiè,wǎng shì zhēn rú yì gù shū。
窗外影闲双睡鹤,灯前手冷一编鱼。chuāng wài yǐng xián shuāng shuì hè,dēng qián shǒu lěng yī biān yú。
寒花瘦竹差相得,白首承明梦亦疏。hán huā shòu zhú chà xiāng dé,bái shǒu chéng míng mèng yì shū。

郡人来言楚事久未得旨感赋

袁宏道

皂囊飞羽掣风驰,不道天阍叫亦迟。zào náng fēi yǔ chè fēng chí,bù dào tiān hūn jiào yì chí。
汉法自应裁大尾,淮南何意袖金锤。hàn fǎ zì yīng cái dà wěi,huái nán hé yì xiù jīn chuí。
黄蒿野望千家哭,白发心伤一路危。huáng hāo yě wàng qiān jiā kū,bái fā xīn shāng yī lù wēi。
王业艰辛二百载,漫将九鼎缀轻丝。wáng yè jiān xīn èr bǎi zài,màn jiāng jiǔ dǐng zhuì qīng sī。

郡人来言楚事久未得旨感赋

袁宏道

尘头飞骑竟茫然,望尽云棱日角边。chén tóu fēi qí jìng máng rán,wàng jǐn yún léng rì jiǎo biān。
税使逐来才两载,楚人机动已三年。shuì shǐ zhú lái cái liǎng zài,chǔ rén jī dòng yǐ sān nián。
从知鹿死非阴地,转恐乌横欲暮天。cóng zhī lù sǐ fēi yīn dì,zhuǎn kǒng wū héng yù mù tiān。
国体藩规俱莫论,老臣涂血也堪怜。guó tǐ fān guī jù mò lùn,lǎo chén tú xuè yě kān lián。

月下过小修净绿堂试吴客所饷松萝茶

袁宏道

碧芽拈试火前新,洗却诗肠数斗尘。bì yá niān shì huǒ qián xīn,xǐ què shī cháng shù dòu chén。
江水又逢真陆羽,吴瓶重泻旧翁春。jiāng shuǐ yòu féng zhēn lù yǔ,wú píng zhòng xiè jiù wēng chūn。
和云题去连筐叶,与月同来醉道人。hé yún tí qù lián kuāng yè,yǔ yuè tóng lái zuì dào rén。
竹影一堂修碧冷,乳花浮动雪鳞鳞。zhú yǐng yī táng xiū bì lěng,rǔ huā fú dòng xuě lín lín。

甲辰初度

袁宏道

偶然临水见苍颜,且喜安身紫翠间。ǒu rán lín shuǐ jiàn cāng yán,qiě xǐ ān shēn zǐ cuì jiān。
老去无心防白发,众中开口问青山。lǎo qù wú xīn fáng bái fā,zhòng zhōng kāi kǒu wèn qīng shān。
文书狼籍恣情看,宾客逢迎学语闲。wén shū láng jí zì qíng kàn,bīn kè féng yíng xué yǔ xián。
三十七年恒河眼,试观那似旧潺湲。sān shí qī nián héng hé yǎn,shì guān nà shì jiù chán yuán。

甲辰初度

袁宏道

闲花闲石伴疏慵,镜扫湖光屋几重。xián huā xián shí bàn shū yōng,jìng sǎo hú guāng wū jǐ zhòng。
劝我为官知未稳,便令遗世亦难从。quàn wǒ wèi guān zhī wèi wěn,biàn lìng yí shì yì nán cóng。
乐天可学无杨柳,元亮差同有菊松。lè tiān kě xué wú yáng liǔ,yuán liàng chà tóng yǒu jú sōng。
一盏春芽融雪水,坐听游衲数青峰。yī zhǎn chūn yá róng xuě shuǐ,zuò tīng yóu nà shù qīng fēng。

甲辰初度

袁宏道

弟兄相对黑盈颠,便是逍遥地上仙。dì xiōng xiāng duì hēi yíng diān,biàn shì xiāo yáo dì shàng xiān。
潇碧堂中云委地,柳浪湖上雪翻天。xiāo bì táng zhōng yún wěi dì,liǔ làng hú shàng xuě fān tiān。
长绦古褶缁黄队,皓齿修眉水石边。zhǎng tāo gǔ zhě zī huáng duì,hào chǐ xiū méi shuǐ shí biān。
不道为官无一可,为官无此日高眠。bù dào wèi guān wú yī kě,wèi guān wú cǐ rì gāo mián。

