古诗词

送易德辉

陶安

金鸦喷火炎尘红,昼长兀居图史丛。jīn yā pēn huǒ yán chén hóng,zhòu zhǎng wù jū tú shǐ cóng。
有客过我如清风,忽惊秋凉生坐中。yǒu kè guò wǒ rú qīng fēng,hū jīng qiū liáng shēng zuò zhōng。
词澜分得西江雄,少年旅游江以东。cí lán fēn dé xī jiāng xióng,shǎo nián lǚ yóu jiāng yǐ dōng。
铗歌声断囊未空,自喜知己多名公。jiá gē shēng duàn náng wèi kōng,zì xǐ zhī jǐ duō míng gōng。
吟边点染物态工,凤台烟雨山涳蒙。yín biān diǎn rǎn wù tài gōng,fèng tái yān yǔ shān kōng méng。
绿鬓晓映青镜铜,出门路与云海通。lǜ bìn xiǎo yìng qīng jìng tóng,chū mén lù yǔ yún hǎi tōng。
翩然野鹤超樊笼,便欲献策明光宫。piān rán yě hè chāo fán lóng,biàn yù xiàn cè míng guāng gōng。
夜梦慈亲泪两瞳,更有祖庭垂白翁。yè mèng cí qīn lèi liǎng tóng,gèng yǒu zǔ tíng chuí bái wēng。
迢迢千里心有忡,寄书不见南飞鸿。tiáo tiáo qiān lǐ xīn yǒu chōng,jì shū bù jiàn nán fēi hóng。
林皋一叶飘梧桐,飞云在眼催归篷。lín gāo yī yè piāo wú tóng,fēi yún zài yǎn cuī guī péng。
到家问安滫瀡充,重整香芸辟蠹虫。dào jiā wèn ān xiǔ suǐ chōng,zhòng zhěng xiāng yún pì dù chóng。
翠筠绕屋声玲珑,直节珍材无与同。cuì yún rào wū shēng líng lóng,zhí jié zhēn cái wú yǔ tóng。
截玉上献妙有功,协律不下嶰谷筒。jié yù shàng xiàn miào yǒu gōng,xié lǜ bù xià xiè gǔ tǒng。
一吹瑞凤降碧穹,再吹三吹和气融。yī chuī ruì fèng jiàng bì qióng,zài chuī sān chuī hé qì róng。
四吹五吹年谷丰,六吹成奏帝德崇。sì chuī wǔ chuī nián gǔ fēng,liù chuī chéng zòu dì dé chóng。
终于九奏四海唐虞隆。zhōng yú jiǔ zòu sì hǎi táng yú lóng。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。