古诗词

人生苦逼侧

胡翰

人生苦逼侧,莫处蛮触间。rén shēng kǔ bī cè,mò chù mán chù jiān。
杀机起不测,朝夕相构患。shā jī qǐ bù cè,cháo xī xiāng gòu huàn。
尺书下齐城,丸土封秦关。chǐ shū xià qí chéng,wán tǔ fēng qín guān。
用意何崎岖,举世尚其贤。yòng yì hé qí qū,jǔ shì shàng qí xián。
汤泉自长温,萧丘自长寒。tāng quán zì zhǎng wēn,xiāo qiū zì zhǎng hán。
天地有至性,贫贱吾所安。tiān dì yǒu zhì xìng,pín jiàn wú suǒ ān。

胡翰

元末明初金华人,字仲申。从吴师道、吴莱学。有文名。元末避地南华山,著书自适。朱元璋克金华,召见。后以荐授衢州教授。洪武初预修《元史》,书成,受赉归。有《春秋集义》、《胡仲子集》、《长山先生集》。 胡翰的作品>>

猜您喜欢

拟古九首

胡翰

昔闻昆山禾,结实大如黍。xī wén kūn shān hé,jié shí dà rú shǔ。
一食能疗饥,再餐可轻举。yī shí néng liáo jī,zài cān kě qīng jǔ。
大和溢肌发,含真逐仙侣。dà hé yì jī fā,hán zhēn zhú xiān lǚ。
左盼东华君,右招西王母。zuǒ pàn dōng huá jūn,yòu zhāo xī wáng mǔ。
苍箓手共开,金册笑相旅。cāng lù shǒu gòng kāi,jīn cè xiào xiāng lǚ。
后皇降嘉种,宁遣同宿莽。hòu huáng jiàng jiā zhǒng,níng qiǎn tóng sù mǎng。
杲杲晨出日,祁祁载阴雨。gǎo gǎo chén chū rì,qí qí zài yīn yǔ。
煦被非一朝,长此千万古。xù bèi fēi yī cháo,zhǎng cǐ qiān wàn gǔ。

拟古九首

胡翰

饮酒须饮醇,结交须结真。yǐn jiǔ xū yǐn chún,jié jiāo xū jié zhēn。
貌合不足贵,言合宁可珍。mào hé bù zú guì,yán hé níng kě zhēn。
长安桃李树,家家自阳春。zhǎng ān táo lǐ shù,jiā jiā zì yáng chūn。
常时握手者,孰是同心人。cháng shí wò shǒu zhě,shú shì tóng xīn rén。
吴中有双剑,一奉洛阳宾。wú zhōng yǒu shuāng jiàn,yī fèng luò yáng bīn。
精灵飒以合,万里情相亲。jīng líng sà yǐ hé,wàn lǐ qíng xiāng qīn。

游仙诗

胡翰

夙志慕仙术,笑傲人间春。sù zhì mù xiān shù,xiào ào rén jiān chūn。
朝陪瑶池燕,暮扬沧海尘。cháo péi yáo chí yàn,mù yáng cāng hǎi chén。
道逢安期生,遨游乘采云。dào féng ān qī shēng,áo yóu chéng cǎi yún。
粲然启玉齿,遗我紫金文。càn rán qǐ yù chǐ,yí wǒ zǐ jīn wén。
天地此中毕,世人不得闻。tiān dì cǐ zhōng bì,shì rén bù dé wén。
受之今十年,留待逍遥君。shòu zhī jīn shí nián,liú dài xiāo yáo jūn。
青鸟从西来,飞去扶桑津。qīng niǎo cóng xī lái,fēi qù fú sāng jīn。
寄书久不到,白首悲秦人。jì shū jiǔ bù dào,bái shǒu bēi qín rén。

示顺生四首

胡翰

去日不可追,来日犹可期。qù rì bù kě zhuī,lái rì yóu kě qī。
朝采六艺英,夕玩忘其疲。cháo cǎi liù yì yīng,xī wán wàng qí pí。
海是众水积,圣亦途人为。hǎi shì zhòng shuǐ jī,shèng yì tú rén wèi。
挟册自有得,焉用比皋夔。xié cè zì yǒu dé,yān yòng bǐ gāo kuí。

示顺生四首

胡翰

明招山中人,高义无等伦。míng zhāo shān zhōng rén,gāo yì wú děng lún。
恨子弗见之,一去五百春。hèn zi fú jiàn zhī,yī qù wǔ bǎi chūn。
我学如赘疣,未成先误身。wǒ xué rú zhuì yóu,wèi chéng xiān wù shēn。
误身身不淑,误世心不仁。wù shēn shēn bù shū,wù shì xīn bù rén。

示顺生四首

胡翰

大音在天地,浩浩空山河。dà yīn zài tiān dì,hào hào kōng shān hé。
作者推李杜,千古未足多。zuò zhě tuī lǐ dù,qiān gǔ wèi zú duō。
至哉风与雅,采之委巷歌。zhì zāi fēng yǔ yǎ,cǎi zhī wěi xiàng gē。
世人事雕琢,伐柯徒伐柯。shì rén shì diāo zuó,fá kē tú fá kē。

