古诗词

石公晓起看日出月落

安希范

我昔曾读弇州伯仲诗,盛称石公日月出没景最奇。wǒ xī céng dú yǎn zhōu bó zhòng shī,shèng chēng shí gōng rì yuè chū méi jǐng zuì qí。
至今两歌犹脍炙,读之往往神先驰。zhì jīn liǎng gē yóu kuài zhì,dú zhī wǎng wǎng shén xiān chí。
登临自负颇豪逸,入山往往凌崒嵂。dēng lín zì fù pǒ háo yì,rù shān wǎng wǎng líng zú lǜ。
每携短策冲残暑,屡上危峰观落日。měi xié duǎn cè chōng cán shǔ,lǚ shàng wēi fēng guān luò rì。
缥缈龙山尽大观,未若兹游更奇绝。piāo miǎo lóng shān jǐn dà guān,wèi ruò zī yóu gèng qí jué。
昨宵醉月石公湖畔石,归卧山楼正酣适。zuó xiāo zuì yuè shí gōng hú pàn shí,guī wò shān lóu zhèng hān shì。
醉消梦醒鸡乱鸣,照地馀光似霜白。zuì xiāo mèng xǐng jī luàn míng,zhào dì yú guāng shì shuāng bái。
摩娑睡眼一搔首,瞥见朱霞射东牖。mó suō shuì yǎn yī sāo shǒu,piē jiàn zhū xiá shè dōng yǒu。
急起凭栏左右望,动魄惊魂叹希有。jí qǐ píng lán zuǒ yòu wàng,dòng pò jīng hún tàn xī yǒu。
湖光湛湛如凝碧,上下水同天一色。hú guāng zhàn zhàn rú níng bì,shàng xià shuǐ tóng tiān yī sè。
若木腾辉桂影寒,日月双悬如合壁。ruò mù téng huī guì yǐng hán,rì yuè shuāng xuán rú hé bì。
羲轮渐远东峰翠,望舒西引如相避。xī lún jiàn yuǎn dōng fēng cuì,wàng shū xī yǐn rú xiāng bì。
金乌鼓翼玉兔顾,相望依依若相媚。jīn wū gǔ yì yù tù gù,xiāng wàng yī yī ruò xiāng mèi。
恍疑神女凌波来,双携明镜临妆台。huǎng yí shén nǚ líng bō lái,shuāng xié míng jìng lín zhuāng tái。
红绡仿佛长裾展,绿縠纡徐舞席开。hóng xiāo fǎng fú zhǎng jū zhǎn,lǜ hú yū xú wǔ xí kāi。
又如宜僚弄丸呈巧技,上下回环终不坠。yòu rú yí liáo nòng wán chéng qiǎo jì,shàng xià huí huán zhōng bù zhuì。
忽然两壁直如衡,不觉双丸若平置。hū rán liǎng bì zhí rú héng,bù jué shuāng wán ruò píng zhì。
长风萧萧扬素波,晶盘隐隐呈青螺。zhǎng fēng xiāo xiāo yáng sù bō,jīng pán yǐn yǐn chéng qīng luó。
遥看天际群峰色,处处岚消出翠蛾。yáo kàn tiān jì qún fēng sè,chù chù lán xiāo chū cuì é。
天地之间亦大矣,五湖不过三百里。tiān dì zhī jiān yì dà yǐ,wǔ hú bù guò sān bǎi lǐ。
乃知见性自无涯,日月升沉只如此。nǎi zhī jiàn xìng zì wú yá,rì yuè shēng chén zhǐ rú cǐ。
倚槛徘徊默有,恍惚此身凌倒景。yǐ kǎn pái huái mò yǒu,huǎng hū cǐ shēn líng dào jǐng。
须臾日高月渐没,晓岚犹自侵衣冷。xū yú rì gāo yuè jiàn méi,xiǎo lán yóu zì qīn yī lěng。

安希范

明常州府无锡人,字小范,号我素。万历十四年进士。授行人,迁礼部主事,改南京吏部。二十一年疏请复高攀龙、吴弘济官,以奖忠良,并严谕阁臣无挟私植党。帝怒斥为民。在家乡参与东林讲学之会。有《天全堂集》。 安希范的作品>>

