古诗词

观音庵为一心隐斋上人题

袁宏道

古鎗百斛沸春雪,衲子如云谢不得。gǔ qiāng bǎi hú fèi chūn xuě,nà zi rú yún xiè bù dé。
堂头拊脾饭头饥,军持每注珠泉竭。táng tóu fǔ pí fàn tóu jī,jūn chí měi zhù zhū quán jié。
室中夜语秋花坠,举世三写乌焉字。shì zhōng yè yǔ qiū huā zhuì,jǔ shì sān xiě wū yān zì。
难将真药苦投人,衲衣偷裹菩萨泪。nán jiāng zhēn yào kǔ tóu rén,nà yī tōu guǒ pú sà lèi。
宴息六度万行场,敷演水月空花戏。yàn xī liù dù wàn xíng chǎng,fū yǎn shuǐ yuè kōng huā xì。
观音妙法最难思,山僧功德不可议。guān yīn miào fǎ zuì nán sī,shān sēng gōng dé bù kě yì。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

夏日冯明甫郡公招游谢公岩同顾朗哉处士于野宗侯剧饮分韵得千字

袁宏道

刻秀堆岚岁几千,而今始落酒卮边。kè xiù duī lán suì jǐ qiān,ér jīn shǐ luò jiǔ zhī biān。
洞中歌板疑云出,石上觥筹似水传。dòng zhōng gē bǎn yí yún chū,shí shàng gōng chóu shì shuǐ chuán。
山简韵高无政事,羊公才大少诗篇。shān jiǎn yùn gāo wú zhèng shì,yáng gōng cái dà shǎo shī piān。
儿童拍手拦街语,老守风流胜昔贤。ér tóng pāi shǒu lán jiē yǔ,lǎo shǒu fēng liú shèng xī xián。

即席用韵赠于野宗侯

袁宏道

买却青山一段烟,瓮中光景任流连。mǎi què qīng shān yī duàn yān,wèng zhōng guāng jǐng rèn liú lián。
但同习郁酣池水,不向君王乞酒泉。dàn tóng xí yù hān chí shuǐ,bù xiàng jūn wáng qǐ jiǔ quán。
缃帙未离绳几上,白云只在枕函边。xiāng zhì wèi lí shéng jǐ shàng,bái yún zhǐ zài zhěn hán biān。
碧瞳羽客闲来往,日课灵文字五千。bì tóng yǔ kè xián lái wǎng,rì kè líng wén zì wǔ qiān。

又赠朗哉仍用前韵

袁宏道

回首春明话昔年,因君忘却路三千。huí shǒu chūn míng huà xī nián,yīn jūn wàng què lù sān qiān。
铜鞮陌上穿花出,岘首碑前枕石眠。tóng dī mò shàng chuān huā chū,xiàn shǒu bēi qián zhěn shí mián。
醉后书颠如长史,老来诗淡类斜川。zuì hòu shū diān rú zhǎng shǐ,lǎo lái shī dàn lèi xié chuān。
楚人调涩无佳韵,好谱离骚入管弦。chǔ rén diào sè wú jiā yùn,hǎo pǔ lí sāo rù guǎn xián。

七夕招黄道元丘长孺陶孝若张伯寔王遗狂十弟平子饮小斋得衫字道元先以诗来率尔奉答道元永嘉人余时以仪曹改司封

袁宏道

掖门清露滴松杉,暮直归来口尚缄。yē mén qīng lù dī sōng shān,mù zhí guī lái kǒu shàng jiān。
斜月乍临移酒盏,凉风忽起换蕉衫。xié yuè zhà lín yí jiǔ zhǎn,liáng fēng hū qǐ huàn jiāo shān。
桐江我记从前路,雁宕君居第几岩。tóng jiāng wǒ jì cóng qián lù,yàn dàng jūn jū dì jǐ yán。
官舍未容投辖饮,误将尘土换冰衔。guān shě wèi róng tóu xiá yǐn,wù jiāng chén tǔ huàn bīng xián。