示顺生四首

胡翰

严霜十二月,鸡鸣思远道。yán shuāng shí èr yuè,jī míng sī yuǎn dào。
远道方迢迢,客行何草草。yuǎn dào fāng tiáo tiáo,kè xíng hé cǎo cǎo。
朅从汴水来,复鼓秦淮棹。qiè cóng biàn shuǐ lái,fù gǔ qín huái zhào。
秦淮梅柳树,物色今年早。qín huái méi liǔ shù,wù sè jīn nián zǎo。

寄陈子尚录事

胡翰

东瓯有一士,周游吴楚间。dōng ōu yǒu yī shì,zhōu yóu wú chǔ jiān。
一岁一归养,四十来作官。yī suì yī guī yǎng,sì shí lái zuò guān。
人生贵得意,寄书忽长叹。rén shēng guì dé yì,jì shū hū zhǎng tàn。
芳兰委蔓草,霜露复摧残。fāng lán wěi màn cǎo,shuāng lù fù cuī cán。
寸心欲焉托,相望隔山川。cùn xīn yù yān tuō,xiāng wàng gé shān chuān。
出门道路修,起伏千万端。chū mén dào lù xiū,qǐ fú qiān wàn duān。
直性不得遂,此道自古然。zhí xìng bù dé suì,cǐ dào zì gǔ rán。
寄书当路者,下流良独难。jì shū dāng lù zhě,xià liú liáng dú nán。

卧龙冈观贾秋壑故第

胡翰

宋祚移东南,会稽国内地。sòng zuò yí dōng nán,huì jī guó nèi dì。
白日照城郭,相君开甲第。bái rì zhào chéng guō,xiāng jūn kāi jiǎ dì。
蜿蜒卧龙冈,高出列雉背。wān yán wò lóng gāng,gāo chū liè zhì bèi。
审曲立万楹,增雄逾九陛。shěn qū lì wàn yíng,zēng xióng yú jiǔ bì。
飞栱凌丹霞,交疏激清吹。fēi gǒng líng dān xiá,jiāo shū jī qīng chuī。
上极高明居,下有幽深隧。shàng jí gāo míng jū,xià yǒu yōu shēn suì。
栖甲戒不虞,为计亦已至。qī jiǎ jiè bù yú,wèi jì yì yǐ zhì。
以此忠社稷,宁复忧陨坠。yǐ cǐ zhōng shè jì,níng fù yōu yǔn zhuì。
扬扬昧所图,扰扰复多制。yáng yáng mèi suǒ tú,rǎo rǎo fù duō zhì。
崦嵫日西薄,祝栗风南厉。yān zī rì xī báo,zhù lì fēng nán lì。
鲁港十万师,闻钲一声溃。lǔ gǎng shí wàn shī,wén zhēng yī shēng kuì。
木披本先蠹,堤坏川如沛。mù pī běn xiān dù,dī huài chuān rú pèi。
诗人谨厉阶,人祸岂天意。shī rén jǐn lì jiē,rén huò qǐ tiān yì。
摩挲冈头石,零落重奎字。mó sā gāng tóu shí,líng luò zhòng kuí zì。
山川一何悠,苍莽鸿飞外。shān chuān yī hé yōu,cāng mǎng hóng fēi wài。
旧时贺老湖,酒船总堪系。jiù shí hè lǎo hú,jiǔ chuán zǒng kān xì。
吾宁慕贤达,聊以抒长慨。wú níng mù xián dá,liáo yǐ shū zhǎng kǎi。

吕梁硔

胡翰

河水趋山东,四旷无险塞。hé shuǐ qū shān dōng,sì kuàng wú xiǎn sāi。
吕梁扼其冲,凛若万强敌。lǚ liáng è qí chōng,lǐn ruò wàn qiáng dí。
水势与石斗,终古怒未息。shuǐ shì yǔ shí dòu,zhōng gǔ nù wèi xī。
舟行龈腭间,众挽不余力。zhōu xíng kěn è jiān,zhòng wǎn bù yú lì。
进始逾跬步,退忽落千尺。jìn shǐ yú kuǐ bù,tuì hū luò qiān chǐ。
长年起相语,兹土神所职。zhǎng nián qǐ xiāng yǔ,zī tǔ shén suǒ zhí。
登祠奉嘉荐,拜跪陈下臆。dēng cí fèng jiā jiàn,bài guì chén xià yì。
船头勇牵缆,樯表高挂席。chuán tóu yǒng qiān lǎn,qiáng biǎo gāo guà xí。
好风东南来,送我天北极。hǎo fēng dōng nán lái,sòng wǒ tiān běi jí。
叱驭诚足钦,垂堂讵遑恤。chì yù chéng zú qīn,chuí táng jù huáng xù。
昔闻庄叟言,有山在离石。xī wén zhuāng sǒu yán,yǒu shān zài lí shí。
悬水三十仞,鱼鳖皆辟易。xuán shuǐ sān shí rèn,yú biē jiē pì yì。
孰隳天地性,遂拯生民溺。shú huī tiān dì xìng,suì zhěng shēng mín nì。
鸿飞九州野,吾愿观禹迹。hóng fēi jiǔ zhōu yě,wú yuàn guān yǔ jì。

