古诗词

哭临漳令王子声

袁宏道

垂头再哭哭声哑,长夜幽幽悲逝者。chuí tóu zài kū kū shēng yǎ,zhǎng yè yōu yōu bēi shì zhě。
破玉锤珠可惜人,天何言哉无知也。pò yù chuí zhū kě xī rén,tiān hé yán zāi wú zhī yě。
三哭眼酸泪枯欲流不得流,焚香告天愿天为我开咽喉。sān kū yǎn suān lèi kū yù liú bù dé liú,fén xiāng gào tiān yuàn tiān wèi wǒ kāi yàn hóu。
颜渊鲁高士,胡为三十一而死休。yán yuān lǔ gāo shì,hú wèi sān shí yī ér sǐ xiū。
灵均楚直臣,云何枯槁江潭望君门而媒蹇修。líng jūn chǔ zhí chén,yún hé kū gǎo jiāng tán wàng jūn mén ér méi jiǎn xiū。
云何为而投阁,贺何为而赋楼。yún hé wèi ér tóu gé,hè hé wèi ér fù lóu。
渴何为而病马,癞何为而疾牛。kě hé wèi ér bìng mǎ,lài hé wèi ér jí niú。
龙何愚而触网,鳌何细而随钩。lóng hé yú ér chù wǎng,áo hé xì ér suí gōu。
山何卑而成水,海何升而为丘。shān hé bēi ér chéng shuǐ,hǎi hé shēng ér wèi qiū。
圣者不能言,愚者不能忧。shèng zhě bù néng yán,yú zhě bù néng yōu。
释迦与老子,眯蒙双白头。shì jiā yǔ lǎo zi,mī méng shuāng bái tóu。
即如王子声,高第十二秋。jí rú wáng zi shēng,gāo dì shí èr qiū。
穷年只淹蹇,低眉拜督邮。qióng nián zhǐ yān jiǎn,dī méi bài dū yóu。
谗言复间之,刺心如戈矛。chán yán fù jiān zhī,cì xīn rú gē máo。
缠棺布三尺,栖身土一抔。chán guān bù sān chǐ,qī shēn tǔ yī póu。
嗟乎子声,汝生不能一日牙牌黑须拱手长安道,又不能拂衣故园补缀先人草。jiē hū zi shēng,rǔ shēng bù néng yī rì yá pái hēi xū gǒng shǒu zhǎng ān dào,yòu bù néng fú yī gù yuán bǔ zhuì xiān rén cǎo。
万里迢遥魄伴魂,一具瘦骨官送老。wàn lǐ tiáo yáo pò bàn hún,yī jù shòu gǔ guān sòng lǎo。
福君何其薄,夺君何其早。fú jūn hé qí báo,duó jūn hé qí zǎo。
和氏空有泣,楚国无以宝。hé shì kōng yǒu qì,chǔ guó wú yǐ bǎo。
天不平,地不平,吁嗟乎王子声。tiān bù píng,dì bù píng,xū jiē hū wáng zi shēng。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

和散木登高之作

袁宏道

落日度微岑,红霞带碧林。luò rì dù wēi cén,hóng xiá dài bì lín。
渔箱风卷目,客哨晚传金。yú xiāng fēng juǎn mù,kè shào wǎn chuán jīn。
波瞥劳鱼尾,云桃古鹤心。bō piē láo yú wěi,yún táo gǔ hè xīn。
醉归如梦里,歌马路昏沉。zuì guī rú mèng lǐ,gē mǎ lù hūn chén。

村居杂题

袁宏道

古柳半心枯,楼台泻碧湖。gǔ liǔ bàn xīn kū,lóu tái xiè bì hú。
山花权作侑,溪鸟乍名奴。shān huā quán zuò yòu,xī niǎo zhà míng nú。
邻叟询难字,田家挂历图。lín sǒu xún nán zì,tián jiā guà lì tú。
老松饶韵格,屋底近千株。lǎo sōng ráo yùn gé,wū dǐ jìn qiān zhū。

村居杂题

袁宏道

稍似朱衣巷,儿童问礼诗。shāo shì zhū yī xiàng,ér tóng wèn lǐ shī。
一村垂大带,十里望丹旗。yī cūn chuí dà dài,shí lǐ wàng dān qí。
小榜依蛮市,枯扬引水祠。xiǎo bǎng yī mán shì,kū yáng yǐn shuǐ cí。
树皮如藓石,老尽寄生枝。shù pí rú xiǎn shí,lǎo jǐn jì shēng zhī。

散木和前诗仍用韵答

袁宏道

小雨润苔枯,鱼人集晓湖。xiǎo yǔ rùn tái kū,yú rén jí xiǎo hú。
著书要惠子,作帖与官奴。zhù shū yào huì zi,zuò tiē yǔ guān nú。
夜语天台约,秋山瀑布图。yè yǔ tiān tái yuē,qiū shān pù bù tú。
霜花看渐老,着意养寒株。shuāng huā kàn jiàn lǎo,zhe yì yǎng hán zhū。

散木和前诗仍用韵答

袁宏道

山居无可好,只是好吟诗。shān jū wú kě hǎo,zhǐ shì hǎo yín shī。
砌叶封虫户,垆花战茗旗。qì yè fēng chóng hù,lú huā zhàn míng qí。
鱼商填小市,狐粉聚空祠。yú shāng tián xiǎo shì,hú fěn jù kōng cí。
偶到骑羊路,红柑缀满枝。ǒu dào qí yáng lù,hóng gān zhuì mǎn zhī。

