古诗词

题柳如庵小影

陶安

如庵神医妙天下,后来安有如翁者。rú ān shén yī miào tiān xià,hòu lái ān yǒu rú wēng zhě。
我恨生晚不识翁,形神已落丹青写。wǒ hèn shēng wǎn bù shí wēng,xíng shén yǐ luò dān qīng xiě。
漆瞳双炯雪髯疏,丰颔童颜意潇洒。qī tóng shuāng jiǒng xuě rán shū,fēng hàn tóng yán yì xiāo sǎ。
丹台玉室本仙流,药圣惊人自天假。dān tái yù shì běn xiān liú,yào shèng jīng rén zì tiān jiǎ。
宛陵翁季人中龙,相见情怀即倾泻。wǎn líng wēng jì rén zhōng lóng,xiāng jiàn qíng huái jí qīng xiè。
家藏医书千种馀,奇论名方归取舍。jiā cáng yī shū qiān zhǒng yú,qí lùn míng fāng guī qǔ shě。
硝黄用少参苓多,指点孙韦闻见寡。xiāo huáng yòng shǎo cān líng duō,zhǐ diǎn sūn wéi wén jiàn guǎ。
乌纱笼发青霞衣,何心朝服金犀銙。wū shā lóng fā qīng xiá yī,hé xīn cháo fú jīn xī kuǎ。
蹇驴缓策引新驹,何心云路如龙马。jiǎn lǘ huǎn cè yǐn xīn jū,hé xīn yún lù rú lóng mǎ。
举头自有天为邻,富贵于吾犹土苴。jǔ tóu zì yǒu tiān wèi lín,fù guì yú wú yóu tǔ jū。
一筇一笠相随处,入眼溪山总幽雅。yī qióng yī lì xiāng suí chù,rù yǎn xī shān zǒng yōu yǎ。
仆夫喜色望归涂,落日池滨炯万瓦。pū fū xǐ sè wàng guī tú,luò rì chí bīn jiǒng wàn wǎ。
六丁下取可用方,造化茫茫入吾把。liù dīng xià qǔ kě yòng fāng,zào huà máng máng rù wú bǎ。
三彭剿除清不寐,霜杵声中剔红灺。sān péng jiǎo chú qīng bù mèi,shuāng chǔ shēng zhōng tī hóng xiè。
丹砂鍊养艳金花,玉露精英挹琼斝。dān shā liàn yǎng yàn jīn huā,yù lù jīng yīng yì qióng jiǎ。
高情追逐羲皇人,岂特馀功及尻踝。gāo qíng zhuī zhú xī huáng rén,qǐ tè yú gōng jí kāo huái。
还君此图三叹息,两袖天风飒秋野。hái jūn cǐ tú sān tàn xī,liǎng xiù tiān fēng sà qiū yě。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

渡江

陶安

尝闻五马一为龙,烟水迢迢日自东。cháng wén wǔ mǎ yī wèi lóng,yān shuǐ tiáo tiáo rì zì dōng。
那信江南业儒者,也来中土揽英雄。nà xìn jiāng nán yè rú zhě,yě lái zhōng tǔ lǎn yīng xióng。

见饥民

陶安

伛偻提携面黑黧,如柴瘦骨强撑支。yǔ lóu tí xié miàn hēi lí,rú chái shòu gǔ qiáng chēng zhī。
充肠犹欲延躯命,扳上高枝剥树皮。chōng cháng yóu yù yán qū mìng,bān shàng gāo zhī bō shù pí。

早行

陶安

月光斜坠树凄迷,山路崎岖信马蹄。yuè guāng xié zhuì shù qī mí,shān lù qí qū xìn mǎ tí。
扑面霜风行十里,村墟渐近始闻鸡。pū miàn shuāng fēng xíng shí lǐ,cūn xū jiàn jìn shǐ wén jī。

