古诗词

万寿寺观文皇旧钟

袁宏道

先皇举手移天毂,无冠少师鬓发秃。xiān huáng jǔ shǒu yí tiān gǔ,wú guān shǎo shī bìn fā tū。
已将周孔一齐州,更假释梵庇冥族。yǐ jiāng zhōu kǒng yī qí zhōu,gèng jiǎ shì fàn bì míng zú。
锤沙画蜡十许年,冶出洪钟二千斛。chuí shā huà là shí xǔ nián,yě chū hóng zhōng èr qiān hú。
光如寒涧腻如肌,贝叶灵文满胸腹。guāng rú hán jiàn nì rú jī,bèi yè líng wén mǎn xiōng fù。
字画生动笔简古,矫若游龙与翔鹄。zì huà shēng dòng bǐ jiǎn gǔ,jiǎo ruò yóu lóng yǔ xiáng gǔ。
外书佛母万真言,内写杂花八十轴。wài shū fú mǔ wàn zhēn yán,nèi xiě zá huā bā shí zhóu。
金刚般若七千字,几叶钟唇填不足。jīn gāng bān ruò qī qiān zì,jǐ yè zhōng chún tián bù zú。
南山伐尽觅悬椎,诸葛庙前刈古木。nán shān fá jǐn mì xuán chuí,zhū gé miào qián yì gǔ mù。
震开善法忉利宫,撼穷铁网莲花狱。zhèn kāi shàn fǎ dāo lì gōng,hàn qióng tiě wǎng lián huā yù。
鼎湖龙去几春秋,二百二回宫树绿。dǐng hú lóng qù jǐ chūn qiū,èr bǎi èr huí gōng shù lǜ。
蒸云炙日卧九朝,监寺优官谁敢触。zhēng yún zhì rì wò jiǔ cháo,jiān sì yōu guān shuí gǎn chù。
大材无用且沉声,吠蚓啼虫满山谷。dà cái wú yòng qiě chén shēng,fèi yǐn tí chóng mǎn shān gǔ。
今皇好古录断沟,琬琰天球充黄屋。jīn huáng hǎo gǔ lù duàn gōu,wǎn yǎn tiān qiú chōng huáng wū。
十龙不惜出禁林,万牛回首移山麓。shí lóng bù xī chū jìn lín,wàn niú huí shǒu yí shān lù。
沧海老霆行旧令,洛阳遗耇开新目。cāng hǎi lǎo tíng xíng jiù lìng,luò yáng yí gǒu kāi xīn mù。
西山但觉神奸潜,易水不闻金人哭。xī shān dàn jué shén jiān qián,yì shuǐ bù wén jīn rén kū。
道旁观者肩相摩,车骑数月犹驰逐。dào páng guān zhě jiān xiāng mó,chē qí shù yuè yóu chí zhú。
翠色苍寒欲映人,当时良匠岂天竺。cuì sè cāng hán yù yìng rén,dāng shí liáng jiàng qǐ tiān zhú。
万事粗疏谁不然,今人不堪为隶仆。wàn shì cū shū shuí bù rán,jīn rén bù kān wèi lì pū。
兴悲运慈又一朝,万鬼如闻离械梏。xīng bēi yùn cí yòu yī cháo,wàn guǐ rú wén lí xiè gù。
几时谏鼓似钟悬,尽拔苍生出沟渎。jǐ shí jiàn gǔ shì zhōng xuán,jǐn bá cāng shēng chū gōu dú。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

送寒灰入参上兼访陈卿

袁宏道

摩肩簇绮沸如雷,早向天门道上来。mó jiān cù qǐ fèi rú léi,zǎo xiàng tiān mén dào shàng lái。
为语别峰佳绝处,玉虚岩底出琼台。wèi yǔ bié fēng jiā jué chù,yù xū yán dǐ chū qióng tái。

送寒灰入参上兼访陈卿

袁宏道

少年掷却敝头巾,老去常思个里人。shǎo nián zhì què bì tóu jīn,lǎo qù cháng sī gè lǐ rén。
葱岭走来无隙地,莫教踏著一微尘。cōng lǐng zǒu lái wú xì dì,mò jiào tà zhù yī wēi chén。