猜您喜欢

次韵答孙汝师见赠吴兴卜居之作

安希范

山气生寒著缊袍,荆扉寂寂掩蓬蒿。shān qì shēng hán zhù yūn páo,jīng fēi jì jì yǎn péng hāo。
六虚妙用参周易,九辨悲吟和楚骚。liù xū miào yòng cān zhōu yì,jiǔ biàn bēi yín hé chǔ sāo。
霜落故园思穫稼,秋深邻圃看收□。shuāng luò gù yuán sī huò jià,qiū shēn lín pǔ kàn shōu。
三杯浊酒成微醉,梦到莠皇一枕高。sān bēi zhuó jiǔ chéng wēi zuì,mèng dào yǒu huáng yī zhěn gāo。

屏居山中忽闻先帝宾天不胜哀感恭赋以志攀髯之恋

安希范

鼎湖仙驭忽高翔,遥洒孤臣泪两行。dǐng hú xiān yù hū gāo xiáng,yáo sǎ gū chén lèi liǎng xíng。
天语曾闻螭陛下,龙颜忆睹象舆旁。tiān yǔ céng wén chī bì xià,lóng yán yì dǔ xiàng yú páng。
凭馀玉几谟应远,虑重金瓯策定长。píng yú yù jǐ mó yīng yuǎn,lǜ zhòng jīn ōu cè dìng zhǎng。
早晚轮台应有诏,老羸扶杖望恩光。zǎo wǎn lún tái yīng yǒu zhào,lǎo léi fú zhàng wàng ēn guāng。

屏居山中忽闻先帝宾天不胜哀感恭赋以志攀髯之恋

安希范

虽蒙放弃老丘园,旋复衣冠两被恩。suī méng fàng qì lǎo qiū yuán,xuán fù yī guān liǎng bèi ēn。
岂有涓埃酬海岳,只惭衰朽负乾坤。qǐ yǒu juān āi chóu hǎi yuè,zhǐ cán shuāi xiǔ fù qián kūn。
草茅迹远阍难叩,葵藿忱微手自扪。cǎo máo jì yuǎn hūn nán kòu,kuí huò chén wēi shǒu zì mén。
望阙不胜频洒泪,未传哀诏巳声吞。wàng quē bù shèng pín sǎ lèi,wèi chuán āi zhào sì shēng tūn。

泰昌帝宾天

安希范

惊闻宸极复天崩,疏揭先传事有凭。jīng wén chén jí fù tiān bēng,shū jiē xiān chuán shì yǒu píng。
执简定应书赵盾,举朝谁请讨陈恒。zhí jiǎn dìng yīng shū zhào dùn,jǔ cháo shuí qǐng tǎo chén héng。
群奸盘踞多心腹,少主危疑乏股肱。qún jiān pán jù duō xīn fù,shǎo zhǔ wēi yí fá gǔ gōng。
衰废无能申大义,一腔忠愤自填膺。shuāi fèi wú néng shēn dà yì,yī qiāng zhōng fèn zì tián yīng。

泰昌帝宾天

安希范

北望愁云恨不禁,每传邸报辄沾襟。běi wàng chóu yún hèn bù jìn,měi chuán dǐ bào zhé zhān jīn。
受遗元老仍增秩,进药鸿胪也赐金。shòu yí yuán lǎo réng zēng zhì,jìn yào hóng lú yě cì jīn。
君父大仇争切齿,权奸深计共寒心。jūn fù dà chóu zhēng qiè chǐ,quán jiān shēn jì gòng hán xīn。
自怜倦鸟摧颓羽,中夜哀鸣绕故林。zì lián juàn niǎo cuī tuí yǔ,zhōng yè āi míng rào gù lín。