再和散木韵

袁宏道

空阶锐草枯,山影落澄湖。kōng jiē ruì cǎo kū,shān yǐng luò chéng hú。
花下舂云母,霜中课橘奴。huā xià chōng yún mǔ,shuāng zhōng kè jú nú。
移家求水石,舍宅事浮图。yí jiā qiú shuǐ shí,shě zhái shì fú tú。
一笑掀髯去,孤峰绝顶株。yī xiào xiān rán qù,gū fēng jué dǐng zhū。

再和散木韵

袁宏道

白石青烟梦,空花水月诗。bái shí qīng yān mèng,kōng huā shuǐ yuè shī。
禅锋摧老敌,糟垒竖高旗。chán fēng cuī lǎo dí,zāo lěi shù gāo qí。
云湿篬筤岭,江寒社若祠。yún shī qiāng láng lǐng,jiāng hán shè ruò cí。
榔梅多手植,忽已见孙枝。láng méi duō shǒu zhí,hū yǐ jiàn sūn zhī。

集沈青平斋限韵

袁宏道

霜月寒冲瓦,松风夜入炉。shuāng yuè hán chōng wǎ,sōng fēng yè rù lú。
丽歌飞楚雪,方语杂吴都。lì gē fēi chǔ xuě,fāng yǔ zá wú dōu。
閤里藏幽鸟,花间命女雏。gé lǐ cáng yōu niǎo,huā jiān mìng nǚ chú。
一窗云气冷,白水对清酤。yī chuāng yún qì lěng,bái shuǐ duì qīng gū。

集沈青平斋限韵

袁宏道

角杯椰子酿,沈水博山炉。jiǎo bēi yē zi niàng,shěn shuǐ bó shān lú。
酒至申三令,诗成偿五都。jiǔ zhì shēn sān lìng,shī chéng cháng wǔ dōu。
茶花披冷艳,笋竹放冬雏。chá huā pī lěng yàn,sǔn zhú fàng dōng chú。
痛饮何妨夜,西邻有浊酤。tòng yǐn hé fáng yè,xī lín yǒu zhuó gū。

斋中闲夜小集

袁宏道

久语绿觥残,重帷犯月寒。jiǔ yǔ lǜ gōng cán,zhòng wéi fàn yuè hán。
寻常杯酒事,动作岁年看。xún cháng bēi jiǔ shì,dòng zuò suì nián kàn。
石眼穿花瓣,霜岩碎马肝。shí yǎn chuān huā bàn,shuāng yán suì mǎ gān。
静思膏火理,一倍使心安。jìng sī gāo huǒ lǐ,yī bèi shǐ xīn ān。

斋中闲夜小集

袁宏道

去去北山残,寒灰决定寒。qù qù běi shān cán,hán huī jué dìng hán。
随他花锦烂,只作水云看。suí tā huā jǐn làn,zhǐ zuò shuǐ yún kàn。
空月舒颜面,闲窗语肺肝。kōng yuè shū yán miàn,xián chuāng yǔ fèi gān。
新居频料理,最喜竹平安。xīn jū pín liào lǐ,zuì xǐ zhú píng ān。

岁暮书怀得风字

袁宏道

指板付青童,衰颜一笑红。zhǐ bǎn fù qīng tóng,shuāi yán yī xiào hóng。
斜波冰闪日,虚屋柳啼风。xié bō bīng shǎn rì,xū wū liǔ tí fēng。
树影溪纹路,鸥心鹤貌翁。shù yǐng xī wén lù,ōu xīn hè mào wēng。
颠毛翮种种,只合老墙东。diān máo hé zhǒng zhǒng,zhǐ hé lǎo qiáng dōng。

岁暮书怀得风字

袁宏道

衰至学无功,家乡是醉中。shuāi zhì xué wú gōng,jiā xiāng shì zuì zhōng。
更无催老历,只有解酲风。gèng wú cuī lǎo lì,zhǐ yǒu jiě chéng fēng。
日日添髭白,连连唤颊红。rì rì tiān zī bái,lián lián huàn jiá hóng。
腾腾一沈去,直欲傲天工。téng téng yī shěn qù,zhí yù ào tiān gōng。

次峰字韵

袁宏道

平常心远处,即是最高峰。píng cháng xīn yuǎn chù,jí shì zuì gāo fēng。
小辟池三亩,横开室几重。xiǎo pì chí sān mǔ,héng kāi shì jǐ zhòng。
花枝宜古瘦,酒味去甘浓。huā zhī yí gǔ shòu,jiǔ wèi qù gān nóng。
莫道追随厌,读书老亦慵。mò dào zhuī suí yàn,dú shū lǎo yì yōng。

次峰字韵

袁宏道

延沼添回道,当窗卓小峰。yán zhǎo tiān huí dào,dāng chuāng zhuó xiǎo fēng。
书来燕雪满,梦去越山重。shū lái yàn xuě mǎn,mèng qù yuè shān zhòng。
谷水烹茶冽,螺烟渗纸浓。gǔ shuǐ pēng chá liè,luó yān shèn zhǐ nóng。
经冬人事减,多半为花慵。jīng dōng rén shì jiǎn,duō bàn wèi huā yōng。