中元日夜归即事仍用前韵

袁宏道

葛巾脱去鬓如杉,又草朝贤牍几缄。gé jīn tuō qù bìn rú shān,yòu cǎo cháo xián dú jǐ jiān。
竹里乍香新茗碗,榻间犹藉旧荷衫。zhú lǐ zhà xiāng xīn míng wǎn,tà jiān yóu jí jiù hé shān。
空窗月色霜流地,半夜桐声水绕岩。kōng chuāng yuè sè shuāng liú dì,bàn yè tóng shēng shuǐ rào yán。
天驷岂能容野马,身无羁绁口无衔。tiān sì qǐ néng róng yě mǎ,shēn wú jī xiè kǒu wú xián。

暮春偕同署诸君子饮郭外

袁宏道

滑滑春流泻縠纹,岚光映照石榴裙。huá huá chūn liú xiè hú wén,lán guāng yìng zhào shí liú qún。
今朝止许谈风月,何日相从问水云。jīn cháo zhǐ xǔ tán fēng yuè,hé rì xiāng cóng wèn shuǐ yún。
细雨户收山鸟喜,乱畦行尽草花薰。xì yǔ hù shōu shān niǎo xǐ,luàn qí xíng jǐn cǎo huā xūn。
海棠枝底乌纱侧,未觉飞觥到十分。hǎi táng zhī dǐ wū shā cè,wèi jué fēi gōng dào shí fēn。

暮春游韦氏庄忆十二年前先伯修暨顾升伯李长卿偕游此地今伯修去世八年顾李二兄新以言去古人云未免有情谁能遣此潸然久之

袁宏道

犹记天街白鼻騧,出门长是踏飞沙。yóu jì tiān jiē bái bí guā,chū mén zhǎng shì tà fēi shā。
几年夜雨慈恩寺,十度春风奈子花。jǐ nián yè yǔ cí ēn sì,shí dù chūn fēng nài zi huā。
石火仓忙思驻景,滩流清浅梦移家。shí huǒ cāng máng sī zhù jǐng,tān liú qīng qiǎn mèng yí jiā。
东林法道衰如许,不见栽莲谢永嘉。dōng lín fǎ dào shuāi rú xǔ,bù jiàn zāi lián xiè yǒng jiā。

寿毕侍御两尊人

袁宏道

花外红绡白雪垂,豸袍如火映春卮。huā wài hóng xiāo bái xuě chuí,zhì páo rú huǒ yìng chūn zhī。
皋桥只有齐眉伴,彭泽唯闻历齿儿。gāo qiáo zhǐ yǒu qí méi bàn,péng zé wéi wén lì chǐ ér。
玉树种成千亩实,鹓雏栖遍万年枝。yù shù zhǒng chéng qiān mǔ shí,yuān chú qī biàn wàn nián zhī。
黄山石上青松老,闲看仙人数局棋。huáng shān shí shàng qīng sōng lǎo,xián kàn xiān rén shù jú qí。

初夏偕同署诸君子饮西郊池亭仍用前韵

袁宏道

花时聊复问鸥群,树有新阴藻有文。huā shí liáo fù wèn ōu qún,shù yǒu xīn yīn zǎo yǒu wén。
且与共听幽涧水,休教惊散隔溪云。qiě yǔ gòng tīng yōu jiàn shuǐ,xiū jiào jīng sàn gé xī yún。
青衫暂可驱从使,红袖那堪对此君。qīng shān zàn kě qū cóng shǐ,hóng xiù nà kān duì cǐ jūn。
韵远心空无一语,不知啼鸟欲何云。yùn yuǎn xīn kōng wú yī yǔ,bù zhī tí niǎo yù hé yún。