至正壬辰之春余卧病始起遭时多故奔走山谷间触物兴怀忽复成什合而命之曰杂兴

胡翰

早岁苦忧患,况兹抱沉疴。zǎo suì kǔ yōu huàn,kuàng zī bào chén kē。
展转不能寐,夙夜如枕戈。zhǎn zhuǎn bù néng mèi,sù yè rú zhěn gē。
骨肉交相持,朋友亦屡过。gǔ ròu jiāo xiāng chí,péng yǒu yì lǚ guò。
感时寒燠易,无乃久愆和。gǎn shí hán yù yì,wú nǎi jiǔ qiān hé。
石闾有三秀,昆丘多玉禾。shí lǘ yǒu sān xiù,kūn qiū duō yù hé。
达人贵知命,永言心匪他。dá rén guì zhī mìng,yǒng yán xīn fěi tā。

至正壬辰之春余卧病始起遭时多故奔走山谷间触物兴怀忽复成什合而命之曰杂兴

胡翰

病起不饮酒,客来意何如。bìng qǐ bù yǐn jiǔ,kè lái yì hé rú。
四座皆春风,燕燕深相于。sì zuò jiē chūn fēng,yàn yàn shēn xiāng yú。
富有富贵交,贱有贫贱趋。fù yǒu fù guì jiāo,jiàn yǒu pín jiàn qū。
古意吾所爱,今人宁见迂。gǔ yì wú suǒ ài,jīn rén níng jiàn yū。
忘情衡门下,言笑色敷腴。wàng qíng héng mén xià,yán xiào sè fū yú。
忽淹嵇康驾,何烦翟公书。hū yān jī kāng jià,hé fán dí gōng shū。

至正壬辰之春余卧病始起遭时多故奔走山谷间触物兴怀忽复成什合而命之曰杂兴

胡翰

水烦鱼不大,驭促马已疲。shuǐ fán yú bù dà,yù cù mǎ yǐ pí。
法令贵宽厚,牛毛安所施。fǎ lìng guì kuān hòu,niú máo ān suǒ shī。
秦风荡六合,赋役悬高卑。qín fēng dàng liù hé,fù yì xuán gāo bēi。
料民事隐核,簿书日孜孜。liào mín shì yǐn hé,bù shū rì zī zī。
君卿尝见嗟,谅者以为宜。jūn qīng cháng jiàn jiē,liàng zhě yǐ wèi yí。
其势如张弓,后来谁弛之。qí shì rú zhāng gōng,hòu lái shuí chí zhī。
诗人咏岂弟,劳人千载思。shī rén yǒng qǐ dì,láo rén qiān zài sī。

至正壬辰之春余卧病始起遭时多故奔走山谷间触物兴怀忽复成什合而命之曰杂兴

胡翰

缘山列城郭,岁久亦已颓。yuán shān liè chéng guō,suì jiǔ yì yǐ tuí。
羽檄来何方,工作殷如雷。yǔ xí lái hé fāng,gōng zuò yīn rú léi。
六丁运巨石,泉扉荡然开。liù dīng yùn jù shí,quán fēi dàng rán kāi。
不知谁家坟,暴露骨与骸。bù zhī shuí jiā fén,bào lù gǔ yǔ hái。
古碑置城头,叹息三徘徊。gǔ bēi zhì chéng tóu,tàn xī sān pái huái。
死者何所知,但为生者哀。sǐ zhě hé suǒ zhī,dàn wèi shēng zhě āi。

至正壬辰之春余卧病始起遭时多故奔走山谷间触物兴怀忽复成什合而命之曰杂兴

胡翰

巴陵韩希孟,淑质自天挺。bā líng hán xī mèng,shū zhì zì tiān tǐng。
一为军中虏,视死犹一瞑。yī wèi jūn zhōng lǔ,shì sǐ yóu yī míng。
自云瑚琏器,不肯作溺皿。zì yún hú liǎn qì,bù kěn zuò nì mǐn。
借此清江水,葬我全首领。jiè cǐ qīng jiāng shuǐ,zàng wǒ quán shǒu lǐng。
愿魂化精卫,填海起成岭。yuàn hún huà jīng wèi,tián hǎi qǐ chéng lǐng。
皇天如有知,许我血面请。huáng tiān rú yǒu zhī,xǔ wǒ xuè miàn qǐng。
书帛字不灭,千岁光炯炯。shū bó zì bù miè,qiān suì guāng jiǒng jiǒng。
踯躅戎马间,丈夫可以警。zhí zhú róng mǎ jiān,zhàng fū kě yǐ jǐng。
37123