古诗词

徒氏世德

陶安

青山昔年有凤凰,移巢中山琼树苍。qīng shān xī nián yǒu fèng huáng,yí cháo zhōng shān qióng shù cāng。
凤凰凌云去渺茫,鹓鷟遗族皆文章。fèng huáng líng yún qù miǎo máng,yuān zhuó yí zú jiē wén zhāng。
金玉为羽锦绣肠,渴饮河汉吞奎光。jīn yù wèi yǔ jǐn xiù cháng,kě yǐn hé hàn tūn kuí guāng。
中有一雏在高冈,众目争光睹嘉祥。zhōng yǒu yī chú zài gāo gāng,zhòng mù zhēng guāng dǔ jiā xiáng。
嗈嗈几听鸣朝阳,音如重译流宫商。yōng yōng jǐ tīng míng cháo yáng,yīn rú zhòng yì liú gōng shāng。
出林沐浴雨露香,思欲闻韶舞岩廊。chū lín mù yù yǔ lù xiāng,sī yù wén sháo wǔ yán láng。
振翮一飞回故乡,翩然照影姑溪旁。zhèn hé yī fēi huí gù xiāng,piān rán zhào yǐng gū xī páng。
一朝瑞采生我堂,惊看异物来何方。yī cháo ruì cǎi shēng wǒ táng,jīng kàn yì wù lái hé fāng。
抚此灵质询其详,乃匪物也人之良。fǔ cǐ líng zhì xún qí xiáng,nǎi fěi wù yě rén zhī liáng。
手探诗轴出锦囊,始见一家文气昌。shǒu tàn shī zhóu chū jǐn náng,shǐ jiàn yī jiā wén qì chāng。
叔侄昆弟翰墨场,鲸鸣玉奏声铿锵。shū zhí kūn dì hàn mò chǎng,jīng míng yù zòu shēng kēng qiāng。
我闻君家世德臧,天降百福纷穰穰。wǒ wén jūn jiā shì dé zāng,tiān jiàng bǎi fú fēn ráng ráng。
若祖从吏笔飞霜,狴犴生死分毫芒。ruò zǔ cóng lì bǐ fēi shuāng,bì àn shēng sǐ fēn háo máng。
彼何人斯怗富强,虎吞无辜如犬羊。bǐ hé rén sī tiē fù qiáng,hǔ tūn wú gū rú quǎn yáng。
父子诬服情可伤,狱成忍使膏铦铓。fù zi wū fú qíng kě shāng,yù chéng rěn shǐ gāo xiān máng。
独以智识烛奸猖,确言当庭折巧簧。dú yǐ zhì shí zhú jiān chāng,què yán dāng tíng zhé qiǎo huáng。
暮夜万缗投贿赃,厉声正色麾门墙。mù yè wàn mín tóu huì zāng,lì shēng zhèng sè huī mén qiáng。
渠魁首实无遁藏,一鞠服罪甘斧戕。qú kuí shǒu shí wú dùn cáng,yī jū fú zuì gān fǔ qiāng。
官民共喜冤疑彰,不矜不伐如寻常。guān mín gòng xǐ yuān yí zhāng,bù jīn bù fá rú xún cháng。
野服归隐享寿康,无心云路腾飞黄。yě fú guī yǐn xiǎng shòu kāng,wú xīn yún lù téng fēi huáng。
阶除缤纷五色裳,玉树竞秀芝兰芳。jiē chú bīn fēn wǔ sè shang,yù shù jìng xiù zhī lán fāng。
我识彦和温且庄,伯渊积学真贤郎。wǒ shí yàn hé wēn qiě zhuāng,bó yuān jī xué zhēn xián láng。
仲清簉羽鹓鹭行,欲见其馀犹未尝。zhòng qīng zào yǔ yuān lù xíng,yù jiàn qí yú yóu wèi cháng。
溪窗烟月琴在床,宝坊教席松风凉。xī chuāng yān yuè qín zài chuáng,bǎo fāng jiào xí sōng fēng liáng。
客来烹茶当酒肠,甑炊红粟齑为浆。kè lái pēng chá dāng jiǔ cháng,zèng chuī hóng sù jī wèi jiāng。
凤兮凰兮千仞翔,览德而下情悠长。fèng xī huáng xī qiān rèn xiáng,lǎn dé ér xià qíng yōu zhǎng。
听歌此诗非楚狂,飞上太清朝玉皇。tīng gē cǐ shī fēi chǔ kuáng,fēi shàng tài qīng cháo yù huáng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。