古诗词

寄刘伯温宋景濓二公

陶安

水溢中原又旱乾,风尘从此浩漫漫。shuǐ yì zhōng yuán yòu hàn qián,fēng chén cóng cǐ hào màn màn。
东山好慰苍生望,南国那容皓发安。dōng shān hǎo wèi cāng shēng wàng,nán guó nà róng hào fā ān。
要整纲常崇黼黻,还成文物萃衣冠。yào zhěng gāng cháng chóng fǔ fú,hái chéng wén wù cuì yī guān。
圣贤事业平生志,幽乐何须恋考槃。shèng xián shì yè píng shēng zhì,yōu lè hé xū liàn kǎo pán。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。