古诗词

齐山吟

陶安

徐卿结屋齐山阴,邀我为作齐山吟。xú qīng jié wū qí shān yīn,yāo wǒ wèi zuò qí shān yín。
浙江以东古瓯越,诸郡环境山嵚崟。zhè jiāng yǐ dōng gǔ ōu yuè,zhū jùn huán jìng shān qīn yín。
三衢峰峦甚巍丽,旁走石麓犹千寻。sān qú fēng luán shén wēi lì,páng zǒu shí lù yóu qiān xún。
虬昂虎矫苍骨老,奔若马腾飞若禽。qiú áng hǔ jiǎo cāng gǔ lǎo,bēn ruò mǎ téng fēi ruò qín。
山多草木虫兽品,亦有玉札丹砂金。shān duō cǎo mù chóng shòu pǐn,yì yǒu yù zhá dān shā jīn。
松根苓光凝琥珀,丛间童影潜人参。sōng gēn líng guāng níng hǔ pò,cóng jiān tóng yǐng qián rén cān。
霞屏烟薮有仙隐,蓬扉楮牗无尘侵。xiá píng yān sǒu yǒu xiān yǐn,péng fēi chǔ yǒu wú chén qīn。
绕庭清泉助汤液,当檐修竹锵球琳。rào tíng qīng quán zhù tāng yè,dāng yán xiū zhú qiāng qiú lín。
青龙甲乙书满案,山人长存济世心。qīng lóng jiǎ yǐ shū mǎn àn,shān rén zhǎng cún jì shì xīn。
力扶衰朽除夭阏,药笼生意春森森。lì fú shuāi xiǔ chú yāo è,yào lóng shēng yì chūn sēn sēn。
齐山之土能活物,齐山之云能作霖。qí shān zhī tǔ néng huó wù,qí shān zhī yún néng zuò lín。
先生之德与山等,名曰齐山人所钦。xiān shēng zhī dé yǔ shān děng,míng yuē qí shān rén suǒ qīn。
白鹤相招来翠岑,似怜晦迹眠空林。bái hè xiāng zhāo lái cuì cén,shì lián huì jì mián kōng lín。
天风吹起檀袍襟,几车声誉闻当今。tiān fēng chuī qǐ tán páo jīn,jǐ chē shēng yù wén dāng jīn。
云端孤飞灵凤翼,枕上犹带清猿音。yún duān gū fēi líng fèng yì,zhěn shàng yóu dài qīng yuán yīn。
六朝故都佳丽地,骑马踏遍秦淮浔。liù cháo gù dōu jiā lì dì,qí mǎ tà biàn qín huái xún。
官舍萧闲杯酒斟,卷有新诗匣有琴。guān shě xiāo xián bēi jiǔ zhēn,juǎn yǒu xīn shī xiá yǒu qín。
囊探神剂奏工巧,指按病脉详浮沉。náng tàn shén jì zòu gōng qiǎo,zhǐ àn bìng mài xiáng fú chén。
铁冠相逢礼貌厚,民仰司命情俱深。tiě guān xiāng féng lǐ mào hòu,mín yǎng sī mìng qíng jù shēn。
时乎医国当有待,功名从此来骎骎。shí hū yī guó dāng yǒu dài,gōng míng cóng cǐ lái qīn qīn。
齐山之吟虽止此,此言非子其谁任。qí shān zhī yín suī zhǐ cǐ,cǐ yán fēi zi qí shuí rèn。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

题画牛

陶安

坤道生,生为子。kūn dào shēng,shēng wèi zi。
母牛貌,其性情。mǔ niú mào,qí xìng qíng。
载行载休,草茂泉清。zài xíng zài xiū,cǎo mào quán qīng。
从犊后先,恐其渴饥,爱发于天。cóng dú hòu xiān,kǒng qí kě jī,ài fā yú tiān。