古诗词

经历张景中泮桥观莲索赋

陶安

幕中自有红莲香,爱莲还复临泮庠。mù zhōng zì yǒu hóng lián xiāng,ài lián hái fù lín pàn xiáng。
石梁卧波虹影苍,水花晚色留绳床。shí liáng wò bō hóng yǐng cāng,shuǐ huā wǎn sè liú shéng chuáng。
掀髯笑语云锦乡,对此不觉炎歊忘。xiān rán xiào yǔ yún jǐn xiāng,duì cǐ bù jué yán xiāo wàng。
谁言姿容如六郎,安知君子之德芳。shuí yán zī róng rú liù láng,ān zhī jūn zi zhī dé fāng。
红者不妖羞倩妆,白者冰玉生辉光。hóng zhě bù yāo xiū qiàn zhuāng,bái zhě bīng yù shēng huī guāng。
绿云为盖霞为裳,亭亭何畏乎骄阳。lǜ yún wèi gài xiá wèi shang,tíng tíng hé wèi hū jiāo yáng。
梦魂不落繁华场,若耶游棹西湖觞。mèng hún bù luò fán huá chǎng,ruò yé yóu zhào xī hú shāng。
玻瓈在处碧满塘,何为独爱依宫墙。bō lí zài chù bì mǎn táng,hé wèi dú ài yī gōng qiáng。
愿逢知己为发扬,便欲乘风归帝傍。yuàn féng zhī jǐ wèi fā yáng,biàn yù chéng fēng guī dì bàng。
先生才猷赞黄堂,有如千顷陂汪汪。xiān shēng cái yóu zàn huáng táng,yǒu rú qiān qǐng bēi wāng wāng。
心通干直意绪长,案尘不染清如霜。xīn tōng gàn zhí yì xù zhǎng,àn chén bù rǎn qīng rú shuāng。
莲之净植可比方,倚栏驻目聊徜徉。lián zhī jìng zhí kě bǐ fāng,yǐ lán zhù mù liáo cháng yáng。
话中题品众美彰,无为心苦绿玉房。huà zhōng tí pǐn zhòng měi zhāng,wú wèi xīn kǔ lǜ yù fáng。
藻芹助喜翠欲翔,菁莪乐育仍相望。zǎo qín zhù xǐ cuì yù xiáng,jīng é lè yù réng xiāng wàng。
清芬送客将昏黄,秋随短袂天风凉。qīng fēn sòng kè jiāng hūn huáng,qiū suí duǎn mèi tiān fēng liáng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。