庚申除夕

安希范

煨榾炉红绛蜡然,儿孙满座集长筵。wēi gǔ lú hóng jiàng là rán,ér sūn mǎn zuò jí zhǎng yán。
眼前巳幸看三代,身外那能望十全。yǎn qián sì xìng kàn sān dài,shēn wài nà néng wàng shí quán。
明日新开天启历,今宵犹纪泰昌年。míng rì xīn kāi tiān qǐ lì,jīn xiāo yóu jì tài chāng nián。
空馀一掬孤臣泪,中夜潸然落枕边。kōng yú yī jū gū chén lèi,zhōng yè shān rán luò zhěn biān。

辛酉元旦示儿

安希范

老饮屠苏渐后人,杯行一手更逡巡。lǎo yǐn tú sū jiàn hòu rén,bēi xíng yī shǒu gèng qūn xún。
岁占共喜风从丑,春兴还忧雨浃辰。suì zhàn gòng xǐ fēng cóng chǒu,chūn xīng hái yōu yǔ jiā chén。
墙角探梅寒料峭,尊中浮柏味芳醇。qiáng jiǎo tàn méi hán liào qiào,zūn zhōng fú bǎi wèi fāng chún。
醉馀墓道颜犹渥,镜里从知鬓巳银。zuì yú mù dào yán yóu wò,jìng lǐ cóng zhī bìn sì yín。

辛酉元旦示儿

安希范

自是清时老逸民,浮生阅历五朝人。zì shì qīng shí lǎo yì mín,fú shēng yuè lì wǔ cháo rén。
八年薄宦蒙严谴,廿载深山狎隐沦。bā nián báo huàn méng yán qiǎn,niàn zài shēn shān xiá yǐn lún。
仅保家声无忝旧,幸逢国运复更新。jǐn bǎo jiā shēng wú tiǎn jiù,xìng féng guó yùn fù gèng xīn。
受恩奕世惭何报,努力儿曹早致身。shòu ēn yì shì cán hé bào,nǔ lì ér cáo zǎo zhì shēn。

和高存之六十

安希范

世俗纷纷竞祝年,新持七戒独澄然。shì sú fēn fēn jìng zhù nián,xīn chí qī jiè dú chéng rán。
小窗读易昼常静,短榻凝神宵不眠。xiǎo chuāng dú yì zhòu cháng jìng,duǎn tà níng shén xiāo bù mián。
爱爇名香留宿火,闲烹庭雪代清泉。ài ruò míng xiāng liú sù huǒ,xián pēng tíng xuě dài qīng quán。
知君自有逍遥诀,懒读南华第一编。zhī jūn zì yǒu xiāo yáo jué,lǎn dú nán huá dì yī biān。

江泊

安希范

渔人生事足,日坐芦中矶。yú rén shēng shì zú,rì zuò lú zhōng jī。
网得江鱼美,轻舟荡漾归。wǎng dé jiāng yú měi,qīng zhōu dàng yàng guī。

曲水亭

安希范

修竹数十竿,桃花三两树。xiū zhú shù shí gān,táo huā sān liǎng shù。
此地非兰亭,却有流觞处。cǐ dì fēi lán tíng,què yǒu liú shāng chù。

龙山咏可盘岩

安希范

兹岩名可盘,其下有高士。zī yán míng kě pán,qí xià yǒu gāo shì。
曳杖时一登,坐看孤云起。yè zhàng shí yī dēng,zuò kàn gū yún qǐ。

龙山咏可盘岩

安希范

万片青芙蓉,纷诡皆奇石。wàn piàn qīng fú róng,fēn guǐ jiē qí shí。
何年化作羊,应是初平叱。hé nián huà zuò yáng,yīng shì chū píng chì。

龙山咏可盘岩

安希范

湖畔一浤泉,不溢亦不涸。hú pàn yī hóng quán,bù yì yì bù hé。
盏底澄乌沙,清甘自可酌。zhǎn dǐ chéng wū shā,qīng gān zì kě zhuó。

龙山咏可盘岩

安希范

山形何磅礴,具此一卷小。shān xíng hé bàng bó,jù cǐ yī juǎn xiǎo。
芥子纳须弥,其义真可了。jiè zi nà xū mí,qí yì zhēn kě le。
7412345