偶作赠方子

袁宏道

一瓶一笠一条蓑,善掺吴音与楚歌。yī píng yī lì yī tiáo suō,shàn càn wú yīn yǔ chǔ gē。
野鹤神清因骨老,鸳鸯头白为情多。yě hè shén qīng yīn gǔ lǎo,yuān yāng tóu bái wèi qíng duō。
腰间佩玦千年物,醉后颠书十丈波。yāo jiān pèi jué qiān nián wù,zuì hòu diān shū shí zhàng bō。
近日裁诗心转细,每将长句学东坡。jìn rì cái shī xīn zhuǎn xì,měi jiāng zhǎng jù xué dōng pō。

别小修

袁宏道

瓜洲云色蔽天昏,肠断金山寺里猿。guā zhōu yún sè bì tiān hūn,cháng duàn jīn shān sì lǐ yuán。
狎客也须同海鸟,过江切莫食河豚。xiá kè yě xū tóng hǎi niǎo,guò jiāng qiè mò shí hé tún。
幕中有主当持牍,雪里无钱且典裈。mù zhōng yǒu zhǔ dāng chí dú,xuě lǐ wú qián qiě diǎn kūn。
画戟如林高丈五,不知何处是朱门。huà jǐ rú lín gāo zhàng wǔ,bù zhī hé chù shì zhū mén。

王太古令郎有父风即赋

袁宏道

空阶长日绿苔封,一望江烟翠色重。kōng jiē zhǎng rì lǜ tái fēng,yī wàng jiāng yān cuì sè zhòng。
陶令无儿间纸笔,庞公有子识机锋。táo lìng wú ér jiān zhǐ bǐ,páng gōng yǒu zi shí jī fēng。
窗前慈竹分新种,雪复山鸡觅旧踪。chuāng qián cí zhú fēn xīn zhǒng,xuě fù shān jī mì jiù zōng。
总角未除髭未长,因君自笑老龙钟。zǒng jiǎo wèi chú zī wèi zhǎng,yīn jūn zì xiào lǎo lóng zhōng。

即事时京使至

袁宏道

朔霰泠泠打角巾,客途那得更长贫。shuò xiàn líng líng dǎ jiǎo jīn,kè tú nà dé gèng zhǎng pín。
百钱买看双双女,一日刺投数主人。bǎi qián mǎi kàn shuāng shuāng nǚ,yī rì cì tóu shù zhǔ rén。
白酒澄来如雪水,青袍当去得霜鳞。bái jiǔ chéng lái rú xuě shuǐ,qīng páo dāng qù dé shuāng lín。
端居忽谩逢京使,怕说东华十丈尘。duān jū hū mán féng jīng shǐ,pà shuō dōng huá shí zhàng chén。

丁酉十二月初六初度

袁宏道

双鬓蓬蓬又一新,布衣何处不缁尘。shuāng bìn péng péng yòu yī xīn,bù yī hé chù bù zī chén。
高天下地尽如此,开口伸眉有几人。gāo tiān xià dì jǐn rú cǐ,kāi kǒu shēn méi yǒu jǐ rén。
客馔夜深烧蕨粉,山垆冬尽剥松鳞。kè zhuàn yè shēn shāo jué fěn,shān lú dōng jǐn bō sōng lín。
清溪半曲田三亩,只待陶公与结邻。qīng xī bàn qū tián sān mǔ,zhǐ dài táo gōng yǔ jié lín。

丁酉十二月初六初度

袁宏道

幽总朝起自焚笺,收拾从头旧简编。yōu zǒng cháo qǐ zì fén jiān,shōu shí cóng tóu jiù jiǎn biān。
文字少无隔宿约,橐囊充有半年钱。wén zì shǎo wú gé sù yuē,tuó náng chōng yǒu bàn nián qián。
花前沃雪呼家妓,醉后灰心学老禅。huā qián wò xuě hū jiā jì,zuì hòu huī xīn xué lǎo chán。
抛却吴官今一载,青泉白可几高眠。pāo què wú guān jīn yī zài,qīng quán bái kě jǐ gāo mián。