古诗词

菊泉

陶安

中央气和连混茫,金精共鍊秋花黄。zhōng yāng qì hé lián hùn máng,jīn jīng gòng liàn qiū huā huáng。
灵根绵络涧谷旁,真英聚入幽泉香。líng gēn mián luò jiàn gǔ páng,zhēn yīng jù rù yōu quán xiāng。
山中百卉不敢芳,日华月魄涵银潢。shān zhōng bǎi huì bù gǎn fāng,rì huá yuè pò hán yín huáng。
泠然入勺风露凉,乾坤甘滋流肺肠。líng rán rù sháo fēng lù liáng,qián kūn gān zī liú fèi cháng。
山人童颜寿且康,七十八十犹云殇。shān rén tóng yán shòu qiě kāng,qī shí bā shí yóu yún shāng。
番峰老叟医师良,何曾足迹游南阳。fān fēng lǎo sǒu yī shī liáng,hé céng zú jì yóu nán yáng。
情甘隐逸与世忘,澹然迹疏红紫场。qíng gān yǐn yì yǔ shì wàng,dàn rán jì shū hóng zǐ chǎng。
心渊澄莹波不扬,濯缨不必求沧浪。xīn yuān chéng yíng bō bù yáng,zhuó yīng bù bì qiú cāng làng。
旧家留得轩岐方,刀圭奇验清膏肓。jiù jiā liú dé xuān qí fāng,dāo guī qí yàn qīng gāo huāng。
发开千古金匮藏,丹蟠龙鼎芙蓉光。fā kāi qiān gǔ jīn kuì cáng,dān pán lóng dǐng fú róng guāng。
垂亡者存弱者强,惠泽及物何可量。chuí wáng zhě cún ruò zhě qiáng,huì zé jí wù hé kě liàng。
此菊生意盈药囊,此泉味比醍醐长。cǐ jú shēng yì yíng yào náng,cǐ quán wèi bǐ tí hú zhǎng。
所愿仁寿均八荒,隘彼郦潭居一乡。suǒ yuàn rén shòu jūn bā huāng,ài bǐ lì tán jū yī xiāng。
飘飘霞佩云锦裳,携儿过我登溪堂。piāo piāo xiá pèi yún jǐn shang,xié ér guò wǒ dēng xī táng。
是时东篱天雨霜,寒蕤照水金辉煌。shì shí dōng lí tiān yǔ shuāng,hán ruí zhào shuǐ jīn huī huáng。
授我宝诀期荣昌,神舍内完绝外戕。shòu wǒ bǎo jué qī róng chāng,shén shě nèi wán jué wài qiāng。
身轻傥可八翼翔,蓬莱弱水天风刚。shēn qīng tǎng kě bā yì xiáng,péng lái ruò shuǐ tiān fēng gāng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。