旅夜闻雨

陶安

夜雨巡檐泻瀑声,窗虚灯暗旅魂惊。yè yǔ xún yán xiè pù shēng,chuāng xū dēng àn lǚ hún jīng。
思家非是无归梦,自信离人梦不成。sī jiā fēi shì wú guī mèng,zì xìn lí rén mèng bù chéng。

途中别友

陶安

岐路霜枫照面红,君归浙右我江东。qí lù shuāng fēng zhào miàn hóng,jūn guī zhè yòu wǒ jiāng dōng。
青山今夜看明月,两地相思听断鸿。qīng shān jīn yè kàn míng yuè,liǎng dì xiāng sī tīng duàn hóng。

初归

陶安

幽蓟归来鬓若丝,故园三径草离离。yōu jì guī lái bìn ruò sī,gù yuán sān jìng cǎo lí lí。
慰人犹有篱边菊,强吐秋花满旧枝。wèi rén yóu yǒu lí biān jú,qiáng tǔ qiū huā mǎn jiù zhī。

冬晚

陶安

江上风高雪正深,倦游人抱慰时心。jiāng shàng fēng gāo xuě zhèng shēn,juàn yóu rén bào wèi shí xīn。
柴门不扫无来辙,抱膝藜床一畅吟。chái mén bù sǎo wú lái zhé,bào xī lí chuáng yī chàng yín。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

雾敛春郊现烛龙,偶来禅刹问真空。wù liǎn chūn jiāo xiàn zhú lóng,ǒu lái chán shā wèn zhēn kōng。
当门一曲清泠水,物外人间便不同。dāng mén yī qū qīng líng shuǐ,wù wài rén jiān biàn bù tóng。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

千骑争驰乐未央,绣衣银甲映花香。qiān qí zhēng chí lè wèi yāng,xiù yī yín jiǎ yìng huā xiāng。
回看城市炊烟绿,嘉惠生民不暂忘。huí kàn chéng shì chuī yān lǜ,jiā huì shēng mín bù zàn wàng。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

松竹清阴覆古庵,宛如灵鹫拥精蓝。sōng zhú qīng yīn fù gǔ ān,wǎn rú líng jiù yōng jīng lán。
相君下马行吟久,得意宾僚有二三。xiāng jūn xià mǎ xíng yín jiǔ,dé yì bīn liáo yǒu èr sān。

参议李公次前韵二首见示赓歌奉答

陶安

自有乾坤几万年,月光偏向此时圆。zì yǒu qián kūn jǐ wàn nián,yuè guāng piān xiàng cǐ shí yuán。
秋澄玉宇云收尽,照见神州海外边。qiū chéng yù yǔ yún shōu jǐn,zhào jiàn shén zhōu hǎi wài biān。

参议李公次前韵二首见示赓歌奉答

陶安

兔台灵药可延年,试问冰娥乞数圆。tù tái líng yào kě yán nián,shì wèn bīng é qǐ shù yuán。
长愿身轻华发少,台阶正在五云边。zhǎng yuàn shēn qīng huá fā shǎo,tái jiē zhèng zài wǔ yún biān。

题画应制

陶安

竹囊琴剑二苍童,官道驱驰并玉骢。zhú náng qín jiàn èr cāng tóng,guān dào qū chí bìng yù cōng。
相顾应谈天下事,封书同奏帝王宫。xiāng gù yīng tán tiān xià shì,fēng shū tóng zòu dì wáng gōng。

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

太空珠镜豁然开,风运琼轮任往来。tài kōng zhū jìng huō rán kāi,fēng yùn qióng lún rèn wǎng lái。
雨霁丹光云外紫,绕山海气隔黄埃。yǔ jì dān guāng yún wài zǐ,rào shān hǎi qì gé huáng āi。

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

烛龙飞出晓山巅,草木欣欣总畅然。zhú lóng fēi chū xiǎo shān diān,cǎo mù xīn xīn zǒng chàng rán。
洞里白云闲已久,又随玄鹤上瑶天。dòng lǐ bái yún xián yǐ jiǔ,yòu suí xuán hè shàng yáo tiān。