古诗词

贻阳山王令

岑徵

屠龙才技试烹鲜,湟水鸾翔近十年。tú lóng cái jì shì pēng xiān,huáng shuǐ luán xiáng jìn shí nián。
父老共传为政美,县邻同道使君贤。fù lǎo gòng chuán wèi zhèng měi,xiàn lín tóng dào shǐ jūn xián。
春花不种河阳树,流水空闻单父弦。chūn huā bù zhǒng hé yáng shù,liú shuǐ kōng wén dān fù xián。
最是昌黎当退食,肯容区册到堂前。zuì shì chāng lí dāng tuì shí,kěn róng qū cè dào táng qián。

岑徵

岑徵(一六二七—一六九九),字金纪,号霍山。南海人。明思宗崇祯间诸生。年二十遭鼎革,弃诸生,隐西樵。沧桑事定,乃入粤西,泛三湘,走金陵,复北游燕赵间,所至多凭吊寄怀之作。性方介,不受人怜,人亦罕怜之者。所与为友者,惟高僧、野人及二三知己。坎壈以终。著有《选选楼集》。清陈伯陶编《胜朝粤东遗民录》卷一有传。 岑徵的作品>>

猜您喜欢

边草

岑徵

秋霜凋不尽,野烧亦何为。qiū shuāng diāo bù jǐn,yě shāo yì hé wèi。
大漠连天远,平沙失路歧。dà mò lián tiān yuǎn,píng shā shī lù qí。
青归胡后冢,白没李陵碑。qīng guī hú hòu zhǒng,bái méi lǐ líng bēi。
久戍王孙老,归期总未知。jiǔ shù wáng sūn lǎo,guī qī zǒng wèi zhī。

边尘

岑徵

起处不因风,纷纷四望同。qǐ chù bù yīn fēng,fēn fēn sì wàng tóng。
黄云兼扑面,白骨并飞空。huáng yún jiān pū miàn,bái gǔ bìng fēi kōng。
惨淡交河合,微茫玉塞中。cǎn dàn jiāo hé hé,wēi máng yù sāi zhōng。
年年积金甲,衰老惜英雄。nián nián jī jīn jiǎ,shuāi lǎo xī yīng xióng。

寄怀诗

岑徵

端州还楚客,百里绝归心。duān zhōu hái chǔ kè,bǎi lǐ jué guī xīn。
又溯漓江水,扬帆指桂林。yòu sù lí jiāng shuǐ,yáng fān zhǐ guì lín。
此行朋从少,到处瘴烟深。cǐ xíng péng cóng shǎo,dào chù zhàng yān shēn。
辛苦年年事,知君罢越吟。xīn kǔ nián nián shì,zhī jūn bà yuè yín。

寄怀诗

岑徵

牂牁西去水,千里共烽烟。zāng kē xī qù shuǐ,qiān lǐ gòng fēng yān。
世事已如此,孤怀空复然。shì shì yǐ rú cǐ,gū huái kōng fù rán。
定趋衡岳路,或到夜郎天。dìng qū héng yuè lù,huò dào yè láng tiān。
弭节知何处,音书为一传。mǐ jié zhī hé chù,yīn shū wèi yī chuán。

寄怀诗

岑徵

潇湘三载梦,千里不还乡。xiāo xiāng sān zài mèng,qiān lǐ bù hái xiāng。
八口将何托,孤舟更渺茫。bā kǒu jiāng hé tuō,gū zhōu gèng miǎo máng。
秋空黄鹄少,天远白云长。qiū kōng huáng gǔ shǎo,tiān yuǎn bái yún zhǎng。
去住怜同病,忧思不敢忘。qù zhù lián tóng bìng,yōu sī bù gǎn wàng。

寄怀诗

岑徵

频年甘作客,湖海任西东。pín nián gān zuò kè,hú hǎi rèn xī dōng。
纵有垂天翼,高飞无积风。zòng yǒu chuí tiān yì,gāo fēi wú jī fēng。
气消蛮峤外,泪尽瘴烟中。qì xiāo mán jiào wài,lèi jǐn zhàng yān zhōng。
处处同芳草,王孙路不穷。chù chù tóng fāng cǎo,wáng sūn lù bù qióng。

