古诗词

至正戊子下第南归与同贡黄章仲珍雷燧景阳同舟仲珍赋诗因走笔次韵

陶安

凤城酒美燕姬歌,禁花红飘金水河。fèng chéng jiǔ měi yàn jī gē,jìn huā hóng piāo jīn shuǐ hé。
雨香翠岛春昼暖,鱼龙陆海扬风波。yǔ xiāng cuì dǎo chūn zhòu nuǎn,yú lóng lù hǎi yáng fēng bō。
天门咫尺到不得,奈此飙摧云翼何。tiān mén zhǐ chǐ dào bù dé,nài cǐ biāo cuī yún yì hé。
时乎未至应有待,壮年不必伤蹉跎。shí hū wèi zhì yīng yǒu dài,zhuàng nián bù bì shāng cuō tuó。
君看松柏成大材,历岁雪霜谁见过。jūn kàn sōng bǎi chéng dà cái,lì suì xuě shuāng shuí jiàn guò。
拂衣南出指归路,回首京阙山嵯峨。fú yī nán chū zhǐ guī lù,huí shǒu jīng quē shān cuó é。
日高原头红雾散,潮平沽口青铜磨。rì gāo yuán tóu hóng wù sàn,cháo píng gū kǒu qīng tóng mó。
牵船溯流狂吹逆,登车避闸飞尘多。qiān chuán sù liú kuáng chuī nì,dēng chē bì zhá fēi chén duō。
黄楼凭河远眺望,身如冥鸿超网罗。huáng lóu píng hé yuǎn tiào wàng,shēn rú míng hóng chāo wǎng luó。
客涂笑语浣羁思,词锋捷出如挥戈。kè tú xiào yǔ huàn jī sī,cí fēng jié chū rú huī gē。
天生人才必用世,岂无文藻宣金科。tiān shēng rén cái bì yòng shì,qǐ wú wén zǎo xuān jīn kē。
鸾台凤阁总华要,不然玉署联鸣珂。luán tái fèng gé zǒng huá yào,bù rán yù shǔ lián míng kē。
丈夫小挫未为辱,正气耿耿非有它。zhàng fū xiǎo cuò wèi wèi rǔ,zhèng qì gěng gěng fēi yǒu tā。
匣中古砚助神变,铜蟾饱水手屡摩。xiá zhōng gǔ yàn zhù shén biàn,tóng chán bǎo shuǐ shǒu lǚ mó。
随身亦有勋业镜,依然照我颜色酡。suí shēn yì yǒu xūn yè jìng,yī rán zhào wǒ yán sè tuó。
与君今日动高兴,买酒共酌浇天和。yǔ jūn jīn rì dòng gāo xīng,mǎi jiǔ gòng zhuó jiāo tiān hé。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。