乙巳初度口占

袁宏道

南郭读书西郭田,一竿秋水一湖烟。nán guō dú shū xī guō tián,yī gān qiū shuǐ yī hú yān。
蛮歌社酒时时醉,不学庞家独跳禅。mán gē shè jiǔ shí shí zuì,bù xué páng jiā dú tiào chán。

乙巳初度口占

袁宏道

白石青山到处缘,月高梳栉日高眠。bái shí qīng shān dào chù yuán,yuè gāo shū zhì rì gāo mián。
无闻已是惭夫子,四十于今少二年。wú wén yǐ shì cán fū zi,sì shí yú jīn shǎo èr nián。

江上

袁宏道

桃花春水满江头,独拥佳人翡翠楼。táo huā chūn shuǐ mǎn jiāng tóu,dú yōng jiā rén fěi cuì lóu。
谁抱琵琶江口上,声声弹出小梁州。shuí bào pí pá jiāng kǒu shàng,shēng shēng dàn chū xiǎo liáng zhōu。

江上

袁宏道

二月王花接郡城,绛桃垂柳独分明。èr yuè wáng huā jiē jùn chéng,jiàng táo chuí liǔ dú fēn míng。
请看高冢宫人草,别作青春一段情。qǐng kàn gāo zhǒng gōng rén cǎo,bié zuò qīng chūn yī duàn qíng。

过康节先生安乐窝

袁宏道

天津桥上沙围屋,共伯城边石吐泉。tiān jīn qiáo shàng shā wéi wū,gòng bó chéng biān shí tǔ quán。
料得先生都不管,来时如月去如烟。liào dé xiān shēng dōu bù guǎn,lái shí rú yuè qù rú yān。

拟作内词

袁宏道

玉殿莲筹夜未央,内人传旨出昭阳。yù diàn lián chóu yè wèi yāng,nèi rén chuán zhǐ chū zhāo yáng。
朝来刚赴西宫约,莫遣经筵进讲章。cháo lái gāng fù xī gōng yuē,mò qiǎn jīng yán jìn jiǎng zhāng。

拟作内词

袁宏道

宜春苑里日初斜,三百妖童校丽华。yí chūn yuàn lǐ rì chū xié,sān bǎi yāo tóng xiào lì huá。
韎韐戎衣朱鬣马,不知若个是官家。mèi gé róng yī zhū liè mǎ,bù zhī ruò gè shì guān jiā。

拟作内词

袁宏道

百子池头九子萍,美人双照月棱青。bǎi zi chí tóu jiǔ zi píng,měi rén shuāng zhào yuè léng qīng。
宫槐叶绿春如水,诵得《莲花》两卷经。gōng huái yè lǜ chūn rú shuǐ,sòng dé lián huā liǎng juǎn jīng。

拟作内词

袁宏道

阿监当头送好音,羊车行处载鸾衾。ā jiān dāng tóu sòng hǎo yīn,yáng chē xíng chù zài luán qīn。
朝来领取铺宫例,御帕亲封少府金。cháo lái lǐng qǔ pù gōng lì,yù pà qīn fēng shǎo fǔ jīn。

拟作内词

袁宏道

彩仗龙旌拂曙轻,朝朝东阁坐先生。cǎi zhàng lóng jīng fú shǔ qīng,cháo cháo dōng gé zuò xiān shēng。
皂囊久积言官奏,分付金珰取次行。zào náng jiǔ jī yán guān zòu,fēn fù jīn dāng qǔ cì xíng。

拟作内词

袁宏道

八月秋高兔子肥,卷毛宋鹊疾于飞。bā yuè qiū gāo tù zi féi,juǎn máo sòng què jí yú fēi。
开阑一放天颜喜,玉手亲携自在归。kāi lán yī fàng tiān yán xǐ,yù shǒu qīn xié zì zài guī。

拟作内词

袁宏道

金衣滑滑搅春眠,白发中官进简编。jīn yī huá huá jiǎo chūn mián,bái fā zhōng guān jìn jiǎn biān。
天子自临宣示帖,美人亲碾校书笺。tiān zi zì lín xuān shì tiē,měi rén qīn niǎn xiào shū jiān。

拟作内词

袁宏道

一般春色有枯荣,十树樱桃九树生。yī bān chūn sè yǒu kū róng,shí shù yīng táo jiǔ shù shēng。
拾得青梅如弹子,护花铃下打流莺。shí dé qīng méi rú dàn zi,hù huā líng xià dǎ liú yīng。