古诗词

秦淮

陶安

古云天子气佳哉,谁使秦皇凿地开。gǔ yún tiān zi qì jiā zāi,shuí shǐ qín huáng záo dì kāi。
银汉西流环数曲,紫垣中起面三台。yín hàn xī liú huán shù qū,zǐ yuán zhōng qǐ miàn sān tái。
每逢霖雨添黄潦,更染春漪似绿苔。měi féng lín yǔ tiān huáng lǎo,gèng rǎn chūn yī shì lǜ tái。
因此金陵都会胜,两堤烟柳荫楼台。yīn cǐ jīn líng dōu huì shèng,liǎng dī yān liǔ yīn lóu tái。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。