古诗词

观澜斋诗

陶安

水德灵且长,滔滔向东奔。shuǐ dé líng qiě zhǎng,tāo tāo xiàng dōng bēn。
忽焉成湍激,洪澜撼深坤。hū yān chéng tuān jī,hóng lán hàn shēn kūn。
萦盘势洄洑,汹涌声惊喧。yíng pán shì huí fú,xiōng yǒng shēng jīng xuān。
昼涵天日光,暮蒸云雾昏。zhòu hán tiān rì guāng,mù zhēng yún wù hūn。
斋居在川上,寓目凭幽轩。zhāi jū zài chuān shàng,yù mù píng yōu xuān。
顾瞻发深省,因知来有源。gù zhān fā shēn shěng,yīn zhī lái yǒu yuán。
道体谅如斯,妙契邹孟言。dào tǐ liàng rú sī,miào qì zōu mèng yán。
力学当渐进,达此入德门。lì xué dāng jiàn jìn,dá cǐ rù dé mén。
溯流穷其本,功勤矢弗谖。sù liú qióng qí běn,gōng qín shǐ fú xuān。
譬彼远入海,万里何惮烦。pì bǐ yuǎn rù hǎi,wàn lǐ hé dàn fán。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。