湖南秋兴

岑徵

一雁下平芜,天空楚月孤。yī yàn xià píng wú,tiān kōng chǔ yuè gū。
西风吹叶落,秋色在南湖。xī fēng chuī yè luò,qiū sè zài nán hú。
欲学长沙傅,投书屈大夫。yù xué zhǎng shā fù,tóu shū qū dà fū。
三湘哀怨地,怀古独踌蹰。sān xiāng āi yuàn dì,huái gǔ dú chóu chú。

耒阳谒杜少陵墓

岑徵

没处既非假,埋时莫问真。méi chù jì fēi jiǎ,mái shí mò wèn zhēn。
先生不可作,大雅向谁陈。xiān shēng bù kě zuò,dà yǎ xiàng shuí chén。
披草看残碣,临风荐白蘋。pī cǎo kàn cán jié,lín fēng jiàn bái píng。
耒河通汨水,知己有灵均。lěi hé tōng mì shuǐ,zhī jǐ yǒu líng jūn。

耒阳谒杜少陵墓

岑徵

无凭唯白骨,不朽是遗名。wú píng wéi bái gǔ,bù xiǔ shì yí míng。
风雅归唐史,牢骚似屈平。fēng yǎ guī táng shǐ,láo sāo shì qū píng。
荒祠临古渡,疑冢傍孤城。huāng cí lín gǔ dù,yí zhǒng bàng gū chéng。
魂气千秋在,难忘恋阙情。hún qì qiān qiū zài,nán wàng liàn quē qíng。

耒阳谒杜少陵墓

岑徵

迢递辞巴蜀,归魂路恐迷。tiáo dì cí bā shǔ,guī hún lù kǒng mí。
莫言林麓恶,不及浣花溪。mò yán lín lù è,bù jí huàn huā xī。
背郭诸峰抱,前村万木齐。bèi guō zhū fēng bào,qián cūn wàn mù qí。
西风一凭吊,悽恻罢留题。xī fēng yī píng diào,qī cè bà liú tí。

柬耒阳胡使君

岑徵

歧路谁相问,维桑有长官。qí lù shuí xiāng wèn,wéi sāng yǒu zhǎng guān。
临邛辞犊鼻,安邑就猪肝。lín qióng cí dú bí,ān yì jiù zhū gān。
大海怜萍梗,高枝托羽翰。dà hǎi lián píng gěng,gāo zhī tuō yǔ hàn。
使君敦古谊,长铗不须弹。shǐ jūn dūn gǔ yì,zhǎng jiá bù xū dàn。

柬耒阳胡使君

岑徵

耒江清见底,如带绕城阴。lěi jiāng qīng jiàn dǐ,rú dài rào chéng yīn。
我欲学为政,高堂闻素琴。wǒ yù xué wèi zhèng,gāo táng wén sù qín。
三秋兰芷气,千里楚云心。sān qiū lán zhǐ qì,qiān lǐ chǔ yún xīn。
旅客岂无病,安眠罢越吟。lǚ kè qǐ wú bìng,ān mián bà yuè yín。

送客之山阴

岑徵

于役竟何事,行行不少留。yú yì jìng hé shì,xíng xíng bù shǎo liú。
暂为虞苑客,忽作禹陵游。zàn wèi yú yuàn kè,hū zuò yǔ líng yóu。
日落潮痕长,蝉鸣驿路秋。rì luò cháo hén zhǎng,chán míng yì lù qiū。
离魂与飘叶,并逐暮江流。lí hún yǔ piāo yè,bìng zhú mù jiāng liú。

赠刘濂溪

岑徵

言从孟诸泽,重到尉城阴。yán cóng mèng zhū zé,zhòng dào wèi chéng yīn。
古调久不作,忽闻流水音。gǔ diào jiǔ bù zuò,hū wén liú shuǐ yīn。
秋霜归侠气,春雪上文心。qiū shuāng guī xiá qì,chūn xuě shàng wén xīn。
爱尔难为赠,兰苕愧短吟。ài ěr nán wèi zèng,lán sháo kuì duǎn yín。

与关兰仲索兰花

岑徵

频年俱旅食,三径已全荒。pín nián jù lǚ shí,sān jìng yǐ quán huāng。
近有林园兴,移君九畹香。jìn yǒu lín yuán xīng,yí jūn jiǔ wǎn xiāng。
昔曾游楚地,结佩采秋霜。xī céng yóu chǔ dì,jié pèi cǎi qiū shuāng。
我本离忧客,沅湘意不忘。wǒ běn lí yōu kè,yuán xiāng yì bù wàng。
1741234567»