甲辰初度

袁宏道

溪流叠叠远山扉,手植柽杨许大围。xī liú dié dié yuǎn shān fēi,shǒu zhí chēng yáng xǔ dà wéi。
梦里不思龙尾道,闲中聊葺鹿皮衣。mèng lǐ bù sī lóng wěi dào,xián zhōng liáo qì lù pí yī。
要图曲蘖千回醉,且作枪榆数步飞。yào tú qū niè qiān huí zuì,qiě zuò qiāng yú shù bù fēi。
濯足亭中人姓吕,呇花时过钓渔矶。zhuó zú tíng zhōng rén xìng lǚ,qǐ huā shí guò diào yú jī。

五弟生日同诸公集春草堂得文字

袁宏道

寒月高斋子鹤闻,竹烟梅雪冷纷纷。hán yuè gāo zhāi zi hè wén,zhú yān méi xuě lěng fēn fēn。
偶然笔落珠成字,误被人呼凤作群。ǒu rán bǐ luò zhū chéng zì,wù bèi rén hū fèng zuò qún。
万石厕牏香史册,八荀杯杓走天文。wàn shí cè yú xiāng shǐ cè,bā xún bēi biāo zǒu tiān wén。
眼中鬃鬣联翩去,任我南山北岭云。yǎn zhōng zōng liè lián piān qù,rèn wǒ nán shān běi lǐng yún。

又次三弟韵

袁宏道

文藻如今更老成,风流人识小冯名。wén zǎo rú jīn gèng lǎo chéng,fēng liú rén shí xiǎo féng míng。
胸中早有吞牛气,卷上时闻掷地声。xiōng zhōng zǎo yǒu tūn niú qì,juǎn shàng shí wén zhì dì shēng。
五字诗催筠管乱,一帘香散酒筹横。wǔ zì shī cuī yún guǎn luàn,yī lián xiāng sàn jiǔ chóu héng。
他时得第烦天语,幸免鞭笞及老兄。tā shí dé dì fán tiān yǔ,xìng miǎn biān chī jí lǎo xiōng。

立春日偶题

袁宏道

秋来喜遇双重九,岁里欣逢两立春。qiū lái xǐ yù shuāng zhòng jiǔ,suì lǐ xīn féng liǎng lì chūn。
重叠也知天好事,流连无过老闲人。zhòng dié yě zhī tiān hǎo shì,liú lián wú guò lǎo xián rén。
山茶吐晕红侵肉,窨酒吹香白到唇。shān chá tǔ yūn hóng qīn ròu,xūn jiǔ chuī xiāng bái dào chún。
水榭一区微料理,湖光趁取玻瓈新。shuǐ xiè yī qū wēi liào lǐ,hú guāng chèn qǔ bō lí xīn。

梅花

袁宏道

空阶绿净影疏斜,戏把清枝压鬓华。kōng jiē lǜ jìng yǐng shū xié,xì bǎ qīng zhī yā bìn huá。
老去已无儿女态,春来犹爱典刑花。lǎo qù yǐ wú ér nǚ tài,chūn lái yóu ài diǎn xíng huā。
苍云白石长相对,明月寒塘自作家。cāng yún bái shí zhǎng xiāng duì,míng yuè hán táng zì zuò jiā。
槟却垆香与尊酒,幅巾聊试武夷茶。bīn què lú xiāng yǔ zūn jiǔ,fú jīn liáo shì wǔ yí chá。

梅花

袁宏道

瘦枝逸格总天真,不属东风旖旎尘。shòu zhī yì gé zǒng tiān zhēn,bù shǔ dōng fēng yǐ nǐ chén。
尚有蜡梅为佞幸,可无修竹作同人。shàng yǒu là méi wèi nìng xìng,kě wú xiū zhú zuò tóng rén。
花前乍许孙登啸,座上唯容靖节巾。huā qián zhà xǔ sūn dēng xiào,zuò shàng wéi róng jìng jié jīn。
国艳名葩世岂少,只缘无此秀丰神。guó yàn míng pā shì qǐ shǎo,zhǐ yuán wú cǐ xiù fēng shén。