古诗词

清和

陶安

轻爽新暄皆可人,四时佳候一时均。qīng shuǎng xīn xuān jiē kě rén,sì shí jiā hòu yī shí jūn。
浑无寒气浑无暑,半似秋天半似春。hún wú hán qì hún wú shǔ,bàn shì qiū tiān bàn shì chūn。
满地槐阴连曲径,透帘日色度芳尘。mǎn dì huái yīn lián qū jìng,tòu lián rì sè dù fāng chén。
伯夷下惠能同调,昼永从容乐意真。bó yí xià huì néng tóng diào,zhòu yǒng cóng róng lè yì zhēn。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。